Chap 3

Hoàng Tổng [ T/g ]
Hoàng Tổng [ T/g ]
Mn muốn thoại nhiều hơn thì tui cho nhiều hơn ạ
Hoàng Tổng [ T/g ]
Hoàng Tổng [ T/g ]
chứ tui là phải giữ nét miêu tả hành động của nhân vật theo hướng dẫn truyện
Hoàng Tổng [ T/g ]
Hoàng Tổng [ T/g ]
tại vì thik 🤡
Hoàng Tổng [ T/g ]
Hoàng Tổng [ T/g ]
Tui thi đc 9 điểm văn, hoá thú luôn
Hoàng Tổng [ T/g ]
Hoàng Tổng [ T/g ]
Không ngờ luôn á viết khùng khùng mà đc 9 điểm hú hú ấu áu ẳng ẳng gâu gâu
__________
Đêm đó, anh lại rời nhà lúc gần nửa đêm
Cậu không hỏi, không giữ, chỉ lặng lẽ đi theo. Bóng anh lướt trên phố như con mèo hoang quen đường, không đèn pha, không tiếng động. Xe anh dừng ở một nhà kho bỏ hoang ven khu thương mại — nơi cậu từng tới hôm trước
Nhưng lần này khác. Đèn bên trong sáng hơn. Cửa không khóa. Lực lượng an ninh ngoài rìa khu cũng nhiều hơn hẳn
Cậu lẩn vào bóng tối, chọn vị trí quan sát cao nhất, nín thở nghe từng bước chân bên trong. Rồi…
Một bàn tay bất ngờ kéo áo cậu giật nhẹ
Cậu quay lại, tay đã đặt sẵn lên con dao nhỏ giấu trong tay áo. Nhưng khi mắt cậu chạm vào khuôn mặt kẻ kia, dao chưa rút — tay đã khựng lại
Phong Hào. Sát thủ chuyên nghiệp, giỏi dùng chất độc và ám khí, nổi danh lạnh lùng và không bao giờ thất bại. Cậu từng gặp hắn một lần trong nhiệm vụ mấy năm trước, không thân, nhưng đủ để biết: tên này không đơn giản. Mắt hắn vẫn như cũ — đen, sâu, và vô cảm
Phong Hào ra hiệu im lặng, rồi rướn người ghé tai cậu
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Chết tiệt, mày cũng bị thuê?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Gật đầu//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Giết Quang Anh?
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
//Lắc đầu//
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Thái Sơn
Cả hai nhìn nhau. Một người được thuê giết mafia khờ khạo. Một người được thuê giết gã điên giàu có. Cùng một kẻ đứng sau
Bên dưới, tiếng giày vang lên. Ba người bước vào
Anh. Quang Hùng. Và… Thái Sơn
Thái Sơn bước đi như thể sàn nhà là sân khấu, tay cầm gậy bạc, áo khoác dài màu đỏ đô, đầu tóc vuốt gọn, miệng cười như mới vừa nhai sống một gã phản bội
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Chúng mày
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Tao mơ thấy có ai đó phản tao, mơ thấy rõ đến mức tỉnh dậy là thấy dính máu trong móng tay
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Chắc lại là mày giết người trong mơ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không phải mơ. Là thật
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thằng đó bị bắt sáng nay. Nó nói đã bán dữ liệu cho cảnh sát
Thái Sơn ngửa cổ cười, đầu hơi nghiêng
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Ôi chao, vậy là tao mơ chuẩn… Thế tao giết nó chưa?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chưa. Vì chưa có lệnh
Rồi, anh lấy điện thoại, bấm một dãy số. Cậu không thấy rõ là số gì
Ngay sau đó, hai thuộc hạ kéo một người vào. Bị trói, bị bịt miệng. Mặt tím bầm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đây là bài học cho ai muốn phản bội
Anh rút súng ra, dí vào đầu người kia
Cậu nhìn. Tay anh không run
Không khờ
Không chậm
Không đáng yêu
Chỉ có máu lạnh
Đúng lúc anh bóp cò, tiếng súng vang lên, cậu giật mình
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Trượt chân//
Và tiếng “soạt” nhẹ như tiếng giấy rách
Một mảnh mái tôn rơi xuống
Bên dưới, ba người đều ngẩng đầu nhìn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có ai đó trên mái //Cau mày//
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Chắc là mèo hoang thôi. Nhưng nếu là người…//Cười//
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Thì người đó nên chạy trước khi tao bắn bừa // Rút súng //
Cậu và Phong Hào nín thở. Một luồng đèn pin rọi lên mái, quét qua đúng chỗ họ vừa rời đi
Chỉ thấy hai cái bóng mờ, vừa biến mất
Cậu và Phong Hào chạy về hai hướng ngược nhau khi thoát ra khu nhà kho. Không lời tạm biệt.
Chỉ một ánh mắt trao qua
Và cùng hiểu một điều. Cuộc chơi này không chỉ có ba người
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play