ReoNagi

Kẻ khờ - Người ngốc.
Thứ tình yêu đó tồn tại sao? Dù sao thì nó cũng không hoang đường bằng việc một thiếu gia giàu có nào đó đem lòng yêu một người nghèo khổ, bần cùng.
Hắn có tên là Mikage Reo. Một tên đầu đường xó chợ ngày đây mai đó.
Thứ đầu tiên hắn nhìn thấy khi mình chào đời chính là...một bịch rác.
Và kế bên ấy là mảnh giấy rách nát để vỏn vẹn hai chữ: "Mikage Reo".
Từ giây phút nhìn thấy điều đó, hắn biết một điều rằng: mình - người không được ai công nhận.
Đến cả ba mẹ còn vứt bỏ hắn nơi bãi rác. Lẽ ra hắn nên chết đi.
Nhưng hắn không làm được. Cũng nhờ tờ giấy rách rưới mà người sinh ra hắn đã để lại, nó xây dựng nên một nỗi phiền phức trong lòng hắn. Tờ giấy đó như để lại một hy vọng cho hắn rằng - ít nhất nếu tìm lại được ba mẹ biết đâu họ lại nhận ra hắn và chấp nhận hắn thì sao?
Dù sao thì họ cũng đã cất công nghĩ ra tên cho hắn. Nên hắn phải sống.
Sống trong một cái thế giới được gọi là 'khu ổ chuột' này chẳng dễ dàng chút nào.
Hắn đã trải qua biết bao mùa đông gian khổ rồi, có những lúc hắn đã nghĩ mình sẽ chết trong mùa đông lạnh giá nhưng cuối cùng vẫn mở mắt ra được.
Dù là môi trường sống xung quanh hắn đối xử vô cùng cay nghiệt với hắn nhưng hắn vẫn giữ được mình là một 'thiên thần'.
Chính vì sự tốt bụng ấy của hắn mà những người xung quanh thường gọi hắn là 'thằng khờ'.
Và rồi câu chuyện bắt đầu vào mùa đông giá rét năm nay.
Mikage Reo
Mikage Reo
La...lạnh quá..//run rẩy khắp người//
Mikage Reo
Mikage Reo
Có..có lẽ mình nê..nên đi nơi khác s..sống nhỉ..?
Mikage Reo
Mikage Reo
//Thổi hơi vào lòng bàn tay// Phải...đi đâu đây?
Mikage Reo
Mikage Reo
Mình nghe người ta nói, nếu ra được thành phố sống sẽ tốt hơn nhiều!
Hắn ngồi sưởi ấm trước đống lửa tàn sắp tắt do gió lớn, cả người run cầm cập lên vì lạnh. Có lẽ, vào ngày mai hắn nên ra thành phố sống thử ở đó.
Hắn vốn không có nhà, không người thân, không của cải. Thứ duy nhất hắn có là tấm thân gầy gò cùng khuôn mặt hốc hác với vài đồng tiền lẻ mà chật vật lắm hắn mới kiếm được.
Cơn gió mạnh thổi ngang qua làm tắt đi ngọn lửa hoàn toàn, hắn cũng đứng phắt dậy mà chuẩn bị cho chuyến đi ra thành phố kiếm ăn.
.
Mikage Reo
Mikage Reo
"Đúng là chợ lớn ở thành phố"
Mikage Reo
Mikage Reo
"Đông quá, tấp nập người thật"
Hắn vốn làm rất nhiều nghề, miễn công việc nào có tiền hắn cũng đều làm nốt miễn nó không phải chuyện phi pháp.
Lần này, hắn ở đây là để buôn bán vài món hàng ở chợ. Nhưng công việc không mấy suôn sẻ tí nào, từ sáng đến giờ hắn vẫn chưa bán được một món.
.
Mikage Reo
Mikage Reo
"Giờ mặt trời sắp lặn rồi ư..."
Mikage Reo
Mikage Reo
"Mình mới kiếm được có vài đồng, chắc phải nhịn đói đêm nay rồi"
Đang u sầu vì mãi lay hoay từ sáng đến chiều mới bán được có 1-2 món đồ và không đủ tiền để mua bánh mì ăn thì hắn bất chợt gặp hai mẹ con kia đi ngang qua chỗ hắn.
Họ làm rơi mất tiền. Một số tiền khá lớn.
