Đừng gọi tao là anh

Tối hôm đó
Lan Thu Dương
Lan Thu Dương
Bé Duy ơi, con lên gọi anh QAnh xuống ăn cơm nè
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ [lon ton chạy lên phòng]
____________________
Trước cửa phòng anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[gõ cửa] Anh QAnh uii
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
[nhăn mặt đi ra mở cửa ] Gì?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mẹ gọi xuống ăn cơm ạ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
[lướt qua em] Đừng gọi tao là anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tao không có đứa em nào
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[tủi ] À dạ..
_______________
Trên bàn ăn, ba mẹ liên tục gắp thức ăn cho em, em cũng vì thế mà quên đi những lời khó nghe vừa nãy của anh
Anh chỉ gắp qua qua vài miếng cho vào bụng, mắt liếc em với điệu bộ không mấy ưa chuộng
Bữa cơm diễn ra không mấy vui vẻ
__________________
Sáng hôm sau
Ba mẹ có lịch công tác đột xuất nên để em ở nhà với anh
Anh đang ngồi cặm cụi làm việc trên máy tính thì em bước tới bên cạnh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh ơi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
[nhíu mày] Tao bảo mày không được gọi tao là anh mà?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
À dạ..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
QAnh này, em chán quá..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nói tao làm gì?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quang Anh.. chơi với em..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không rảnh, ra chỗ khác
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đừng để tao phải động tay
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dạ thôi được rồi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không làm phiền Quang Anh nữa ạ
Em lủi thủi đi lên phòng của mình
_____________
Em ngồi trong góc phòng, mắt ngắm nghía xung quanh, tay thì vẽ vời trên sàn nhà
Em tủi thân lắm chứ, nhưng có lẽ là quen rồi
Quang Anh không phải là người đầu tiên hắt hủi em như vậy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[nhìn xung quanh] Chán quá..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ba mẹ đi đâu rùi [bĩu môi]
Em vớ lấy chú cừu nhỏ mà mình mang theo, hai tay ngồi nghịch ngợm hai chiếc chân của nó
Miệng không ngừng lẩm bẩm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh Quang Anh ghét mình..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh không muốn nhìn mình..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mọi người hắt hủi mình.. [bĩu môi]
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mà mình quen ròii mà, có gì mà buồn cớ chứ [cười cười]
Nụ cười ấy đẹp như làn gió Xuân vậy
Nhẹ nhàng nhưng lại cuốn hút đến kì lạ
Nhưng lại len lỏi một sự chua sót kìm nén khá lâu
Tuy là an ủi bản thân như vậy nhưng nước mắt lại không ngừng lăn dài trên hai bên má
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
[ôm đầu gối] Đức Duy buồn quá à..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đức Duy muốn có người bầu bạn
Do bản thân không có ba mẹ, điều đó cũng khiến em bị mọi người xa lánh, dần nép mình lại nơi góc phòng tối
Tự nói chuyện, tự an ủi. Nó dần trở thành một căn bệnh trần cảm trong em
Hồn nhiên là vậy, nhưng hàng đêm, em vẫn tự nép vào trong chính vòng tay nhỏ của mình, tự trò chuyện
_________________
Mọi câu nói của em đều bị Quang Anh đi ngang qua phòng nghe thấy
Một cảm giác nhói lên tại lồng ngực trái mà không biết lí do là gì
Cảm thông sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
[lén nhìn em] Tự kỉ sao?
Nhưng với tính khí này của anh, anh cũng không thèm bận tâm mà bỏ về phòng mình
Tồi nhỉ?
___________________
Tg
Tg
Chắc khoảng tầm chục chap đầu hơi buồn hoii
💗💗💗
Hot

Comments

Ngọc Phách Nguyễn

Ngọc Phách Nguyễn

Thương Duy sao cho hết đây/Sob//Sob/. Sao lại có cảm giác kết SE vậy sop ơi??????

2025-04-30

2

🌧️Rainyz zợ Rhycap💨

🌧️Rainyz zợ Rhycap💨

anh nổ cái địa chỉ đi em qua liền

2025-05-12

3

Rhycap ⚡🐑꒰⁠⑅⁠ᵕ⁠༚⁠ᵕ⁠꒱⁠˖⁠♡

Rhycap ⚡🐑꒰⁠⑅⁠ᵕ⁠༚⁠ᵕ⁠꒱⁠˖⁠♡

Tồiiiiiiii ah hạ cái tôi xuống cho em

2025-04-30

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play