Chap 3
Buổi sáng thứ hôm sau, trong lớp 11A2. Cả lớp đang ồn ào khi thầy giáo chủ nhiệm thông báo
Thầy Lý
(vỗ tay mạnh)
Trật tự nào! Ngày mai trường ta tổ chức hội thao cấp khối, lớp 11A2 chuẩn bị tham gia nội dung chạy bền nhé!
Cún Mỡ
(hét lên)
Trời ơi thầy ơi! Chạy bền là cái gì vậy? Tụi con chỉ bền… trong việc ăn thôi
Hải Đăng
(gục xuống bàn, rên rỉ)
Con yếu tim, chạy một vòng là đi gặp ông bà tổ tiên liền!
Thầy Lý
Không ai được trốn hết! Mai lớp mình tập thử ở công viên trung tâm. 7 giờ sáng, ai vắng mặt tôi trừ điểm rèn luyện!
Mai Linh
(thì thầm với Đồng Tịch)
7 giờ sáng… Chết tui rồi, giờ đó tui còn đang ngủ mơ thấy trai đẹp!
Đồng Tịch ( Nu9 )
(mặt tái mét)
Tớ còn tệ hơn… chạy bền là ác mộng với dân múa như tớ. Tớ chỉ biết xoay, không biết… chạy!
Văn Văn ( lớp trưởng )
Thầy ơi, cử Lâm Nam Nhất làm đội trưởng nha! Bạn ấy là 'chân vàng' trường mình đó!
Cả lớp (ồ lên)
Chuẩn luôn! Nam Nhất gánh team đi!
Lâm Nam Nhất ngồi im lặng, gật nhẹ, gương mặt vẫn lạnh như băng.
Đồng Tịch ( Nu9 )
(lẩm bẩm)
Đúng là cái gì cũng tới tay anh ta… bộ anh ta là siêu nhân à?
Lâm Nam Nhất nghe được, quay đầu, mắt nheo lại.
Lâm Nam Nhất ( Na9 )
(Giọng trầm, đều đều)
Không siêu nhân. Chỉ là không thích thua thôi.
Đồng Tịch ( Nu9 )
(mím môi, giận dữ)
Ai mà thèm thua anh chứ!
Mai Linh
(cười khúc khích)
Drama nữa rồi kìa! Hội Tịch-Nhất lại sắp nổ tiếp tập mới!
Sáng hôm sau, công viên trung tâm. Lớp 11A2 tụ tập đông đủ, mặc đồng phục thể dục. Không khí sôi động hẳn lên.
Văn Văn ( lớp trưởng )
(cầm bảng danh sách)
Nào nào, điểm danh nha! Ai tới muộn là có tên đen tối trên group lớp đó!
Cún Mỡ
(vừa buộc dây giày vừa thở dốc)
Tui tới… Tui còn sống… Mặc dù thức dậy lúc 6 giờ là cực hình!
Hải Đăng
(ôm bình nước, phờ phạc)
Tui cũng tới. Nhưng cho hỏi… chạy bền bao nhiêu vòng vậy? 1 vòng hay 100 vòng?
Mai Linh
(chỉnh tóc, than thở)
Chỉ cần không bắt tui chạy… mà cho tui chụp hình sống ảo thì tui ok!
Đồng Tịch ( Nu9 )
(kéo căng cơ chân, mặt cau có)
Trời ơi, mình xuống đây làm gì… Tui chỉ giỏi múa, chứ chạy là zero điểm!
Lúc đó, Lâm Nam Nhất tiến tới, đeo tai nghe, dáng cao ráo, lạnh lùng như thường lệ
Lâm Nam Nhất ( Na9 )
(nhìn Đồng Tịch)
Khởi động kiểu đó, chút nữa cô ngã lăn ra đấy.
Đồng Tịch ( Nu9 )
Tôi có kinh nghiệm múa 10 năm nha! Anh khỏi dạy!
Lâm Nam Nhất ( Na9 )
(kéo tai nghe xuống, nhếch môi)
Múa là múa. Chạy bền là chạy bền. Không giống nhau đâu.
Đồng Tịch ( Nu9 )
Tôi mà thua… tôi đã không tới đây rồi!
Mai Linh
(vỗ vai bạn, cười trêu)
Ờ ờ, ai rồi cũng ngã dưới chân anh Nam Nhất thôi, Tịch ơi.
Cả lớp cười ồ lên. Hải Đăng thổi còi báo hiệu
Hải Đăng
Chuẩn bị! Đội trưởng Nam Nhất dẫn đầu nha!
