Những ngày sau đó, Dương bắt đầu quen với sự có mặt của Hùng trong cuộc sống hàng ngày. Cậu không còn cảm thấy lo lắng mỗi khi Hùng vắng mặt, vì cứ mỗi lần như vậy, Hùng lại quay về kịp lúc, mang theo sự ấm áp và một nụ cười khiến mọi lo âu trong lòng Dương tan biến.
Trần Đăng Dương
📱:Vợ ơi, hôm nay có kẹo không?//nhắn tin cho Hùng//
Vài giây sau, điện thoại của Dương rung lên, và Dương mở ra, thấy tin nhắn từ Hùng:
Lê Quang Hùng
📱:Không có kẹo, nhưng có... anh.//nhắn lại//
Trần Đăng Dương
📱:Vậy cũng được, nhưng anh phải về nhanh nha. Dương nhớ vợ quá!//cười khúc khích//
Dương ngồi lại trên ghế sofa, vui vẻ cười một mình. Cậu cảm thấy như cả thế giới này chỉ có mình và Hùng, và đó là điều duy nhất quan trọng với cậu lúc này.
Lúc này, Hùng đã ở trong một cuộc họp quan trọng. Anh ngồi trong phòng họp, vẻ ngoài lạnh lùng và đầy quyền lực, nhưng trong lòng lại có một sự xao động lạ lùng mỗi khi nghĩ về Dương. Hùng chưa bao giờ trải qua cảm giác này, nhưng đối với cậu ta, sự hiện diện của Dương mang lại một cảm giác nhẹ nhàng khó tả.
Lê Quang Hùng
Mỗi khi Dương gọi, cảm giác lại khác. Không phải là công việc, mà là cái gì đó... mềm mại hơn.//Thầm nghĩ, nhìn điện thoại//
Dù cuộc họp kéo dài, tâm trí Hùng vẫn không thể rời khỏi Dương. Anh mỉm cười nhẹ khi nhìn thấy tin nhắn của cậu, rồi lại quay lại với công việc.
Lát sau, khi cuộc họp kết thúc, Hùng nhanh chóng ra khỏi phòng, không một chút chần chừ. Anh trở về nhà, chỉ mong được nhìn thấy Dương. Khi bước vào biệt thự, cậu đã đợi anh sẵn ở phòng khách.
Trần Đăng Dương
Vợ về rồi à! Dương nhớ vợ lắm! Cả ngày hôm nay, Dương đã chờ mãi đó!//Ngồi trên ghế, nhìn thấy Hùng bước vào, mắt sáng lên//
Lê Quang Hùng
Anh cũng nhớ em.//Cười nhẹ, ngồi xuống bên cạnh Dương//
Dương nhìn Hùng với đôi mắt đầy ấm áp, rồi tựa đầu vào vai anh.
Trần Đăng Dương
Mỗi lần vợ đi, Dương đều cảm thấy trống vắng. Nhưng mỗi lần vợ về, Dương lại thấy cả thế giới này tươi đẹp hơn.//thì thầm//
Lê Quang Hùng
Em ngốc quá. Nhưng anh cũng cảm thấy giống em.//Vỗ về Dương, khẽ cười//
Bầu không khí trong phòng dường như lắng đọng lại, chỉ còn tiếng thở nhẹ nhàng của cả hai. Họ cùng nhau chia sẻ những khoảnh khắc yên bình, không vướng bận bởi công việc hay những lo toan trong cuộc sống. Dương cảm thấy mình đã tìm thấy một chỗ dựa vững chắc, và Hùng, dù ngoài mặt lạnh lùng, cũng không thể che giấu cảm giác ấm áp mà Dương mang lại.
____________
Đêm khuya, khi Dương đã ngủ, Hùng đứng trước cửa sổ, nhìn ra ngoài bóng tối. Anh biết, có những điều chưa thể nói ra, nhưng anh không thể phủ nhận rằng Dương đã trở thành một phần quan trọng trong cuộc đời anh. Dù không thể bộc lộ hết tất cả, nhưng Hùng biết rằng mình đang dần thay đổi vì Dương.
Comments
Minh Thuw🐟🐼
cho hỏi nha tg là Dương cs bự con hơn Hùng hg hay giống em bé v^^ r cs lớn tuổi hơn hg
2025-05-25
0
NgNQuyen
hay fai lun íii, ra nhieu nhieu lên tg uii, em tặg 1 voteee
2025-05-03
2
hú hú hú 😇
cuốn quáaa t/g oii 💗
2025-05-03
1