Chương 5: GƯƠNG MỜ

Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//giật mình lùi lại//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Khốn khiếp!
Cậu cố gỡ tay đó ra nhưng bàn tay cực kì khoẻ
Kéo cậu sát lại mặt gương đến mức gần chạm mặt kính lạnh toát
Phía sau lớp kính, khuôn mặt dần chuyển đổi thành Duy đang mỉm cười nham hiểm
"tôi chỉ muốn được ở bên anh ấy"
Giọng nói vang lên trong đầu Duy
Duy hét lớn, đá văng cánh cửa phòng vệ sinh, lảo đảo chạy ra ngoài tim đập thình thịch
----------------------
Duy không nói ai về chuyện xảy ra đêm đó
Cậu trở nên trầm mặc hơn, nhưng ánh mắt đã có sự dè chừng lạ lẫm
Ở một nơi khác, Quang Anh nhìn vào laptop đang phát đoạn quay từ camera ẩn anh gắn trong hành lang
Hình ảnh mờ mờ một bóng người lướt ngang
Giống Duy y hệt nhưng không có phản chiếu trong gương
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//lẩm bẩm//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không còn nghi ngờ gì nữa...em đang bị nhắm đến
------------------
Duy bắt đầu âm thầm điều tra, cậu hỏi quanh về những chuyện kì lạ gần đây
Một hôm, cô giáo chủ nhiệm cũ kéo Duy lại sau giờ học
Cô giáo
Cô giáo
//nhỏ giọng//
Cô giáo
Cô giáo
Duy à.....
Cô giáo
Cô giáo
Cô không chắc con có muốn biết
Cô giáo
Cô giáo
Nhưng....
Cô giáo
Cô giáo
Mấy tháng nay, Quang Anh vẫn âm thầm về đây
Cô giáo
Cô giáo
Mỗi lần có vụ mất tích kì lạ, là lại thấy nó loanh quanh trong trường đặt bùa, soi gương, đốt giấy..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh ta đang làm gì?
Cô giáo
Cô giáo
Cô nghĩ....nó đang bảo vệ ai đó
Cô giáo
Cô giáo
Hoặc ngăn cái gì đó đến gần em
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//sững người//
Trái tim Duy bỗng thất đau...
Là kiểu đau quen thuộc khi ai đó vì mình mà gánh chịu tất cả
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//mắt thoáng nét buồn//
----------------
Một buổi chiều
Duy bất ngờ thấy Quang Anh đi bên một người......
Giống mình như đúc
Cậu rút điện thoại ra chụp lại
Nhưng ảnh lại mờ nhoè như bị nhiễu sóng
Khi cậu lao ra ngoài, người kia biến mất
để lại Quang Anh đứng một mình
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//nhìn Duy, nhẹ giọng//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đừng đến gần hắn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tại sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vì tôi sẽ không tha thứ cho mình nếu để em bị hắn lấy mất!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//trợn mắt nhìn anh ngạc nhiên//
----------------------
Tối đó
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// mở điện thoại lật lại tấm ảnh bị nhiễu//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
!!!!
Khi zoom lên, trong mắt tên đó không có ánh phản chiếu
Chỉ là hố sâu đen ngòm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//lạnh sống lưng//

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play