Tiểu yêu như ngươi chẳng lẽ còn muốn quyến rủ lão tôn?(1)

Đường Tăng nhắm mắt lại, đôi đồng tử đen nhìn vào khuôn mặt mỹ miều của Phó Trăn Hồng trong vài giây:
Đường Tăng
Đường Tăng
Phía trước là làng Bạch Hổ, ngươi có thể cùng chúng ta vào làng.
Phó Trăn Hồng
Phó Trăn Hồng
Sau khi chúng ta vào làng thì sao?
Phó Trăn Hồng môi khẽ run lên, y phát ra một thanh âm nhẹ nhàng nông cạn:
Phó Trăn Hồng
Phó Trăn Hồng
Sau khi đến thôn, các vị có để ta ở lại không?
Đường Tăng
Đường Tăng
Ngươi cần bình tĩnh lại ,biết đâu sau khi đến thôn Bạch Hổ ngươi không muốn đi theo chúng ta nữa thì sao, có lẽ thôn Bạch Hổ sẽ có được cuộc sống phàm trần như ngươi mong muốn, và ngươi sẽ biết cách sống tốt. Ngươi không thể vì cảm xúc nhất thời mà làm chuyện dại dột
Phó Trăn Hồng
Phó Trăn Hồng
Đường Tăng, ngươi không phải ta, sao biết được thứ ta muốn
Tiểu Hồng cười khổ, và giọng nói y nhẹ nhàng êm ái như sóng nước. Y khẽ hạ hàng lông mi đen dài, đôi mắt đen ươn ướt, mi mắt dài mà dầy dặn rủ xuống tạo thành hình cánh quạt , yếu ớt nhưng lại đẹp đến động lòng người.
Trư Bát Giới ở một bên quan sát, tuy biết đối phương là nam tử, nhưng lúc này trong lòng vẫn cảm thấy đáng tiếc
Thiên Bồng (Bát Giới)
Thiên Bồng (Bát Giới)
Thiếu gia, ngươi nghe theo sư phụ của ta đi, trước hết nên đi đến thôn Bạch Hổ.
Hắn nói xong, lại nghe thấy Sa Ngộ Tĩnh vui vẻ nói lớn
Sa tăng
Sa tăng
Đại sư huynh trở về rồi!
Phó Trăn Hồng nghe vậy, làm bộ muốn cùng Đường Tăng đứng lên, lại bởi vì ngồi ở dưới trời nắng lâu quá, đầu hơi choáng váng, bất chợt đứng dậy liền muốn ngã về phía trước.
Đường Tăng thấy thiếu niên này đột nhiên ngã về phía mình, theo bản năng giơ tay đón lấy
Mà ngay thời điểm Phó Trăn Hồng sắp ngã vào lòng Đường Tăng, một bàn tay trực tiếp đẩy Phó Trăn Hồng ra
Phó Trăn Hồng bị lực đạo đẩy xuống đất, chân phải đập mạnh xuống
Phó Trăn Hồng
Phó Trăn Hồng
Đau quá...
Trư Bát Giới vội vàng đỡ Phó Trăn Hồng đứng dậy:
Thiên Bồng (Bát Giới)
Thiên Bồng (Bát Giới)
Tiểu thiếu gia, ngươi không sao chứ?
Thiên Bồng (Bát Giới)
Thiên Bồng (Bát Giới)
Đại ca, ngươi làm gì vậy!
Tôn Ngộ Không không nói gì mà nhìn chằm chằm vào Phó Trăn Hồng, con ngươi vốn đen và sâu của hắn dần dần đổi màu, biến thành màu vàng chói như mặt trời
Phó Trăn Hồng để hắn nhìn tùy ý, thuận tiện không có dấu vết mà thưởng thức nhan sắc của vị tề thiên đại thánh danh tiếng đồn xa này
Khuôn mặt đẹp trai góc cạnh, mặc tăng phục hai màu đỏ đen, đeo vòng kim cô, đầu tóc hỗn loạn dựng thẳng về phía trước, biểu hiện ra tính cách sắc bén cùng kiệt ngạo khó thuần phục
Chẳng mấy chốc, màu vàng trong mắt Tôn Ngộ Không lại chuyển sang màu đen. Hắn nhíu mày, cho rằng bản thân đi ra từ lò luyện đan của Thái Thượng Lão Quân, nhưng Hỏa Nhãn Kim Tinh không thể phân biệt được thiếu niên này rốt cuộc là yêu hay người.
Sa Ngộ Tịnh thấy sắc mặt của Tôn Ngộ Không , liền cũng biết trong Hoả Nhãn Kim Tinh , đây là hình dáng vốn có của tiểu công tử, nếu không lấy tính cách của đại ca, y đã bị đánh chết rồi
Thiên Bồng (Bát Giới)
Thiên Bồng (Bát Giới)
Đại sư huynh, ngươi đừng hễ nhìn đến người có diện mạo xinh đẹp liền nghĩ người ta là yêu quái!
Tôn Ngộ Không
Tôn Ngộ Không
Ngươi tên ngốc này, kêu ngươi chăm sóc sư phụ, ngươi đều làm ngược lại, người kỳ quái nào ngươi đều dẫn lại gần sư phụ?
Tuy rằng thông qua Hỏa Nhãn Kim Tinh của hắn, khuôn mặt của thiếu niên này không có thay đổi, trên người cũng không có yêu khí, nhưng Tôn Ngộ Không luôn cảm thấy có gì đó không đúng.
