Rimuru X Honkai: Star Rail (Vị Khách Đến Từ Vũ Trụ Khác)
2
Trạm không gian Herta, phòng y tế
Tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài, thứ đầu tiên cậu cảm nhận được là sự êm ái đến từ chiếc giường mà cậu đang nằm
Ngồi dậy cậu đánh mắt xung quanh một lượt, một căn phòng rất hiện đại cùng với đó là những dụng cụ y tế được xắp xếp ngăn nắp cùng với đó là cái túi của cậu được đặt trên bàn
Rimuru Tempest
(Phòng y tế sao?)
Bản thân cậu chìm sâu trong suy nghĩ cho tới khi giọng nói của một cô gái vang lên kéo cậu trở về thực tại
Asta
Cuối cùng anh cũng tỉnh lại rồi
Asta gọi Ri là anh vì bản thân cô không xác định được cậu bao nhiêu tuổi nhưng vì chênh lệch chiều cao nên cô quyết định gọi cậu như vậy
Quay mặt về nơi phát ra giọng nói cậu thấy một cô gái đang ngồi gần đó nhìn cậu
Asta
Tôi là Asta, trạm trưởng hiện tại của Trạm không gian Herta
Bỏ qua cái trạm không gian Herta, cậu biết bản thân không có thời gian thắc mắc về nó, thứ bây giờ cậu quan tâm là...
Rimuru Tempest
(Những thứ còn lại đâu hết rồi?)
Một lần nữa bị kéo trở về thực tại cậu đáp
Rimuru Tempest
Rimuru Tempest
Asta
Vậy bây giờ anh cảm thấy thế nào rồi?
Rimuru Tempest
Vẫn còn nhức đầu một chút
Rimuru Tempest
Nhưng cảm ơn cô vì đã cứu tôi
Asta
Không sao đâu, chuyện nên làm ấy mà
Asta
Lúc đó anh đột nhiên xuất hiện trong không gian khiến tôi khá bất ngờ
Asta
Nhưng may mắn là gần Trạm không gian nên công tác cứu hộ kịp thời
Rimuru Tempest
Haha... có vẻ số tôi khá hên
Trong lúc cả hai đang trò chuyện thì đột nhiên cánh cửa của văn phòng mở ra, bước vào là một cô gái chỉ cao ngang bụng Ri, đồng thời cậu cũng nhận ra cổ và các khớp trên cơ thể cô gái đó giống như một con rối
Rimuru Tempest
(Một con rối?)
Nhận thấy ánh mắt của Ri cô gái đó nói
Herta
Trông có bình thản so với một kẻ vừa trôi nổi ngoài không gian đấy
Asta
Tiểu thư Herta, anh ấy đã tỉnh lại rồi
Herta
*gật đầu* Cô cứ rời đi trước đi, tôi có một số chuyện muốn hỏi cậu ta
Asta rời đi để lại Ri một mình với Herta
Herta
Tôi đã nghe báo cáo của Asta nói rằng cậu đột nhiên xuất hiện ngoài không gian
Herta
Vậy thì điều gì đã khiến cậu trôi nổi ngoài đó?
Cậu quyết định giải thích đầu đuôi mọi chuyện cho Herta
Sau khi biết được nguyên nhân thì vẻ mặt của Herta không mấy bất ngờ
Rimuru Tempest
(Cô ta... trông không bất ngờ cho lắm)
Rimuru Tempest
Một câu hỏi
Rimuru Tempest
Túi của tôi đang ở đây, vậy những thứ còn lại đâu rồi?
Trước khi kịp nói hết câu cánh cửa phòng một lần nữa mở ra, bước vào là một nghiên cứu viên đang thở dốc
Nv phụ (nam)
Nghiên cứu viên A: Thưa cô Herta! Tôi muốn báo cáo về việc xét nghiệm về những món đồ của người vừa được cứu kia
Nv phụ (nam)
Nghiên cứu viên A: Thanh kiếm, viên đá quý của cái vòng cổ và bông hoa trắng!
Nv phụ (nam)
Nghiên cứu viên A: Nó là một phát hiê—
Trước khi nghiên cứu viên kia kịp nói hết câu, Ri bất chợt xuất hiện nắm chặt cổ áo và trừng mắt vào anh ta
Rimuru Tempest
Xét nghiệm cái gì cơ?
Nv phụ (nam)
Nghiên cứu viên A: Tôi-tôi...
Herta
Thả tên đó xuống đi, Rimuru
Nghe Herta nói vậy cậu cũng đành thả nghiên cứu viên vô tội kia xuống và đi theo Herta, nghiên cứu viên kia cũng theo sau
Herta
Dựa theo phản ứng thì ba thứ đó rất quan trọng với cậu nhỉ?
Rimuru Tempest
Đúng vậy...
Rimuru Tempest
*thở dài* Nói đi, mấy người đang làm gì với chúng?
