Chap 2 [Vinh Quy Nhập Triều]

Trời vừa hửng sáng, chuông canh từ Hoàng cung ngân lên ba hồi dài. Ngoài cửa Nam cửa kinh thành Thục Tuyên, người dân chen nhau chật kín hai bên đường, tay cầm cờ hoa, miệng hô vang danh hiệu một người - Đại Tướng Quân Hoàng Đức Duy.
Từ xa, vó ngựa dồn dập như sấm cuộn. Quân đội áo giáp chỉnh tề, theo sau là chiến kỳ phấp phới mang hình chim ưng mạ vàng - biểu tượng chỉ dành riêng cho đại tướng có công lập Quốc. Người cưỡi ngựa đầu tiên, vóc dáng thẳng tắp, ánh mắt lạnh lùng hơn gió đầu thu - chính là Y, Hoàng Đức Duy.
Trên xe ngựa phía sau, một thiếu niên áo xanh ngồi yên, tay khẽ vén rèm nhìn ra - ánh mắt dịu dàng, thông tuệ. Đó chính là em - Nguyễn Quang Anh, thư đồng theo tướng quân mười mấy năm, đã từng cùng Y băng rừng vượt núi, sống chết bên nhau trên chiến trường khắc nghiệt.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thưa ngài.. ngư lệnh truyền xuống vào cung yến kiến ngay trong ngày.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Được rồi, đi theo ta.
___
Đại điện Thiên Hòa.
Thái hậu Hoàng Bảo Trâm ngồi nơi cao nhất, áo gấm thêu rồng phượng, ánh mắt lạnh như tuyết. Hoàng đế ngồi bên, mặt xanh xao, gật gù như kẻ không quyền.
Y quỳ một gối, cúi đầu nhận phong thưởng. Thái hậu mỉm cười:
Hoàng Bảo Trâm
Hoàng Bảo Trâm
Đại tướng quân công lao cái thế, triều đình ghi nhận. Nhưng.. nay thiên hạ yên ổn, hôn sự của ngươi cũng nên định liệu rồi.
Câu nói nhẹ nhàng như gió thoảng, nhưng toàn điện lạnh đi một phần.
Hoàng Bảo Trâm
Hoàng Bảo Trâm
Bổn cung có cháu gái nhà họ Thiều, vừa đến tuổi cập kê. Ngưòi và ngươi.. là phu thê xứng đôi.
Duy ngẩng mặt, đôi mắt đen sâu hút nhìn thẳng Thái hậu, giọng trầm lạnh:
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thần tạ ơn Mẫu thân, nhưng cả đời chinh chiến, thân thể nhuốm máu, e không xứng với Thiên kim khuê các.
Không khi giường như đông lại.
Thái hậu cười nhạt:
Hoàng Bảo Trâm
Hoàng Bảo Trâm
Tướng quân có người trong lòng rồi sao?
Y im lặng.
Trong góc khuất của điện, Quang Anh khẽ nắm chặt bàn tay. Mười năm làm thư đồng, em quen thuộc từng biểu cảm của Y - mà lần này, biểu cảm ấy không phải sợ.. mà là bảo vệ.
___
Tối hôm đó, trong thư phòng của Phủ tướng quân.
Quang Anh thay áo cho Duy, đôi tay hơi run run.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tướng quân.. người không nên đắc tội với Thái hậu. Ngài ấy.. không dễ bỏ qua.
Y im lặng một lúc, rồi nắm lấy tay em, giọng trầm trầm:
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quang Anh, nếu một ngày ta phản loạn.. khanh sẽ đứng về phía ai?
Quang Anh khựng lại. Ngoài cửa sổ, trăng đầu thu như một vết mực loang lổ trong chén rượu. Em ngẩng đầu lên, nhìn Y rồi khẽ cười:
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nếu là người..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ta không cần thiên hạ.
__________________
Bị lé được chưa? Nhìn quài, đọc đi!
Bị lé được chưa? Nhìn quài, đọc đi!
Bị lé á, được chưa?
Hot

Comments

დ𝕄𝕠𝕟 𝕚𝕦 ℝ𝕙𝕐𝕕𝔼ℝ♤

დ𝕄𝕠𝕟 𝕚𝕦 ℝ𝕙𝕐𝕕𝔼ℝ♤

chưa, bị con nhỏ" đéo biết nói tục" nhập hả =))

2025-05-01

2

𝖿ᥣ᥆rіᥲᥒᥱ

𝖿ᥣ᥆rіᥲᥒᥱ

Tg dìm rhy hả tg^>^

2025-05-02

1

დ𝕄𝕠𝕟 𝕚𝕦 ℝ𝕙𝕐𝕕𝔼ℝ♤

დ𝕄𝕠𝕟 𝕚𝕦 ℝ𝕙𝕐𝕕𝔼ℝ♤

chắc là bà Will thik xem phim cổ xưa lắm nè =))

2025-05-01

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play