[ HiếuAn ] Đồ Ngốc,Rõ Ràng Là Tôi Thích Em Mà?
Chương 2 : Sinh Nhật Một Mình
Đặng Thành An
Xin..xin lỗi
em nói khẽ mắt không dám nhìn vào anh
lòng em đau nhói nghe người mình thích nói thế không đau sao được..
Anh ngồi xổm xuống trước mặt em
Trần Minh Hiếu
// nắm tóc em kéo //
anh vỗ vào mặt em vài cái
Trần Minh Hiếu
hôm nay là cảnh cáo có lần sao tao đánh chet mày!
Trần Minh Hiếu
Nghe rõ chưa?
Đặng Thành An
// gật đầu //
Anh đứng dậy bỏ đi em ngồi đấy ôm lấy thân mà oà khóc
Đặng Thành An
Hức..đau..quá..
Ban đêm, thành phố rực rỡ ánh đèn, xe cộ lướt qua như dòng chảy bất tận. Giữa dòng người hối hả, em lặng lẽ bước đi, bàn chân vang lên những âm thanh khẽ khàng trên vỉa hè lạnh lẽo. Không ai nhìn em, không ai hay em đang một mình giữa biển người đông đúc. Ánh đèn vàng hắt xuống, kéo bóng em dài lê thê trên mặt đất, như chính nỗi cô đơn trong lòng,âm thầm mà đè nặng. Em cứ đi, đi mãi, mong tìm được một ánh mắt dừng lại vì em… nhưng chỉ có tiếng còi xe và tiếng gió lùa qua những khoảng trống vô hình.
Em cầm theo một cái bánh kem nhỏ vừa mua ở cửa tiệm
đi đến một bờ sông ít người qua lại
Ngồi trên đám cỏ đốt ngọn nến nhỏ lên
Giọng hát em nhỏ nhẹ hát lên bài hát chúc mừng sinh nhật
Đặng Thành An
mừng ngày sinh nhật của An,mừng ngày đó An sinh ra đời
Đặng Thành An
" ước gì thế giới này đối xử với em nhẹ nhàng hơn "
Em thổi nến bước qua tuổi 17 trong sự cô đơn..
Khoonh gian im lặng em ngồi đó vừa ăn chiếc bánh sinh nhật mà nước mắt không ngừng rơi
Không gian đang im lặng bỗng tiếng chuông điện thoại đánh tan đi sự im lặng ấy
Đa Nhân Vật
: con về chưa An?
Đa Nhân Vật
: sao nay về trễ vậy An?
Đặng Thành An
: dạ con đang học thêm tại nhà bạn
Đặng Thành An
: viện trưởng cứ ngủ rước đi ạ
Đặng Thành An
: khi nào về con sẽ đi cửa sau vào
Đa Nhân Vật
: về cứ gọi cô
Đặng Thành An
: dạ,chúc viện trưởng ngủ ngon ạ
Đa Nhân Vật
: nhớ về sớm đấy
Đặng Thành An
: dạ con biết rồi ạ
âm thanh tắt điện thoại kéo dài mãi đến khi tắt ngủm sự cô đơn lại bao trùm lấy em
Bây giờ đã là 12 giờ đêm em vẫn lang thang trên phố
em đang đứng đợi đèn đỏ để qua đường phía bên đường Minh Hiếu đi ra từ trong bar
Em đội nón của áo khoác lên muốn che đi mặt mình
Trần Minh Hiếu
Tao về trước
Trần Minh Hiếu
Quản con vợ của mày đi
Trần Minh Hiếu
Kêu nó đừng có xen vào chuyện của tao
Nguyễn Quang Anh
có gì tao nói em ấy
Anh lên xe vừa mới nhấn ga liền thấy em
Cho dù em có che thế nào anh cũng vẫn nhận ra em
Em vừa qua bên đừng một chiếc xe liền lao đến chổ em đang đứng
dừng kế bên em anh hạ cửa xe xuống
Đặng Thành An
tôi với cậu không quen biết tại sao tôi phải lên
Em lúc này vẫn kéo nón áo xuống che đi mình
Trần Minh Hiếu
đừng để tao nói lần thứ ba
em nghe anh gằn giọng liền nhanh chống leo lên xe
em vừa lên anh liền lao xe đi
Comments
<trân>™ ^^√
khoonh rồi đọc sao?
2025-06-03
0
Eccedentesiast
Mắc j
2025-06-29
0
Orika🌙
ê 🌚
2025-06-13
0