Nhận được câu hỏi của Ri, Herta kia mắt về nghiêm cứu viên kia
Nv phụ (nam)
Nghiên cứu viên A: Vâng! Để tôi giải thích
Rimuru Tempest
*thở dài* Các người tự ý đem đồ người khác đi nghiên cứu
Rimuru Tempest
Vậy là đủ WOW rồi đấy
Rimuru Tempest
Dù sao cũng không trách được
Rimuru Tempest
Các người đã cứu tôi một mạng
Rimuru Tempest
Coi như là có qua có lại
Cứ thế là vài tháng trôi qua tại Trạm không gian cậu đã xây dựng được khá nhiều mối quan hệ tại nơi đây đặc biệt là với Herta
Cậu cũng không làm gì nhiều, chủ yếu là đi tuần cùng với Arlan, Asta cũng nhờ cậu giúp đỡ những nhà nghiên cứu ở đây việc tay chân đổi lại cậu được bao ăn, bao ở điều này khiến cậu nhớ tới thằng bạn già đã chết của mình Nezzsalem
Dù cậu khá thân thiện nhưng vẫn có vài người sợ cậu có lẽ do chiều cao? Do quá cứng rắn? Cũng như cách cậu thường xuyên xuất hiện một cách bất ngờ thoát ẩn thoát hiện, bước chân nhẹ nhàng tựa như lông vũ, nhiều lúc không để ý sẽ không nhận thấy sự hiện diện của cậu đôi khi lại nói chuyện như một ông lão, một kẻ hoàn toàn bí ẩn
Một vài người thắc mắc về vết sẹo trên mắt trái của cậu, và cũng có vài người nhìn thấy cơ thể bị bỏng và đầy sẹo của cậu mà không khỏi kinh hãi
Những vết sẹo đó là minh chứng cho những cuộc chiến, sự tuyệt vọng và bảo vệ mà cậu đã trải qua tại Terra... tới cuối cùng cậu chỉ có thể bất lực nhìn đồng đội của mình ngã xuống từng người một trước những kẻ thù vượt xa nhận thức của họ... ít nhất mọi thứ đã kết thúc
Cậu cũng đã hỏi Herta liệu cô ấy có thể giúp cậu trở về vũ trụ của mình, giúp trở về Terra được không thì cô ấy cũng chịu
Ngồi trong căn phòng mà Asta đã sắp xếp cho cậu mà lướt điện thoại, bông "Hạ tuyết Thảo" được cắm tạm trong một bình hoa nhỏ đặt trên bàn
Rimuru Tempest
Bên kia chắc lo cho mình lắm nhỉ?
Rimuru Tempest
*thở dài* Chẳng có cách nào để gửi tín hiệu cho họ cả
Đang chill thì đột nhiên một vụ nổ xảy ra khiến Trạm không gian rung lắc dữ dội làm cậu ngã khỏi giường
Âm thanh báo động vang khắp Trạm không gian
Và bình bông cũng rớt xuống
Nhưng may mắn cậu đã kịp thời đỡ lấy nó
Sau một lúc ổn định lại cậu cầm lấy thanh kiếm đeo nó sau lưng và mở cửa bước ra ngoài
Thanh kiếm mà cậu đang dùng là của Theresis người đệ tử quá cố của cậu
Khung cảnh trước mắt cậu rất hỗn loạn khi mà nhân viên của Trạm không gian chạy tán loạn
Nv phụ (nam)
Nghiên cứu viên B: CHẠY MAU!!!! QUÂN ĐOÀN PHẢN VẬT CHẤT ĐANG TẤN CÔNG TRẠM KHÔNG GIAN!!!!
Đằng xa một nhân viên nữ của Trạm không gian trong lúc chạy đã bị vấp ngã tệ hơn nữa là một sinh vật hình người với hai thanh đao dính liền với hai cánh tay đứng sau cô ấy
Không một lời cậu bứt tốc lao lên và chém nó làm đôi khiến cả sinh vật đó lẫn cô gái đều không kịp phản ứng
Rimuru Tempest
Cô không sao chứ?
Nói cậu chìa tay ra giúp cô gái đó đứng dậy
Nv phụ (nữ)
Vâng... tôi ổn
Nv phụ (nữ)
*đỏ mặt* Cảm ơn anh...
Đỏ mặt, một phản ứng cậu thường thấy khi vô tình giúp đỡ một người khác giới hoặc khi lần đầu gặp mặt, cảnh tượng quen thuộc đến nỗi khiến cậu ngán ngẫm, chỉ trách do cậu quá đẹp thôi
Rimuru Tempest
Nếu đã ổn rồi thì cô đi tới nơi an toàn đi
Rimuru Tempest
Tôi tìm xem có ai bị bỏ lại không
Nv phụ (nữ)
Vâng! Xin hãy cẩn thận
Nhận được cái gật đầu của cậu người phụ nữ cũng rời đi
Đi theo hướng ngược lại để xem có ai bị bỏ lại không vô tình cậu cũng đụng độ vài tên của quân đoàn phản vật chất nhưng bọn chúng vốn không phải vấn đề với cậu
Rimuru Tempest
Chậc! Hy vọng trong tương lai không gặp bọn nào giống Seaborn hoặc Collapsal!!
Comments