[AllNegav] Cậu Ba Và Bảy Kẻ Đắm Say
Mưa Tối Và Mùi Hương Kỳ Lạ
ẦM— Tiếng sấm bất ngờ vang lên làm cả biệt thự khẽ rung
Bảy Alpha đồng loạt quay đầu nhìn về phía cửa kính, nơi những hạt mưa đập mạnh xuống như trút
Hoàng Đức Duy
Ui da! Trời mưa thiệt rồi! /hét to, nhảy vội lên ghế sofa/
Hoàng Đức Duy
Sấm gì mà bự dữ!
Nguyễn Quang Anh
Cúp điện nè /vừa dứt câu thì toàn bộ đèn trong nhà tắt phụp/
Trong bóng tối, tiếng Thành An vang lên hoảng hốt
Đặng Thành An
Mấy anh?! MẤY ANH ĐÂU RỒI?!
Trần Minh Hiếu
Ở đây! Em bật đèn pin nè!
Minh Hiếu trấn an, tay rút điện thoại, ánh sáng dịu chiếu vào khuôn mặt An đang chui trong chăn, mắt mở to như con mèo ướt
Đặng Thành An
Trời ơi… tôi ghét bóng tối! Lạnh nữa…
Phạm Bảo Khang
Lạnh hả? Để em lấy chăn /đứng dậy/
Đặng Thành An
Không cần, tui có rồi /co người lại, giọng nhỏ hơn/
Đặng Thành An
…Mùi kì cục gì đây vậy?
Minh Hiếu khựng lại. Quang Hùng nhíu mày. Thái Sơn đứng gần cửa sổ đột ngột hít sâu, ánh mắt tối đi một giây
Lê Quang Hùng
Cậu ba… thấy lạ chỗ nào?
Đặng Thành An
Mùi nó… ngọt ngọt. Nhưng kiểu như… thơm quá mức /nhăn mày, kéo chăn lên mũi ngửi/
Đặng Thành An
Không phải nước xịt phòng đâu ha?!
Đức Duy nuốt nước bọt. Quang Anh thì nhăn nhó nhưng lén nhét viên kẹo bạc hà vào miệng
Lê Quang Hùng
Cậu ba… có thấy hơi… nực người không? /dịu giọng hỏi, cố giữ bình tĩnh/
Đặng Thành An
Ờ thì có. Nhưng mấy anh làm tôi lo quá trời nên tôi thấy nóng… chắc vậy…
Mọi ánh mắt chạm nhau, đều hiểu – dấu hiệu đầu tiên của kỳ phát tình đã manh nha
Nguyễn Thái Sơn
Thôi, lên phòng cậu ba đi. Dưới này tối quá /đề xuất, giọng trầm rõ ràng hơn bình thường/
Đặng Thành An
Ừ, để tôi đi một mình là được
Trần Minh Hiếu
Không. Cậu không thấy rõ, trượt chân là nguy hiểm lắm
Trần Minh Hiếu
/đứng sát bên, hơi cúi đầu che ánh đèn pin khỏi chiếu thẳng vào mắt An/
Trần Minh Hiếu
Tôi cõng cậu lên
Đặng Thành An
Ơ… Ơ kệ đi…!
Trần Minh Hiếu
/nói nhỏ, rồi nhẹ nhàng cúi người, cõng An lên như ôm một chiếc gối mềm thơm/
Đặng Thành An
/đỏ mặt/ Bỏ xuống! Mặt tôi đang nóng nè…
Nguyễn Quang Anh
Chắc không phải do sấm chớp đâu /khẽ cười/
Nguyễn Quang Anh
Chắc do… pheromone thôi
Cả đám ngồi bệt dưới sàn trải nệm, chăn dày được kéo lại làm ổ như tụi nhỏ đi cắm trại
Cây đèn pin duy nhất chiếu lên trần, tạo nên những bóng người nhấp nhô
Hoàng Đức Duy
Cậu ba, ngồi gần tụi em là đỡ lạnh liền /ghé sát, ánh mắt hơi long lanh/
Đặng Thành An
Tui không phải thú bông ôm sưởi đâu!
Lê Quang Hùng
Đúng rồi, cậu là chocolate ngọt cần giữ kỹ /nhẹ giọng chen vào/
Đặng Thành An
/ôm gối/ Tui thấy mấy anh bị nghiện tui rồi đó
Các Alpha còn lại im bặt. Không đùa nữa, không phủ nhận
Cậu ba ngẩng lên, bối rối nhìn từng ánh mắt đang nhìn mình – có gì đó âm ấm, dữ dội, nhưng bị kìm lại
Đặng Thành An
…Sao nhìn tui kiểu đó?
Nguyễn Thái Sơn
Cậu ba… /thở ra/
Nguyễn Thái Sơn
…Sắp đến kỳ rồi
Đặng Thành An
Làm như tôi sắp sinh vậy!
Nguyễn Thái Sơn
Không phải. Nhưng với tụi tôi, nó chẳng khác gì
Tiếng sấm vẫn tiếp tục vọng ngoài trời. Trong phòng, không khí dần trở nên ấm hơn, yên lặng hơn – và khó hiểu hơn với chính cậu ba ngốc nghếch
Comments