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Mẹ..mẹ ơi, tí nữa chúng ta đi mua quà nhé! Giáng sinh sắp đến rồi ạ!
Nhân vật phụ 1
Nhân vật phụ 1
Ừm thế con muốn mua gì nào?
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Dạ con muốn nhiều lắm ạ, nhưng mẹ dặn chỉ được 1 món...
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Nên con đang nghĩ ạ!
Mikage Reo
Mikage Reo
Này hai người chờ chút đã!//chạy đến//
Nhân vật phụ 1
Nhân vật phụ 1
Hả? Cậu cần gì sao?
Mikage Reo
Mikage Reo
À dạ không, đây ạ//đưa ra//Tiền của bác đã làm rơi nên cháu đưa lại
Nhân vật phụ 1
Nhân vật phụ 1
Ôi trời, tôi bất cẩn quá. Thật sự cảm ơn cậu rất nhiều!
Mikage Reo
Mikage Reo
Vâng không có gì đâu ạ!//cười tươi//
Cậu cúi chào người phụ nữ đó rồi ngoảnh người lại định rời đi thì...
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Dạ anh ơi...//níu tay áo hắn//
Mikage Reo
Mikage Reo
Hả...à ừm có gì sao?
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Anh...lạnh ạ?
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Sei thấy người anh cứ run cầm cập lên, mà sao anh không mặc áo ấm mới vào? Cái áo này rách hết rồi!
Mikage Reo
Mikage Reo
Tôi không có...
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Nè Sei tặng anh á!//lấy khăn choàng cổ quàng lên cho hắn//
Mikage Reo
Mikage Reo
Ơ... Cái này của cậu mà sao lại cho tôi chứ?
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Sei thấy anh lạnh lắm rồi mà nhìn nè, người Sei mặc nhiều áo ấm lắm nên không lạnh như anh đâu!
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Chắc là anh lạnh lắm, người cứ run lên không thôi nói cũng lắp bắp nữa
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Với lại lúc nãy anh cũng đã nhặt tiền trả lại giúp mẹ em, vậy anh là người tốt mà!
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Cái khăn đó thay cho lời cảm ơn của em á!
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Tối rồi anh mau về nhà đi, chứ ở đây lạnh lắm á
Mikage Reo
Mikage Reo
Tôi không có nhà...mọi thứ đều không
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
...Mẹ ơi?
Nhân vật phụ 1
Nhân vật phụ 1
Sao hả Sei?
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Mẹ cho con đi chơi với anh ấy tí nhé?
Nhân vật phụ 1
Nhân vật phụ 1
Gì cơ? Không được đâu
Nhân vật phụ 1
Nhân vật phụ 1
Trời sắp tối rồi đó con, với lại Sei mới quen người ta lần đầu mà sao có thể đi cùng được!
Nhân vật phụ 1
Nhân vật phụ 1
Nguy hiểm lắm nên ta về thôi Sei
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Đi mà mẹ... Sei năn nỉ mẹ mà~
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Với lại Sei lớn rồi! Mẹ đừng lo Sei bị bắt cóc, nhìn anh này đẹp trai vậy nên hong phải người xấu đâu
Không hiểu sao, mới gặp lần đầu mà em lại có hứng thú đi chơi với hắn, có lẽ từ người hắn có gì đó thu hút em sao?
Em cứ thế năn nỉ ỉ ôi mẹ để bà cho em đi chơi cùng hắn một chút. Vốn em rất biết cách làm mẹ em xiêu lòng, sau vài lời mẹ em cũng đồng ý.
