Bữa Sáng "Chính Thất"

Tuii
Tuii
ok.
Tuii
Tuii
ok.
Tuii
Tuii
ok.
Tuii
Tuii
=))
Tuii
Tuii
tuii không bị đao.
Tuii
Tuii
tuii không bị đao
Tuii
Tuii
tuii không bị đao
Tuii
Tuii
mấy bạn bị đao
Tuii
Tuii
mấy bạn bị đao
Tuii
Tuii
mấy bạn bị đao
Tuii
Tuii
=)))
────୨ৎ────
Ánh nắng rọi xuyên qua rèm cửa, rọi lên gương mặt vẫn còn đỏ bừng vì dư âm đêm qua
Duy rúc người sâu hơn vào chiếc chăn bông, hơi thở khẽ đều đều
Tấm lưng trần mảnh khảnh lộ ra dưới lớp chăn bị xô lệch
Quang Anh đã dậy từ sớm
Anh đứng bên khung cửa kính, tay cầm ly cà phê đen, ánh mắt lạnh lùng thường ngày dịu đi một chút
Trên cổ anh, vài dấu hôn nhạt vẫn chưa kịp mờ🌚
Anh quay lại, nhìn người đang ngủ trên giường, môi khẽ nhếch
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thức chưa? //bước đến ngồi xuống cạnh giường, ngón tay gõ nhẹ trán em//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Vùi đầu vào gối// ưm.. năm phút nữa.. //lầm bầm//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không được //kéo chăn xuống khỏi vai em//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em không phải trẻ con!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Sugar baby mà.. //vặn lại, mắt vẫn chưa mở//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Sugar baby thì được quyền lười, anh nhận nuôi rồi còn gì...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Cười khẽ//
Không ngờ thằng nhóc này dám vừa quyến rũ người ta xong hôm trước, hôm sau lại nằm ườn ra như mèo lười đòi cưng chiều
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dậy! Tôi nấu bữa sáng rồi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em không ăn, lát đói ráng chịu đấy
Lúc này, Duy mới chịu ngồi dậy, áo sơ mi rộng hôm qua vẫn khoác hờ trên người, cổ áo rộng khiến cả xương quai xanh và vài dấu đỏ đầy ám muội hiện ra
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh nấu á? //ngạc nhiên//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nghe nói CEO Quang Anh chỉ biết gọi đồ ăn mang đến mà..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vì có đứa nhỏ không thích ăn đồ mang đến nên tôi mới phải xuống bếp //lạnh giọng nhưng vẫn đưa sẵn cho em một ly sữa ấm//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Cười khúc khích//
Em uống sữa xong thì cũng đứng dậy mà lê thân lười của mình ra khỏi phòng ngủ
Anh nhìn theo bóng lưng ấy, trong khoảnh khắc bỗng thấy... lạ lẫm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
*Mình từ khi nào lại để ai bước vào cuộc sống riêng tư thế này?*
Ở bàn ăn, Duy ngồi chống cằm nhìn đĩa trứng ốp la và bánh mì
Không phải món gì cầu kỳ, nhưng lại có mùi thơm rất dễ chịu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngồi im đi //nhắc khi thấy em cứ ngó nhìn mình//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em đang thưởng thức hình ảnh hiếm có //nhe răng cười//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Daddy vào bếp nhìn dễ thương hơn em tưởng ạ //tay giơ thành hình máy ảnh//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em đáng bị phạt vì mấy câu nói đó
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Liếc mắt// tối nay tôi sẽ tính sổ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Giả vờ rùng mình nhưng khóe môi vẫn cong lên//
Chuông cửa vang lên đúng lúc em vừa cắn miếng bánh mì đầu tiên
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Giờ này ai tới vậy?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Cau mày//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Đặt ly nước xuống bàn, giọng trầm hẳn// em vào phòng, không ra
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ơ...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nghe lời!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Bĩu môi, ánh mắt giao động 1 giây thì cũng gật đầu//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Kéo áo lại cho ngay ngắn rồi chạy lon ton về phòng ngủ mà khép cửa nhẹ nhàng//
Tiếng mở khóa vang lên, rồi giọng phụ nữ cao vút cất lên ở phòng khách
Thanh Trà
Thanh Trà
