[Tokyo Revengers] Short Stories.
#Sano Manjiro_3
___________________________________________
Sano Manjiro.
Cậu vào đi, cứ tự nhiên như ở nhà nha. Mọi người trong nhà tôi có việc nên ra ngoài hết rồi.
Kareshi Kru.
Oh! //Đẩy kính//
Kru nghe thế thì cũng an tâm hơn một chút, bẽn lẽn đi theo Manjiro đến phòng khách.
Kareshi Kru.
//Ngồi xuống sofa//
Cậu ngó nghiêng, nhìn xung quanh. Sau đó mới đặt cặp xuống bên cạnh mình.
Sano Manjiro.
Kru-chin có muốn ăn chút gì không? Nhà tớ còn chút mì..
Sano Manjiro.
//Mắt lấp lánh long lanh//
Kareshi Kru.
Hm.. Vậy thì phiền cậu.
Kareshi Kru.
*Dù sao mình cũng chưa ăn gì*
Sano Manjiro.
Vậy đợi tớ chút, hì hì.
Kareshi Kru.
*Tốt bụng ghê đó.. Nếu cậu Sano này là nữ thì mình đã rung động rồi. Chỉ tiếc là nam*
Lát sau, Manjiro từ phòng bếp đi ra. Hai tay bưng hai đĩa mì.
Anh giữ một đĩa cho mình, đĩa còn lại đưa về phía cậu.
Sano Manjiro.
//Khựng lại//
Dù đã học cùng nhau suốt cả học kì, nhưng đây vẫn là lần đầu anh thấy cậu cười. Vành tai bất chợt đỏ nhẹ.
Sano Manjiro.
Kh- Không có gì..
Kareshi Kru.
//Tập trung ăn mì//
Manjiro mắt dán chặt vào anh đang ăn, Kru cũng không nói gì suốt khoảng thời gian đó.
Kareshi Kru.
//Ăn, nhai và nuốt//
Được một lúc như vậy, Kru mới nhận thấy đĩa mì của Manjiro vẫn chưa mất một miếng nào. Mới dừng lại thì bắt gặp ánh mắt của anh đang nhìn mình.
Kareshi Kru.
Cậu Sano, cậu không ăn à?
Manjiro nghe thấy Kru gọi mình thì mới sực tỉnh. Nhận ra bản thân đã mất tập trung khiến anh không thể hiểu nổi.
Sano Manjiro.
À.. Cậu cứ ăn đi, tôi ăn ngay nè.
Manjiro nói xong, vội ăn lấy ăn để.
Kareshi Kru.
*Sao lúc nãy cậu ta lại ngơ ra vậy nhỉ?*
Sau khi ăn xong, cậu giảng lại cho Manjiro về bài học ngày hôm nay. Phải nói là, Manjiro tiếp thu khá nhanh.
Kareshi Kru.
*Chắc là do trên lớp cậu ta không tập trung nhỉ*
Kareshi Kru.
*Với khả năng này thì thành tích học tập không thể tệ như vậy được*
Kareshi Kru.
//Ngẫm nghĩ//
Kru thì đang nghĩ về việc học của Manjiro.
Nhưng Manjiro thì khác, anh không quan tâm mấy cái đó.
Sano Manjiro.
*Học với cậu ấy cũng khá vui nhỉ, dù tính tình hơi nhạt nhẽo một chút..*
Kareshi Kru.
Cậu nắm được kiến thức hôm nay chưa?
Sano Manjiro.
Hả- Ừm.. Cũng cũng.
Kru nhìn đồng hồ, cũng 6 giờ hơn rồi.
Kareshi Kru.
Được rồi, tôi phải về đây.
Cậu đứng dậy, định xách cặp lên thì cổ tay bị một bàn tay giữ lấy.
Manjiro ngập ngừng, ấp úng hỏi.
Sano Manjiro.
Ngày mai.. Lại đến dạy tôi nhé?
Kru nhìn anh như nhìn một tên ngốc.
Thở dài một hơi rồi điềm đạm nói.
Kareshi Kru.
Đương nhiên, khi nào thành tích của cậu khá hơn rồi tôi mới không đến nữa.
Kareshi Kru.
Rồi, mai gặp lại.
Kru thấy cổ tay đã được nới lỏng thì dứt khoát giật tay ra. Quay người đi luôn.
Sano Manjiro.
Mai.. Gặp lại.
Comments
♪
đáng iu ghê💗
2025-04-30
2