Tuy không yên tâm để em đi với một người lạ mới quen nhưng cũng không còn cách nào khác. Dù sao nhà họ cũng gần đây.
Mà cũng như em nói, em bây giờ đã 18 tuổi rồi cũng không còn nhỏ nữa. Bà nên cho em đi đâu đó mà không có mình, phải cho em tự lập bởi bà không thể sống với em mãi được.
Nhân vật phụ 1
Nhân vật phụ 1
Sei nhớ lời mẹ dặn, đi một chút rồi về thôi con nhé!
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Dạ Sei biết òi mẹ đừng lo
Sau khi vẫy tay chào tạm biệt mẹ mình em mới quay lại nhìn hắn. Gương mặt hắn đang cứ đơ ra khó hiểu chuyện vừa mới diễn ra. Thấy vậy, em liền nắm lấy tay hắn kéo hắn đi theo mình.
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Anh, anh đi theo Sei đến chỗ này!
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Sei biết chỗ này đẹp lắm á!
Mikage Reo
Mikage Reo
Ơ...nè khoan đã cậu gì ơi..!
Hắn bị em nắm tay kéo đến ngọn đồi. Em dẫn hắn đi sâu vào bên trong, ở đó có một ngôi nhà nhỏ bằng gỗ rất đẹp. Bên cạnh đó là một tán cây hoa anh đào.
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Mặt trời gần lặn rồi, anh mau quay người lại đi
Mikage Reo
Mikage Reo
Hả..//quay lại//
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Anh thấy sao hả? Đẹp hong?
Cả một khung trời đỏ rực bao quanh thành phố dưới làn tuyết lạnh lẽo nằm vỏn vẹn trong đôi đồng tử của hắn. Hóa ra đây là vẻ đẹp của hoàng hôn mà mọi người vẫn thường hay nói. Cơn gió nhè nhẹ thổi qua làm cho vài cánh hoa anh đào rơi lác đác xuống nền tuyết. Khung cảnh thật sự rất đẹp và yên bình.
Mikage Reo
Mikage Reo
Đẹp thật
Mikage Reo
Mikage Reo
Cảm ơn em nhiều nha//mỉm cười//
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Hihi anh cười đẹp lắm á, đẹp hơn cảnh này luônnnn
Mikage Reo
Mikage Reo
Mà...sao tự nhiên mới gặp lần đầu em lại đi chơi với anh vậy..?
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Hông có biết nữa!
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Chắc là do em thích anh á!
Mikage Reo
Mikage Reo
Hả..?//đỏ mặt//
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Mà..trời sắp tối rồi, mẹ em nói ở đây nguy hiểm lắm
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Tụi mình đi về đi, về nhà em!
Em nắm lấy đôi bàn tay khô ráp và lạnh cóng của hắn kéo đi.
Mikage Reo
Mikage Reo
"Tay em ấy ấm quá..."
Mikage Reo
Mikage Reo
"Giá mà được ôm em ấy.."
Sau một hồi, cả hai cũng đi xuống thành phố. Em bây giờ phải về lại nhà rồi.
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Anh ơi, đi chơi với anh vui lắm!
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Ngày mai ta lại ngắm hoàng hôn tiếp nha..?
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Được hông anh oi?
Mikage Reo
Mikage Reo
À...ờ..anh cũng không biết
Một kẻ không nhà không cửa sống lang thang ngày đây mai đó như hắn làm sao có thể hứa một điều chắc nịch như vậy.
