chap3

Số lần Ahyeon đến bệnh viện có thể đếm trên đầu ngón tay, khoa Tâm thần lại càng là lần đầu tiên
Trên hành lang dài yên tĩnh của bệnh viện ngồi đầy người đang đợi khám, nếu không phải nôn nóng không yên thì chính là mặt mũi sầu thảm.
bầu không khí căng thẳng tựa một đôi bàn tay vô hình, siết chặt kiến người ta không thở nổi
Ngồi trong đó, Ahyeon như cũng bị lây uể oải. Cô liếc mắt nhìn Asa một cái, nỗi bất an trong lòng lại càng dâng cao.
Nhỡ đâu động tác của cô tối đó quá thô lỗ, lúc kéo người về khách sạn bất cẩn đụng vào đầu, khiến người ta đụng ra bệnh thì chẳng phải đã thành làm phước phải tội mà hại Asa rồi sao?
Có lẽ là cảm nhận được sự căng thẳng của Ahyeon,
Enami Asa
Enami Asa
‘Asa lặng lẽ vươn tay, khẽ cào vào lòng bàn tay người ngồi bên cạnh'
Xúc cảm mềm nhẹ tựa lông chim khiến sự lo âu trong đáy lòng Ahyeon nháy mắt trở thành hư không.
Cô nghiêng mặt, chỉ thấy Asa ghé đầu đến gần bên tai, nhỏ giọng nói
Enami Asa
Enami Asa
vợ đừng sợ
Ánh mắt người kia quả quyết, xen lẫn đôi phần cổ vũ như đang dỗ con nít.
Mãi đến lúc này, Ahyeon mới mơ hồ ý thức được rằng chứng bệnh của Asa hình như có hơi kì quái
Người này ngoại trừ những lúc gọi cô là vợ trông như trẻ con thì còn lại đều biểu hiện rất bình thường, thậm chí còn trầm ổn, trấn tĩnh hơn cả người thường.
Ahyeon đột nhiên lâm vào trầm tư. Cô bây giờ hình như cũng đã không thể phân rõ rốt cuộc giữa làm nũng và bình tĩnh thì cái nào mới là Asa thật sự
***
Hai người đến sớm, không phải chờ bao lâu đã được vào gặp bác sĩ
Biết là xem bệnh cho mình nên Asa rõ ràng không quá phối hợp, lúc này đang rúc cả người bên cạnh Ahyeon, mặc cho bác sĩ hỏi chuyện kiểu gì cũng không trả lời
Jung Ahyeon
Jung Ahyeon
‘không còn cách nào khác, đành phải nói cho bác sĩ tất cả những gì mình biết được.’
bác sĩ
bác sĩ
‘nghe xong, viết vài câu trên hồ sơ khám thì đã có phán đoán đại khái’
bác sĩ
bác sĩ
Căn cứ vào tình huống của bệnh nhân thì bước đầu nghi ngờ là bệnh hoang tưởng
Jung Ahyeon
Jung Ahyeon
bệnh hoang tưởng?
bác sĩ
bác sĩ
Bệnh hoang tưởng người khác cũng yêu mình
bác sĩ
bác sĩ
‘sợ cô không hiểu, lại giải thích’
bác sĩ
bác sĩ
Phần lớn là do bệnh nhân nảy sinh tình cảm với người khác, cầu mà không được hoặc bị kích thích từ bên ngoài, vân vân…
bác sĩ
bác sĩ
dẫn đến sự bộc phát của bệnh. Biểu hiện thường gặp chính là xem đối tượng phải lòng như người yêu
Jung Ahyeon
Jung Ahyeon
đối tượng phải lòng?
Jung Ahyeon
Jung Ahyeon
‘trố mắt, sau đó nhanh chóng lắc đầu’
Jung Ahyeon
Jung Ahyeon
Bác sĩ, chắc bác hiểu lầm rồi. Tôi với cô trước giờ không quen biết
bác sĩ
bác sĩ
Cô xác định trước kia cô ấy không biết cô sao?
