[ Duonghung] Trái Tim Ấy Chỉ Danh Cho Mình Em
chương3: sự thật đằng sau vỏ bọc của em
pháp kiều
* xinh như vậy không rung động mới lạ*
còn về phía em ,em cười bật ngửa ra phía sao không may bị ngã
quang hùng
ui da đâu chết đi được
vì bị ngã mạnh nên rất đau nước mắt em cứ thế mà rơ xuống những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt xinh đẹp đó khiến em càng trở nên thu hút hơn
hùng huỳnh
* vội vã đỡ anh dậy * anh có sao không
quang hùng
*cười* anh không sao đâu
đức duy
*mày vẫn vậy hùng à lúc nào cũng tỏ ra mình ổn *
cậu biết rõ hùng chẳng ổn chút nào đầu đập mạnh xuống đất không sao mới lạ
đức duy
đừng cố tỏ ra là mình ổn nữa hùng à
đức duy
mày lúc nào cũng vậy lúc nào cũng tỏ ra là mày ổn
cậu vừa nói vừa khóc tuy hai người hay cà khịa nhau nhưng hai bên mà gặp chuyện họ luôn có mặt
pháp kiều
* trời ơi không biết em ấy có sao ko nữa mà cậu bé kia nói gì vậy nhỉ còn khóc nữa *
khi thấy bạn mình như vậy cậu sót lắm
quang hùng
* lúng túng lau nc mắt cho cậu* thôi nào ko khóc nữa
thành an
* vỗ vai duy* thôi nín đi mắt đẹp khóc đỏ hết lên nhìn trông xấu lắm
hùng huỳnh
anh an nói đúng đó anh nín đi
quang hùng
*mình cũng muốn được như duy *
Bố mẹ em lúc nào cũng công việc từ khi em có nhận thức đến giờ em chưa bao giờ cảm nhận được tình yêu thương của bố mẹ là như thế nào cậu thật sự rất ghen tị vs duy cậu có 1 gia đình hạnh phúc được sống trong tình yêu thương của bố mẹ
em không mạnh mẽ thì ai bảo vệ em đây em cười tự diễu
mọi người mải dỗ dành duy mà không nhìn thấy hiện trạng bất thường của em
đức duy
* nhìn thấy vậy * hùng
không nghĩ nhiều cậu bế hùng phi như bay ra xe
mọi người chạy theo hai ngươi
khi nhìn thấy em ngã xuống tim hắn như thắt lại hắn ko hiểu vì sao mỗi lần nhìn em cười hắn có cảm giác cuộc sống này không còn vô vị nữa
pháp kiều
* em ấy ko sao chứ *
chị lo lắng liền kéo tay hắn chạy theo
quang anh
ể có phải kiều vad thằng dương ko
minh hiếu
ủa mà kiều kéo thằng dương đi đâu vậy
thế là cả bọn đi theo chiếc xe của hùng huỳnh
đức duy
* phi như bay* bác sĩ , bác sĩ
cậu thật sự rất sợ , sợ bạn mình xảy ra chuyện
còn cậu bên ngoài đi tới đi nui
thành an
* dữ duy lại * mày bình tĩnh đi
cả đám nhìn em khóc mà không làm gì được
cậu tính ôm an khóc nhưng cậu ôm nhần người
đức duy
* ôm chầm lấy quang anh khóc *
hắn cứ thế mà đứng sững người
pháp kiều
* trời lại thêm 1 cặp nữa hihi *
bác sĩ
* đi ra * ai là người nhà của bệnh nhân
nghe thấy vậy cậu vội vàng trả lời
đức duy
em là em cậu ấy sao rồi bác sĩ
bác sĩ
bệnh nhân không có gì nghiêm trọng lắm nghỉ ngơi là khỏe lại
nghe thấy vậy cậu vui mừng
đức duy
cảm ơn bác sĩ * chạy vào phòng*
đăng dương
* nước mắt chảy xuống*
đăng dương
* lấy tay chạm lên mặt*
đăng dương
*mình khóc rồi ư*
pháp kiều
* đù mé lần đầu tiên tao thấy thằng l này khóc đấy*
quang anh
* vẫn chưa hoàn hồn khi đc duy ôm *
hải đăng
* ôi v nó khóc ư*
minh hiếu
* mẹ hoài nghi nhân sinh *
đức duy
* khóc* mày làm tao lo chết đi được
quang hùng
* ngồi dậy * hì hì
đức duy
* cốc vào đầu hùng* mày còn cười được à
quang hùng
*ôm đầu* đụ má đau nha m
thế là hai người cười phá lên
tác giả
tập này hơi bùn tý
Comments