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Tại sao ạ?
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Anh là người bạn đầu tiên của em...
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Vậy..chỉ có em xem anh là bạn hả?
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Anh ghét em sao?
Mikage Reo
Mikage Reo
Kh...không có!
Mikage Reo
Mikage Reo
Được rồi, vậy ngày mai tụi mình đi ngắm hoàng hôn cùng nhau nữa ha?
Mikage Reo
Mikage Reo
Anh sẽ chờ em ở trước cửa nhà em!
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Dạ!! Em cảm ơn anh
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Thật ra..mọi người ở đây ai cũng ghét em hết!
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Mọi người đều nói em bị bệnh khờ nên không ai muốn chơi với em cả
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Chỉ có mình anh thôi!
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Anh ơi? Anh tên là gì ạ?
Mikage Reo
Mikage Reo
Reo, em gọi anh là Reo được rồi
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Dạ, anh cũng gọi em là Sei nha?
Mikage Reo
Mikage Reo
Ừm, Sei vào nhà đi
Mikage Reo
Mikage Reo
Trời lạnh lắm, đừng ở ngoài nữa
Mikage Reo
Mikage Reo
Mai ta sẽ nói chuyện tiếp!
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Hay anh ở chung với em đi?
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Vào nhà em ở đi!!
Mikage Reo
Mikage Reo
Không được đâu
Mikage Reo
Mikage Reo
Được một người như em nói kết bạn đã là niềm hạnh phúc lớn nhất của anh rồi
Mikage Reo
Mikage Reo
Anh không muốn đòi hỏi thêm gì nữa cả
Mikage Reo
Mikage Reo
Em mau vào nhà đi
Mikage Reo
Mikage Reo
Tạm biệt!//vẫy tay//
Em cũng vẫy tay chào lại hắn rồi vào nhà, còn hắn thì cũng chạy đi mất.
Thủ đô Tokyo bây giờ đang chìm vào một giấc ngủ sâu trong màn đêm đen tĩnh lặng giữa bầu trời giá băng.
Hắn đang nằm ngủ ở một cái góc nào đó trong con hẻm nhỏ. Toàn thân hắn run rẩy vì phải nằm dưới nền tuyết phủ dày đặc, trên người chỉ có một cái áo khoác ấm đã rách nhiều chỗ và một chiếc khăn choàng màu xanh do em tặng để làm ấm người.
Thì bỗng có tiếng động làm hắn giật mình tỉnh giấc.
Nhân vật phụ 2
Nhân vật phụ 2
Nè nè cô em à, lại đây chơi đùa chút đi!
Nhân vật phụ 1
Nhân vật phụ 1
Mấy người tránh ra!
Nhân vật phụ 4
Nhân vật phụ 4
Em đừng có như vậy mà, làm anh buồn lắm!
Đó là lũ biến thái chuyên đi cướp của giết người. Cô gái này đúng là xấu số, nửa đêm lại gặp phải bọn chúng.
Bọn chúng vừa mới lấy hết tiền và nữ trang của cô ta xong nên bây giờ muốn 'vui vẻ' một chút với cô gái này sau đó sẽ sát hại.
Mikage Reo
Mikage Reo
M..mấy người làm gì cô ấy vậy!?
Mikage Reo
Mikage Reo
Mau thả cô ấy ra!
Nhân vật phụ 3
Nhân vật phụ 3
Thằng này lòi đâu đây!?
Nhân vật phụ 3
Nhân vật phụ 3
Đừng có mà phá bọn tao!
Nhân vật phụ 4
Nhân vật phụ 4
Bọn tao giết bây giờ!
Nhân vật phụ 2
Nhân vật phụ 2
Cho mày 3 giây để cút khỏi đây!