Jung Ahyeon
Jung Ahyeon
‘ngẩn ra, nhớ đến Asa có thể nói chính xác những trường mình đã học, lời phủ định dâng đến miệng lại bị cô nuốt trở vào’
bác sĩ
bác sĩ
‘nhìn ra sự chần chờ của cô, bèn tốt bụng trấn an’
bác sĩ
bác sĩ
Cô cũng đừng quá lo lắng. Nếu tích cực phối hợp điều trị thì sẽ hồi phục rất nhanh
Trong lòng Ahyeon rối như tơ vò, một chữ trong lời an ủi cũng không nghe rõ, chỉ gật đầu lấy lệ
bác sĩ
bác sĩ
Nhưng mà bệnh nhân vừa phát bệnh, trong thời gian này người thân, bạn bè nên cố gắng chiều theo ý cô ấy
bác sĩ
bác sĩ
đừng để người bệnh bị kích thích nữa
Jung Ahyeon
Jung Ahyeon
Nếu tôi đề nghị chia tay thì có tính là kích thích không?
***
Nửa giờ sau, Ahyeon cầm trong tay mấy hộp thuốc bác sĩ kê đơn, đứng trước cửa bệnh viện, mặt đầy bất lực.
Cô ngẩng mặt nhìn Asa cao hơn mình nửa cái đầu, lại nhớ đến những lời của bác sĩ vừa rồi, không hiểu rốt cuộc tại sao mà mình lại vô duyên vô cớ dây vào phiền toái lớn như vậy.
Chuyện đã đến nước này, cô cũng chỉ có thể tự an ủi bản thân, xem Asa như người bạn cùng phòng ở ghép bình thường
Dù sao bạn cùng phòng này ngoại trừ có hơi quấn người thì gần như không có khuyết điểm. Xinh đẹp, nghe lời, lại còn biết võ, cô cũng không thiệt.
chỉ là…
Jung Ahyeon
Jung Ahyeon
Asa, nói rõ trước, ở chỗ tôi cũng được, nhưng cô phải trả tiền cơm
Jung Ahyeon
Jung Ahyeon
'bấm tay tính toán’
Jung Ahyeon
Jung Ahyeon
Vợ chồng với nhau còn phải tính rõ ràng mà, đúng không?!
Enami Asa
Enami Asa
‘yên lặng nhìn Ahyeon, không biết nghĩ đến điều gì mà cả gương mặt đột nhiên đỏ như tôm luộc’
Jung Ahyeon
Jung Ahyeon
Asa, không được giả ngu!
Ahyeon duỗi tay chọt chọt, nhưng chưa kịp rút về thì đã bị nắm lấy
Enami Asa
Enami Asa
‘túm tay cô, kéo thẳng lên trên, cuối cùng đưa đến bên miệng cọ cọ’
Động tác ấy giống như thích đến khó kiềm nổi nhưng lại không cách nào bày tỏ, hận không thể mân mê, âu yếm mỗi chỗ trên người đối phương một lượt
Jung Ahyeon
Jung Ahyeon
cô làm gì đó
Ahyeon trừng mắt, muốn rụt tay nhưng làm sao cũng không thu lại được
Jung Ahyeon
Jung Ahyeon
Buông ra mau
Enami Asa
Enami Asa
Vợ thấy cưng quá. Giận thấy cưng
Enami Asa
Enami Asa
mắng thấy cưng, chỗ nào cũng cưng hết
Asa nghe lời buông tay, rồi lại nhịn không được mà kề sát, nhẹ giọng hỏi
Enami Asa
Enami Asa
Sao lại cưng như thế được?
Vẻ mặt cô vô cùng nghiêm túc, giọng điệu cũng lẫn mấy phần hoang mang, hệt như đang thật sự thắc mắc
Jung Ahyeon
Jung Ahyeon
'bị cô nàng nói đến nóng cả tai, vừa xấu hổ vừa tức giận rụt tay về’
Jung Ahyeon
Jung Ahyeon
Trong vòng hai phút không cho cô nói chuyện với tôi nữa
Enami Asa
Enami Asa
'nghe lời mím môi, nhưng bụng lại phản nghịch réo vang’
Hai người đi quá gấp, cơm sáng chưa kịp ăn
Ahyeon thấy người kia đáng thương xoa bụng, trong lòng bất giác lại mềm
Jung Ahyeon
Jung Ahyeon
Đi thôi, về ăn cơm
Enami Asa
Enami Asa
Ư ư
***
Không phải đang giờ cơm, dù là gần bệnh viện nhưng trong nhà hàng cũng không có mấy người.
