[ RhyCap ] Gả Nhầm Nhưng Không Sai Người
Lần Đầu Quang Anh Nổi Giận
Trên đường về, không ai nói với ai một lời. Chiếc xe Audi đen lao vun vút trên đường như thể phản ánh đúng tâm trạng của người đang cầm lái – cọc cằn, lạnh lùng và… sắp bùng nổ.
Đức Duy thì khác. Cậu tựa lưng vào ghế, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, tay chống cằm, vẻ mặt nửa giận nửa cười. Mỗi lần liếc sang thấy quai hàm Quang Anh siết chặt là tim lại thấy… kỳ lạ.
Về đến nhà, Quang Anh đóng cửa mạnh đến mức Đức Duy nhăn mặt
Hoàng Đức Duy
Ủa, em đi bar chứ có đi chơi trai đâu mà làm dữ vậy cha nội?
Nguyễn Quang Anh
Cậu có cần phân biệt như vậy không? / gằn giọng, ném chìa khóa xuống bàn /
Nguyễn Quang Anh
Tôi là chồng cậu. Cậu có biết cậu vừa làm gì không?
Hoàng Đức Duy
Đi bar với bạn
Hoàng Đức Duy
Mà em có báo rồi nha
Hoàng Đức Duy
Còn anh thì sao? Không thèm trả lời tiếng nào, rồi mò theo em làm gì?
Nguyễn Quang Anh
Tôi tình cờ thấy em / lạnh giọng /
Nguyễn Quang Anh
Và tôi thấy em đang để một gã đàn ông xa lạ đụng sát vào người mình.
Hoàng Đức Duy
Anh theo dõi em thật hả?
Quang Anh nín lặng. Một thoáng sau, anh ngồi xuống ghế, ngửa người ra sau, hai tay day trán, như thể đang kiềm chế điều gì đó rất lớn.
Nguyễn Quang Anh
Tôi không hiểu nổi em
Nguyễn Quang Anh
Em muốn sống kiểu gì đây?
Nguyễn Quang Anh
Ký hợp đồng là để tránh rắc rối cho cả hai, không phải để em biến hôn nhân này thành trò đùa.
Đức Duy ngẩn người. Giây phút đó, lần đầu tiên cậu thấy… Quang Anh tức giận mà không la hét, không đá bàn đạp ghế, chỉ đơn thuần là mệt mỏi
Hoàng Đức Duy
/ Tim tự dưng mềm đi một nhịp /
Hoàng Đức Duy
Anh… thật sự khó chịu à?
Nguyễn Quang Anh
Có người chồng nào mà không khó chịu khi thấy vợ mình để người khác đụng vào?
Nguyễn Quang Anh
/ Thở ra / Dù là hợp đồng, em cũng đang mang danh là vợ tôi.
Đức Duy không nói gì. Cậu bước đến, đặt lon nước mát lên bàn rồi ngồi xuống cạnh Quang Anh. Ánh đèn vàng hắt lên khuôn mặt người đàn ông đang kiềm nén cảm xúc – vẫn lạnh lùng, vẫn khó gần, nhưng ẩn sâu bên trong lại là một Quang Anh… tổn thương.
Lần đầu tiên trong suốt hai mươi hai năm sống trên đời, Đức Duy nói lời xin lỗi với một người đàn ông. Và lạ thay, cậu không thấy bị ép buộc
Nguyễn Quang Anh
/ Quay sang, ngạc nhiên / Em xin lỗi thật?
Hoàng Đức Duy
Ừ. Nhưng không phải vì đi bar
Hoàng Đức Duy
Mà vì em không nhận ra anh đang thật sự quan tâm
Nguyễn Quang Anh
/ im lặng hồi lâu /
Nguyễn Quang Anh
/ Đột nhiên, bật cười /
Nhẹ đến mức Đức Duy suýt tưởng mình nghe nhầm
Nguyễn Quang Anh
Em phiền thật đấy
Một khoảng lặng ấm áp bủa vây lấy cả căn phòng.
Và lần đầu tiên kể từ sau đám cưới gượng ép ấy… ánh mắt của Quang Anh nhìn Đức Duy có chút dịu lại.
Comments
⚡️🐑
Đêm r mà ngồi đọc truyện cười còn hơn cả nt vs ngy:))))
2025-05-19
7
bà 8 mõ hỗn
yêu thì nói mẹ đi bài đặt lm giá,giá bây giờ xuống thấp lắm ah ơi
2025-06-02
13
⚡️🐑
Thích r, yêu r mỗi tội là Duy kh nói:)))
2025-05-19
15