Với cái tính trượng nghĩa ngốc nghếch đó của hắn, hắn đã không ngần ngại mà xông vào bọn chúng, mở đường chạy thoát cho cô gái.
Nhân vật phụ 2
Nhân vật phụ 2
Mẹ kiếp! Thằng chó mày được lắm
Nhân vật phụ 4
Nhân vật phụ 4
Tao không có ý định giết mày nhưng mà ai mượn mày phá đám hả!?
Cả bọn lao vào đập hắn tới tấp, hắn chỉ có thể nằm co ro trên nền đất lạnh mà chịu trận. Bọn chúng xả hết sự tức giận lên người hắn, dùng gậy gỗ đập mạnh vào đầu hắn đến đổ cả máu.
Đó chính là lý do vì sao mà mọi người đều gọi hắn là 'thằng ngốc'.
Bởi vì sự tốt bụng đến ngốc nghếch của hắn.
.
Sương sớm giăng trên những cành lá dưới ánh nắng ấm áp của mặt trời sau một đêm tuyết lạnh. Hôm nay là ngày giáng sinh.
Mọi người đổ dồn ra đường để mua quà trang trí chuẩn bị cho ngày lễ tối nay, không khí nhộn nhịp từ sáng sớm.
Ở đâu đó trên lòng đường của thành phố, có rất nhiều người bu quanh lại một chỗ mà không phải là tiệm bán quà giáng sinh.
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Mẹ ơi?
Nhân vật phụ 1
Nhân vật phụ 1
Hửm?
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
Ở đó có gì mà người ta bu đông thế ạ?
Nhân vật phụ 1
Nhân vật phụ 1
Mẹ cũng không biết, ta lại đó xem thử nhé?
Mẹ em nắm tay dẫn em lại chỗ đó, cả hai người cố gắng chen chúc qua đám người bu đen xung quanh để có thể nhìn được thứ bên trong vòng quanh đó.
Nagi Seishirou
Nagi Seishirou
/Hoảng hốt/
Em mở to cả hai mắt ra, hoảng sợ đến nỗi ngồi phịch xuống đất.
Thứ đập vào mắt em là một chiếc khăn choàng màu xanh của em đã bị nhuốm một màu máu đỏ tươi.
Có thân thể của một nam nhân với mái tóc tím đang bị chôn vùi dưới nền tuyết lạnh lẽo đáng ra phải trắng xóa nhưng lại đỏ rực một khoảng đất, mùi máu tanh bốc lên nồng nặc khắp không khí lạnh buốt đến khó thở.
The end.
Tổng tài nghịch ngu đút cu vào ổ điện
Tổng tài nghịch ngu đút cu vào ổ điện
Chap này sốp vt mấy tháng trc=))
Tổng tài nghịch ngu đút cu vào ổ điện
Tổng tài nghịch ngu đút cu vào ổ điện
K bt lúc đó bị gì mà nghĩ ra cái idea ác cỡ này
Tổng tài nghịch ngu đút cu vào ổ điện
Tổng tài nghịch ngu đút cu vào ổ điện
Tội thiếu gia của toi quá tr ơii
Tổng tài nghịch ngu đút cu vào ổ điện
Tổng tài nghịch ngu đút cu vào ổ điện
Do off mấy tháng nay nên h ngoi lên bù cho mấy bạn 1 chap dài hơn 2000 chữ
Tổng tài nghịch ngu đút cu vào ổ điện
Tổng tài nghịch ngu đút cu vào ổ điện
Tính là drop bộ này r mà tại bé Sei ảnh kéo tui lại á
Tổng tài nghịch ngu đút cu vào ổ điện
Tổng tài nghịch ngu đút cu vào ổ điện
Simp Nagi qtqđ nên là chắc k bỏ đc bộ này đâu
Tổng tài nghịch ngu đút cu vào ổ điện
Tổng tài nghịch ngu đút cu vào ổ điện
Giờ cx đang có idea nên chắc tui sẽ cố gắng mỗi ngày ra 1 chap he
Tổng tài nghịch ngu đút cu vào ổ điện
Tổng tài nghịch ngu đút cu vào ổ điện
Siêng đc mấy bữa cx k bt nx=))
Hot

Comments

ℕ𝕫𝕚𝕟♡⑅

ℕ𝕫𝕚𝕟♡⑅

Se mà t đg bị lag

2025-08-09

0

ℕ𝕫𝕚𝕟♡⑅

ℕ𝕫𝕚𝕟♡⑅

Cưng dzi ba 😃

2025-08-09

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play