Đường Tăng
Đường Tăng
Ngộ Không, không được vô lễ.
Sa tăng
Sa tăng
Đại ca, thiếu gia này cũng là một người đáng thương.
Sa Ngộ Tịnh đem Tôn Ngộ Không kéo đến một bên, kể rõ đầu đuôi câu chuyện cho hắn
Tôn Ngộ Không nghe xong, đi tới trước mặt Phó Trăn Hồng, nhướng mày
Tôn Ngộ Không
Tôn Ngộ Không
Vậy là ngươi muốn cùng chúng ta đi đến thôn Bạch Hổ?
Phó Trăn Hồng rụt rè sợ sệt nhìn hắn một cái, gật gật đầu, sau đó lập tức liền tránh đi tầm mắt của hắn, trốn đến bên cạnh Đường Tăng, giống như là có chút sợ hắn
Đường Tăng
Đường Tăng
Ngộ Không, con đi thăm dò phía trước đã tìm được chỗ nghỉ chân chưa?
Tôn Ngộ Không
Tôn Ngộ Không
Phía trước có một khách điếm, chúng ta đi ngay bây giờ là có thể đến nơi trước khi trời tối
Đường Tăng
Đường Tăng
Vậy ta đi thôi
Phó Trăn Hồng
Phó Trăn Hồng
Trưởng lão
Phó Trăn Hồng
Phó Trăn Hồng
Lúc nãy ta bị ngã ,chân bị thương rồi
Đường Tăng dừng lại, hỏi hắn
Đường Tăng
Đường Tăng
Ngươi cưỡi ngựa được không?
Phó Trăn Hồng
Phó Trăn Hồng
Ta... Ta, ta không biết cưỡi ngựa
Nói đến đây, trên mặt thanh niên giống như đóa phù dung hiện lên một tia xấu hổ, còn mang theo một loại ngượng ngùng vì làm người ta thêm phiền, ngây ngô giống như là hoa đào bị nước mưa đánh tan.
Đường Tăng
Đường Tăng
Vậy phải làm sao bây giờ?
Thiên Bồng (Bát Giới)
Thiên Bồng (Bát Giới)
Chúng ta còn có thể làm cái gì chứ?
Thiên Bồng (Bát Giới)
Thiên Bồng (Bát Giới)
Tiểu công tử, lại đây, lão heo ta cõng ngươi
Tôn Ngộ Không thấy vậy, trực tiếp nhéo lỗ tai Trư Bát Giới, không quan tâm Trư Bát Giới kêu đau ,kéo hắn đến trước mặt bạch long mã
Trư Bát Giới xoa xoa lỗ tai, sau khi biến trở về bộ dạng tai to mặt lớn, nắm yên ngựa tức giận bất bình nói:
Tôn Ngộ Không
Tôn Ngộ Không
Ngươi đi dẫn ngựa, ta tới cõng y.
Thiên Bồng (Bát Giới)
Thiên Bồng (Bát Giới)
Hảo, ngươi ỷ là đại sư huynh, chuyện tốt nào của ta cũng đều bị ngươi giành.
Tôn Ngộ Không lại phớt lờ Trư Bát Giới chờ Đường Tăng lên ngựa, hắn ngồi xổm xuống , quay đầu lại nói với Phó Trăn Hồng nói:
Ngộ Không muốn xem người thiếu niên này muốn giở trò gì.
Tôn Ngộ Không
Tôn Ngộ Không
Lên đi
Phó Trăn Hồng leo lên lưng Tôn Ngộ Không, dùng tay nhẹ nhàng ôm cổ hắn
Tôn Ngộ Không cõng Phó Trăn Hồng trên lưng đi trước dẫn đường, Trư Bát Giới dẫn đầu ngựa đi theo phía sau, Đường Tăng ngồi trên ngựa, Sa Ngộ Tĩnh xách hành lý đi ở cuối.
Tôn Ngộ Không
Tôn Ngộ Không
Nói đi, ngươi rốt cuộc là yêu quái phương nào?
Phó Trăn Hồng
Phó Trăn Hồng
Yêu quái?
Phó Trăn Hồng khó hiểu, ôm chặt cổ Tôn Ngộ Không , sau đó đem cằm đặt ở trên vai Tôn Ngộ Không, có chút ủy khuất nói
Phó Trăn Hồng
Phó Trăn Hồng
Ta không phải yêu quái
Tôn Ngộ Không
Tôn Ngộ Không
Đừng có giả bộ
Tôn Ngộ Không lạnh lùng
Tôn Ngộ Không
Tôn Ngộ Không
Cơ thể của người bình thường sẽ không lạnh băng không có chút độ ấm giống như ngươi
Phó Trăn Hồng
Phó Trăn Hồng
Không có chút độ ấm sao……
Phó Trăn Hồng nhẹ giọng lẩm bẩm một chút, thần sắc nhu nhược trên mặt rốt cuộc biến mất.
Y quay đầu lại, áp môi vào lỗ tai Tôn Ngộ Không, chậm rãi nói một câu
Phó Trăn Hồng
Phó Trăn Hồng
Tiểu hòa thượng, ngươi là như thế nào cảm thụ độ ấm của ta? Dùng thân thể của ngươi sao?
 Thở lạnh lẽo cùng đôi chân quanh vòng eo và bụng săn chắc ấm áp của Tôn Ngộ Không, giọng nói nhẹ nhàng mà vương vấn
Phó Trăn Hồng
Phó Trăn Hồng
Như thế này à?

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play