Anh đổi pass cửa rồi à? Chắc chắn sợ em bắt quả tang chuyện gì đó chứ gì?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cô tới đây làm gì? //giữ chặt tay nắm cửa//
Thanh Trà
Thanh Trà
Thăm chồng sẽ cũ vào tương lai. Không được à?
Thanh Trà
Thanh Trà
//Đẩy anh sang một bên mà hiên ngang bước vào//
Ả mặc váy body màu đỏ rực, giày cao gót nện từng bước rắn rỏi trên nền nhà
Ả vừa đi vừa đảo mắt một vòng, ánh nhìn sắc lẹm như lưỡi dao
Thanh Trà
Thanh Trà
Có người mới rồi à? //cười khẩy//
Thanh Trà
Thanh Trà
Mùi nước hoa lạ hoắc, ly nước uống dở, và... áo sơ mi kia không phải của anh
Anh không đáp, chỉ đứng chắn trước cửa phòng ngủ
Thanh Trà
Thanh Trà
Đừng tưởng tôi sẽ để anh dễ dàng ly hôn
Thanh Trà
Thanh Trà
Tài sản chung chưa phân chia xong, cổ phần công ty thì khỏi nói. Anh mà dính tai tiếng, để xem ban quản trị nói gì //nhướng mày //
Duy đứng sau cánh cửa, tay siết lấy vạt áo
Cậu không nghe rõ hết, nhưng từng từ “ly hôn”, “tài sản”, “cổ phần”… như lưỡi dao găm vào ngực
Cậu nghĩ đó là cảm xúc của Quang Anh, chứ cậu thì buồn làm gì=))
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*Một người như Quang Anh… rốt cuộc là kiểu người thế nào?*
Ngoài kia, cuộc đấu đá giữa hai người lớn vẫn tiếp tục
Và cậu, đột nhiên thấy mình chẳng khác gì con cờ nhỏ, bị đưa vào giữa một ván cờ lớn hơn rất nhiều
Cậu biết mình không thể trốn tránh mãi
Cậu chỉnh lại áo sơ mi cho kín cổ hơn, xắn tay lên một chút để lộ cổ tay trắng và vài dấu đỏ còn lờ mờ rồi mới mở cửa bước ra
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chị gặp Quang Anh à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em tưởng là người ta gặp ở tòa cơ //giọng nhẹ tênh//
Thanh Trà
Thanh Trà
//Khựng//
Thanh Trà
Thanh Trà
//Nhìn cậu từ trên xuống dưới từ dưới lên trên//
Thanh Trà
Thanh Trà
//Ánh mắt dừng lại nơi cổ áo cố tình cài kín//
Thanh Trà
Thanh Trà
Cậu là gì của anh ta?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Sugar baby //mỉm cười//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Sao? Trẻ, ngon, đẹp, múp hơn cô nhiều
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng nếu chị không nhanh, có khi tôi sẽ thành người kế tiếp ký tên trên sổ hộ khẩu nhà anh ấy đó
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Cười mỉa mai//
Thanh Trà
Thanh Trà
//Nhíu mày//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy, tôi bảo em ở trong phòng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em không thích trốn //đáp lại nhẹ tênh//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em không phải người làm gì sai
Thanh Trà
Thanh Trà
//Bật cười// thứ không biết xấu hổ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cũng như chị thôi mà //nghiêng đầu cùng với nụ cười ngọt như mía lùi//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cái thứ đàn bà đi chơi đêm với trai còn quay lại trách chồng ngoại tình
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em tưởng chỉ phim truyền hình mới có chuyện này
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy //siết nhẹ vai cậu nhưng không hề giận dữ//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Không sao" //quay lại, nhỏ giọng chỉ đủ anh nghe//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Nếu em làm anh mất mặt anh có thể trừ lương tháng này" //nháy mắt//
Câu nói khiến Quang Anh không nhịn được mà bật cười khẽ
Anh quay sang cô vợ cũ, giọng giờ đã lạnh như băng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cô tới để nhắc tôi ký đơn ly hôn?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy đưa đây, tôi ký ngay
Thanh Trà
Thanh Trà
//Nghiến răng, mắt trừng trừng nhìn hai người trước mặt//
────୨ৎ────
Tuii
Tuii
ok.
Tuii
Tuii
ok.
Tuii
Tuii
Tuii không đao
Tuii
Tuii
Các bạn đao
Tuii
Tuii
hihi
Hot

Comments

cái cửa🚪

cái cửa🚪

nx là sao lên cơn thì uống thuốc đi

2025-05-24

1

cái cửa🚪

cái cửa🚪

mắc gì con tg kia ai lmj bà chưa

2025-05-09

2

BABY RIIN 🐧🦆

BABY RIIN 🐧🦆

thì ngại j mà ko húp

2025-05-23

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play