Hoành thánh nóng hôi hổi vừa được dọn lên, Asa đã gấp rút gỡ khẩu trang, vừa nhìn là biết ngay đói bụng đã lâu.
Jung Ahyeon
Jung Ahyeon
“Nhưng cái người này tối qua ở đoàn phim đã ăn sạch ba hộp cơm, về khách sạn còn gặm thêm nửa con gà”
Jung Ahyeon
Jung Ahyeon
“Bây giờ lại đói như vậy, hệ tiêu hóa có phải hơi tốt quá rồi không?"
Jung Ahyeon
Jung Ahyeon
Asa, tôi nói lại lần nữa chuyện tiền cơm…
Ahyeon chống nửa mặt, vừa mở miệng đã bị người đối diện ngắt lời.
Enami Asa
Enami Asa
Ư
Trong miệng còn ngậm đầy đồ ăn, Asa trực tiếp vươn tay đưa cho Ahyeon một cái túi.
Jung Ahyeon
Jung Ahyeon
‘nghi hoặc nhận lấy, vừa mở ra đã thấy bên trong có mấy chục đồng tiền lẻ và một chiếc thẻ’
Enami Asa
Enami Asa
thẻ lương ‘ chậm rãi giải thích’
Enami Asa
Enami Asa
mật mã là sinh nhật em
Jung Ahyeon
Jung Ahyeon
Sinh nhật cô á?
Jung Ahyeon
Jung Ahyeon
‘ngẩn ra, rồi buồn cười lắc đầu’
Trong nháy mắt vừa rồi, cô thiếu chút nữa đã cho rằng Asa sẽ lấy sinh nhật của cô làm mật mã. Dù sao nhũng cảnh như vậy trong phim thần tượng đều đã thành kinh điển
Dường như đọc được suy nghĩ trong lòng cô, Asa lại bổ sung
Enami Asa
Enami Asa
vốn định dùng sinh nhật vợ
Jung Ahyeon
Jung Ahyeon
hả?
Enami Asa
Enami Asa
Cơ mà thẻ lương phải nộp lên cho vợ, để vợ dùng
Enami Asa
Enami Asa
'Hơi cúi đầu, giọng điệu có phần ngượng ngùng mà ấp úng’
Enami Asa
Enami Asa
Em… em muốn để vợ nhớ kĩ sinh nhật em
Jung Ahyeon
Jung Ahyeon
‘mất tự nhiên ho nhẹ mấy tiếng’
Cất thẻ xong, nghĩ đến chuyện Asa sẽ ở lại bên cạnh mình trong khoảng thời gian sắp tới
Jung Ahyeon
Jung Ahyeon
Mau ăn đi. Ăn xong dẫn cô đi mua quần áo
***
Đối với quần áo mặc, Asa không hề kén chọn. Cô vừa cao vừa gầy, đứng trong tiệm tựa như móc treo quần áo. Chỉ cần Ahyeon vừa lòng thì cô cũng gật đầu, chẳng mấy chốc đã lựa đủ đồ, trong đó còn có hai bộ áo ngủ đôi rất đáng yêu
Áo ngủ là do Asa để lên quầy thu ngân trước khi tính tiền, Ahyeon thậm chí còn không nhìn kĩ, nghĩ dù gì cũng chỉ là một bộ quần áo nên muốn mua thì cứ mua chung.
Mãi đến khi đêm đó quay lại khách sạn, khi sửa sang lại đồ đạc cho Asa thì Ahyeon mới đột nhiên phát hiện trên bộ áo ngủ đôi kia có hình Cinnamoroll, nhìn sao cũng thấy hệt như đồ cho con nít
____________
Enami Asa
Enami Asa
Thẩm mỹ của em có phải hơi lạ không?
Jung Ahyeon
Jung Ahyeon
= 皿 =

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play