[RhyCap] Vợ Bạn Gọi Tôi Là Daddy
"Anh không chịu được khi thấy em đau"
Tuii
Ê tự dung thấy nó xàm
Tuii
Đây là tin nhắn góp ý, ai có góp ý gì thì bình luận vô đây ạa💗
Không phải vì tiếng la mắng hay cái tát trời giáng từ thằng chồng đang say xỉn
Thứ khiến Duy trằn trọc suốt đêm lại là giọng nói trầm khàn, câu nói ỡm ờ, và ánh mắt kỳ lạ của Quang Anh
"Anh không chịu được khi thấy em đau"
Câu nói ấy lặp lại trong đầu Duy như tiếng vọng
Duy tự hỏi, tại sao một người đàn ông xa lạ – bạn nhậu của chồng – lại có ánh mắt như vậy khi nhìn mình?
Chồng Duy đi làm từ sớm, không thèm để lại lời nhắn nào
Có lẽ đêm qua, hắn lại ngủ với cô nhân tình nào đó, nên sáng ra chẳng còn tâm trí nghĩ đến Duy
Duy dọn dẹp căn nhà, rửa sạch ly, gom hết đống vỏ bia từ tối qua vứt đi
Hoàng Đức Duy
//Khựng lại//
Ngoài bậc thềm, túi thuốc dạ dày mà Quang Anh đưa vẫn còn đó, nguyên vẹn
Hoàng Đức Duy
Ui chết, quên cất //nhặt lên//
Bỗng có một mẫu giấy nhỏ rơi ra
"Uống khi đói, bé đừng bỏ - Q.A"
Đi chợ về, Duy xách túi rau, đầu óc vẫn còn đang lơ đãng
Bên lề đường, một chiếc ô tô đen bóng dừng lại
Quang Anh ngồi trong, áo sơ mi trắng, tay đặt hờ lên vô lăng, ánh mắt sau cặp kính râm đầy ẩn ý
Hoàng Đức Duy
//Giật mình// sao anh lại ở đây?
Nguyễn Quang Anh
Anh đi ngang thì thấy có bóng dáng quen quen
Nguyễn Quang Anh
//Mở cửa ghế phụ// lên đi, trời sắp mưa rồi
Hoàng Đức Duy
Duy cảm ơn anh nhưng Duy quen đi bộ rồi
Nguyễn Quang Anh
Em muốn ướt như lúc trước, sốt nằm bẹp một tuần nữa hả?
Duy còn chưa kịp phản ứng thì mưa đã rớt lộp bộp xuống
Hoàng Đức Duy
//Miễn cưỡng lên xe//
Trong không gian kín, hương nước hoa của Quang Anh nồng nhưng không gắt khiến Duy cảm thấy tim đập nhanh hơn thường lệ
Duy đưa mắt nhìn quanh nội thất xung quanh.. xe sang, ghế da mềm mại, mát lạnh
Nguyễn Quang Anh
Em cứ ngồi thoải mái
Nguyễn Quang Anh
Ghế này êm lắm, anh lựa kỹ rồi mới kêu em lên ngồi đó
Hoàng Đức Duy
//Đỏ mặt quay sang nhìn ra cửa sổ//
Quang Anh bật nhạc jazz nhẹ nhàng, giọng trầm trầm hỏi
Nguyễn Quang Anh
Dạo này ăn được không?
Hoàng Đức Duy
…Cũng bình thường ạ
Nguyễn Quang Anh
Anh thấy em gầy đi đó
Nguyễn Quang Anh
Không ai chăm thì để anh lo cho, nghe không?
Hoàng Đức Duy
Duy... không cần
Nguyễn Quang Anh
Không cần thiệt không?
Nguyễn Quang Anh
Vậy chứ lúc em sốt nằm co quắp, ai bưng cháo đến giường?
Nguyễn Quang Anh
Làm gì có ai ngoài anh đâu//cười khẽ//
Hoàng Đức Duy
Anh! Anh theo dõi Duy hả!!
Nguyễn Quang Anh
Nhưng tối đó anh quay lại đưa áo thì thấy em sốt
Nguyễn Quang Anh
Em nhớ không?
Nguyễn Quang Anh
Hay bé lên cơn mê sảng nên không thèm nhớ đến công sức của daddy rồi //trêu chọc//
Hoàng Đức Duy
//Đỏ mặt// anh đừng gọi Duy như vậy nữa...
Nguyễn Quang Anh
Vậy gọi là gì //nghiêng đầu//
Nguyễn Quang Anh
Cục cưnggg //kéo dài//
Cuộc trò chuyện cứ mãi diễn ra làm bầu không khí trong xe bớt căng thẳng
Chiếc xe dừng ngay trước cổng nhà
Duy bước xuống xe, không dám nhìn anh
Hoàng Đức Duy
Cảm ơn ạ.. Duy đi vô nhà đây
Nguyễn Quang Anh
Nhớ uống thuốc, đừng có mà bướng
Nguyễn Quang Anh
Còn không thì để anh đút tận miệng ~
Hoàng Đức Duy
Ơ, thôi Duy uống mà. Duy đi trước đây //chạy tót vào nhà đóng cổng lại//
Cổng thì cũng đã khép rồi
Mà trái tim thì không biết đã mở chưa
"Lắm lúc người ta cũng chẳng cần làm gì cả, chỉ việc ngồi im và mỉm cười, điều đó cũng đủ để khiến tim ta lệch nhịp"
Tuii
Đây là tin nhắn góp ý, ai có góp ý gì thì bình luận vô đây ạa💗
Comments