Lâm Nam Nhất nhún vai, cắm tai nghe lại và bắt đầu chạy. Cả lớp ùa theo sau.
Trong công viên, giữa lúc chạy
Cún Mỡ và Hải Đăng đã đuối sức, tụt lại phía sau
Cún Mỡ
(thở hổn hển)
Đăng ơi… tui sắp xỉu rồi… hộc… Mắt tui thấy mờ mờ luôn rồi nè!
Hải Đăng
Chạy thêm vòng nữa là… tui đổi nghề làm streamer thôi, không chơi thể thao nữa!
Phía trước, Đồng Tịch cũng thở dốc, nhưng vẫn cố gắng bám theo Lâm Nam Nhất
Đồng Tịch ( Nu9 )
Anh… chạy kiểu gì vậy… không biết mệt hả?
Lâm Nam Nhất ( Na9 )
(không quay lại, giọng tỉnh bơ)
Nếu thấy mệt, thì dừng lại. Không ai ép."
Đồng Tịch ( Nu9 )
Tôi… không thua anh được! Tôi mà bỏ cuộc… anh lại kêu tôi yếu nữa cho coi!
Lâm Nam Nhất ( Na9 )
(lướt nhanh hơn)
Tùy cô. Nhưng nếu ngã, đừng đổ lỗi cho tôi.
Mai Linh chạy kế bên Văn Văn, vừa chạy vừa cười
Mai Linh
Tui ship hai người này thiệt rồi đó bà Văn… cãi nhau mà chạy theo nhau ghê quá!
Văn Văn ( lớp trưởng )
Chuẩn bài. 'Cặp oan gia', không trật phát nào!
Quán nước dừa ven công viên, sau khi tập xong
Cả nhóm tụ tập, mặt mày ai cũng đỏ bừng và mệt lả
Cún Mỡ
(ngồi phịch xuống ghế)
Ôi… nước dừa ơi… cứu lấy tui đi…
Hải Đăng
(uống ừng ực)
Chưa bao giờ tui thấy ly nước dừa nó ngon dữ thần vậy luôn á!
Mai Linh
(quạt quạt tay, cười)
Tụi mình… giống mấy nhân vật phim học đường Hàn Quốc ghê ha? Chạy xong thì ngồi uống nước dừa tâm sự nè!
Văn Văn ( lớp trưởng )
Ờ, nhưng mà trong phim đâu có ai… thở như trâu như tụi mình đâu!
Đồng Tịch ngồi phịch xuống, tóc rối tung, mồ hôi chảy dài.
Đồng Tịch ( Nu9 )
Tui… tui sống sót rồi… không ngờ luôn…
Lâm Nam Nhất bước vào quán, không nói gì, chỉ lặng lẽ lấy chai nước suối uống
Mai Linh
(chọc bạn)
Tịch ơi… bà giữ lời hứa chưa? Không bỏ cuộc giữa chừng hén!
Đồng Tịch ( Nu9 )
Tui mà bỏ… là mất mặt với cái tên mặt lạnh kia mất!
Lâm Nam Nhất nghe vậy, khẽ liếc sang, khóe môi hơi cong lên.
Lâm Nam Nhất ( Na9 )
(giọng trầm)
Ít ra cô còn gan lì hơn mấy người khác
Đồng Tịch ( Nu9 )
(tròn mắt, ngạc nhiên)
Anh… đang khen tôi đó hả?
Lâm Nam Nhất ( Na9 )
(nhún vai, cắm tai nghe lại)
Tùy cô hiểu.
Mai Linh và Văn Văn nhìn nhau, ôm miệng cười khúc khích
Mai Linh
(thì thầm)
Ui… ui… tiến triển rồi kìa ông Văn ơi!
Văn Văn ( lớp trưởng )
Chuyện lớn rồi, tui phải update cho group lớp liền!
Cuối ngày, tại nhà Đồng Tịch – Nhật ký ghi âm
Đồng Tịch ( Nu9 )
(thì thầm vào điện thoại)
"Ngày thứ ba ở thị trấn nhỏ… Và tui đã chạy bền, suýt chết xỉu giữa công viên…"
"Nhưng tui đã không bỏ cuộc. Dù… cái tên Lâm Nam Nhất kia chạy như xe máy không biết mệt!"
"Không hiểu sao… lần này anh ta không chọc tui, mà… khen tui gan lì."
"Ủa, vậy là… tui nên vui hay nên… nổi da gà đây?"
"Chắc mai tui phải hỏi Mai Linh cho rõ… vụ này nó 'mùi' ghê…"
Comments