[Rhycap] Anh Chiều, Em Bướng
Những khoảnh khắc chớm nở
Sáng sớm hôm sau, ánh nắng vàng nhẹ nhàng chiếu qua khung cửa sổ, phủ lên khuôn mặt rạng rỡ của Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh
Em ở nhà nhớ chơi ngoan nha, không được quấy đó, Anh đi học đây
Quang Anh nhẹ nhàng nói với Duy, người vẫn còn ngơ ngác nhìn quanh.
Dù chỉ mới 10 tuổi, Quang Anh đã biết cách chăm sóc Em thật chu đáo. Cậu chuẩn bị sữa, quần áo, và đồ chơi cho Em, rồi nhẹ nhàng đặt bé vào lòng ông bà ngoại gần nhà.
Ông bà luôn yêu thương và chăm sóc Duy như cháu ruột của mình, mang đến cho bé sự ấm áp và an toàn mỗi ngày.
Mỗi sáng, Quang Anh đều phải dậy sớm hơn mọi ngày để chuẩn bị mọi thứ, đảm bảo Duy không thiếu thứ gì.
Dù học hành còn nhiều khó khăn, cậu vẫn cố gắng hoàn thành bài vở nhanh chóng để dành thời gian bên Em.
"Anh sẽ cố gắng học thật tốt, để sau này có thể bảo vệ Em" Quang Anh tự nhủ, ánh mắt ánh lên quyết tâm.
Ở bên ông bà, Duy dần quen với nhịp sống mới, vui đùa, cười nói rộn rã khiến căn nhà nhỏ luôn tràn ngập tiếng cười.
Tuy còn bé nhưng tình cảm giữa hai anh em ngày càng sâu đậm, tạo nên sợi dây kết nối vững chắc không thể tách rời.
Mỗi khoảng khắc bên nhau đều trở thành kỷ niệm quý giá, vun đắp cho mối quan hệ đặc biệt giữa Anh và Em ngày càng bền chặt và đầy hy vọng.
Cuối ngày hôm đó, khi Quang Anh đang dỗ Duy ngủ, điện thoại reo lên báo tin nhắn mới.
Là ba mẹ Duy gửi đến một khoản tiền qua tài khoản, kèm theo lời nhắn:
"Quang Anh à, cô chú gửi tiền mua sữa và bỉm cho Duy rồi. Con yên tâm chăm sóc Em nhé.
Quang Anh nhìn màn hình, lòng tràn đầy sự biết ơn và thêm quyết tâm.
"Anh sẽ không để Em phải thiệt thòi đâu," cậu thầm thì, nhẹ nhàng ôm lấy Duy vào lòng.
Thời gian cứ thế trôi qua, mùa xuân năm đó Duy vừa tròn ba tuổi, giọng nói đã rõ ràng hơn, đôi chân cũng chạy lon ton khắp nhà.
Comments