[RHYCAP] Tổng Tài Cưng Chiều Vợ
Lần Đầu Ở Chung Nhà
Gió lạnh quất qua từng khung cửa kính của tòa nhà R.A, báo hiệu cơn bão đầu mùa đang đến gần.
Cậu ngồi trong văn phòng đến hơn 9 giờ tối.
Mắt vẫn dán vào màn hình máy tính.
Trán cậu lấm tấm mồ hôi, môi tái đi, tay run nhẹ.
Loan - cô bạn thân ở phòng PR bước vào, đưa mắt nhìn cậu lo lắng.
Loan : Duy, cậu ổn không đấy? Mặt xanh như tàu lá chuối kìa!
Hoàng Đức Duy - Captain
Tớ không sao… /xua tay/
Hoàng Đức Duy - Captain
Tớ cần hoàn thiện nốt phần mockup.
Loan : Không phải cậu ăn gì chưa? Hay cảm rồi? Trán nóng như lửa!
Loan vừa dứt lời thì cậu lảo đảo đứng dậy, chưa bước được hai bước đã khụy xuống ghế.
Lúc cậu mở mắt ra, mùi hương quen thuộc xộc vào mũi.
Là mùi trà đen pha với chút quế và cả mùi nước xịt phòng đắt tiền của một ai đó mà cậu không muốn nhắc tên.
Hoàng Đức Duy - Captain
/chớp mắt nhìn trần nhà/
Hoàng Đức Duy - Captain
Nhà anh?! /bật dậy, hét lên/
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Ừ, con zợ của anh sốt gần 39 độ, ngất xỉu tại văn phòng, không đưa về thì mang đi đâu?
Giọng anh vang lên từ phía cửa, cùng tiếng bước chân trầm ổn tiến lại gần.
Hoàng Đức Duy - Captain
/thở gấp/ Tôi… tôi không nhớ gì hết…
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Em bé chỉ nhớ cái tật lì lợm của mình thôi.
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
/đặt khay cháo nóng xuống bàn, rồi ngồi cạnh giường/
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Anh nấu cháo cho em bé á. Ăn đi.
Cậu nhìn tô cháo hành trứng đơn giản mà ấm nóng.
Hoàng Đức Duy - Captain
/ngập ngừng/ Anh nấu thật đấy à?
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Không tin à? /nhướng mày/
Hoàng Đức Duy - Captain
Không phải không tin… chỉ là, nhìn anh không giống kiểu người biết luộc trứng.
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Ừ thì… là anh google. /thở dài, rồi cười/
Nhưng ít ra cũng không làm cháy nhà.
Hoàng Đức Duy - Captain
/phì cười, nhưng rồi lại cau mày/
Tôi phải về. Mai còn đi làm.
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Em vừa sốt xỉu xong mà còn nghĩ tới công việc?
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
/đặt tay lên trán cậu/ Vẫn nóng. Không đi đâu cả.
Hoàng Đức Duy - Captain
Anh không phải bác sĩ!
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Nhưng anh là anh bé.
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Lời anh có giá trị gấp ba toa thuốc.
Hoàng Đức Duy - Captain
/nhăn mặt/ Tự tin ghê.
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
/cười, rồi lấy khăn ấm đắp lên trán cậu, nhẹ giọng/
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Duy, lần sau mệt thì nói.
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Đừng cố gồng.
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Không phải chuyện gì cũng phải một mình chịu đựng.
Hoàng Đức Duy - Captain
...
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Anh không muốn đến một ngày, em nằm im rồi mới cho anh chăm sóc.
Hoàng Đức Duy - Captain
/cắn môi/
Cậu quay mặt đi, tránh ánh mắt ấm áp đó.
Hoàng Đức Duy - Captain
Anh quan tâm tôi làm gì…
Hoàng Đức Duy - Captain
Chúng ta đâu phải…
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Em là người anh thích.
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Là người quan trọng với anh.
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Còn cần danh phận ngay bây giờ à?
Cậu im lặng, rồi lặng lẽ đón lấy muỗng cháo từ tay anh.
Hoàng Đức Duy - Captain
Cháo không dở lắm. /thì thầm/
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Thế à? Vậy anh sẽ nấu mỗi lần em bé bệnh.
Hoàng Đức Duy - Captain
Không cần! /lập tức gắt lên, mặt đỏ lên/
Hoàng Đức Duy - Captain
Không có ‘mỗi lần’ nào hết!
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Ừ, ừ. /cười gian/
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Thế lần tới anh nấu cháo thịt bò, em ăn không?
Hoàng Đức Duy - Captain
Không!
Hoàng Đức Duy - Captain
/nhăn mày/ Tôi ghét thịt bò ninh mềm.
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
/bật dậy/ Chà, hóa ra còn khai báo sở thích luôn.
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Anh ghi rồi đấy.
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Vợ anh sau này không trốn được đâu.
Hoàng Đức Duy - Captain
Tôi mà là vợ anh, tôi kiện anh tội quấy rối.
Hoàng Đức Duy - Captain
/ném cái gối dựa vào mặt anh/
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
/bắt lấy gối, vẫn cười toe/
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Duy này.
Hoàng Đức Duy - Captain
Gì?
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Nếu em là vợ anh thật… thì đừng bao giờ ốm nữa.
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Anh chịu không nổi cái cảm giác thấy em ngất đi.
Hoàng Đức Duy - Captain
/bỗng chững lại/
Hoàng Đức Duy - Captain
Được rồi.
Hoàng Đức Duy - Captain
Mai tôi sẽ đi khám.
Hoàng Đức Duy - Captain
Nhưng hôm nay… cho tôi ngủ ở đây một đêm.
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Ừ. /dịu dàng kéo chăn lên cho cậu/
Nguyễn Quang Anh - Rhyder
Ở bao lâu cũng được.
Hoàng Đức Duy - Captain
/chợt tỉnh giấc/
Cậu thấy anh ngồi cạnh giường, đầu gục xuống mép nệm, ngủ gật.
Một tay anh vẫn nắm lấy tay cậu chặt nhưng dịu dàng.
Hoàng Đức Duy - Captain
/khẽ thì thầm, gần như không thành tiếng/
Hoàng Đức Duy - Captain
Anh bé.
Anh không trả lời, nhưng khóe môi anh lại cong lên như thể trong giấc mơ cũng nghe thấy tiếng gọi ấy.
Comments
đu rhycap đốtthuyền tụi Capsam
Duy hông bt ăn hành đâu tg
2025-05-17
1