[LingOrm] Trãi Qua Bao Nhiêu Kiếp Ta Mới Được Gặp Nàng
chap 2
Trong 1 cơn mưa phùn nhẹ có 1 cô gái với mái tóc dài đang cầm 1 chiếc ô đen đi trên đường ngấm nhìn phố xá thì...
LingLing Kwong
// che ô //
LingLing Kwong
Lại phải trôi qua..1 kiếp..biết bao giờ ta có thể gặp được nàng đây....// cười buồn //
Cô cứ vừa đi vừa suy nghĩ thì đột nhiên người đụng vào cô 1 cái rõ mạnh
LingLing Kwong
Ao...// té xuống //
OrmKornnaphat
// ngã xuống // ơ...ơ...
OrmKornnaphat
// đứng lên //
LingLing Kwong
// đứng lên //
OrmKornnaphat
Em..em..xin lỗi chị ạ..em không cố ý..chị có sao không ạ....// nhìn cô với ánh mắt lo lắng //
LingLing Kwong
Chị không sao...em có sao không...
OrmKornnaphat
Dạ em..không sao ạ..
LingLing Kwong
// cầm lấy ô đưa cho nàng //
LingLing Kwong
Mưa rồi...em cầm lấy đi...
OrmKornnaphat
Nhưng..em với chị đã quen gì đâu...sao..lại đưa ô cho em
OrmKornnaphat
Với lại chị đưa ô cho em thì chị che cái gì...
LingLing Kwong
Không cần lo cho chị ...tí nữa chị sẽ cho người đón..em cứ cầm lấy che mưa đi...
Nàng khá ngại ngùng khi chỉ vừa gặp mà cô lại đưa ô cho nàng
LingLing Kwong
// đưa ô cho nàng //
OrmKornnaphat
// cầm lấy //
LingLing Kwong
Chị đi đây...
OrmKornnaphat
// nhìn vào chiếc ô //
Nàng nhìn vào ô rồi ngẫn mặt lên thì đã thấy cô biến đâu mất rồi
OrmKornnaphat
Chị ấy..đâu rồi nhờ...
Nàng đao diết tìm xung quanh nhưng không thấy ai cả
OrmKornnaphat
Thôi kệ..về nấu cơm cho dì cái không lại bị mắng nữa thì mệt..
Nàng chẳng nghĩ gì nhiều mà cầm lấy chiếc ô của cô đưa che mưa về nhà
LingLing Kwong
// mở cửa vào //
Cô mở cửa vào nhà thì thấy bạch ngôn đang ngồi trong phòng khách xem TV
Bạch Ngôn
Ngươi đi đâu mà người ướt nhẹp vậy...
LingLing Kwong
// cởi giày // nãy ta đi trên đường vô tình tong trúng 1 cô gái..không may ngã xuống nên té
Bạch Ngôn
Haha....1 người như ngươi mà bất cẫn ngã xuống sao..tin được không..
LingLing Kwong
// lao nhanh đến chổ Bạch Ngôn // ý ngươi là gì...người như ta là sao....
Bạch Ngôn
Nè..nè...sao ngươi căng thẳng vậy...ta đùa thôi mà..
LingLing Kwong
Nếu biết đùa không thì đừng đùa..kém duyên...
Bạch Ngôn
Rồi rồi...xin lỗi được chưa...
Cô tức giận ngồi mạnh xuống ghế
LingLing Kwong
Ta ghét nhất là nói chuyện nữa chừng..muốn gì nói thẳng
Bạch Ngôn
Bình thường..ngươi có bao giờ bất cẩn để ngã đâu...tự dưng hôm nay lại ngã...chỉ bởi...va phải 1 cô gái..
Bạch Ngôn
Có khi nào....đó là tri kỉ tiền kiếp của ngươi không...
LingLing Kwong
Không bao giờ...
LingLing Kwong
Ta đã trãi qua bao nhiêu kiếp không tìm được nàng ấy..
LingLing Kwong
Không lẻ chỉ vì ngã mà tìm được tri kỉ
LingLing Kwong
Đời đâu dể ăn thế..
Bạch Ngôn
Trên cõi nhân gian này chẳng có gì là không thể cả...
Cô chứ ngồi suy nghĩ mãi không biết liệu lời của bạch ngôn nói có đứng hay không
LingLing Kwong
Nếu là tri kĩ ắc sẽ tương phùng.. Tới đâu hay tới đó...
LingLing Kwong
Ta...mệt rồi...
LingLing Kwong
Ta lên phòng đây.
Bạch Ngôn
Ờ..đi đi..ta đâu cấm đoán ngươi..
Nói xong cô liền rời đi lên phòng mình
Comments