Người giữa phố?

Mọi thứ mờ nhòe. Cơ thể hắn bị hất văng như món đồ chơi rơi khỏi bàn. Đau. Lạnh. Máu nóng len lỏi qua kẽ áo, chảy dọc theo cánh tay trầy xước. Chiếc xe gây tai nạn không dừng lại – nó biến mất, để lại một người nằm bất động giữa phố vắng.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// cố hét lên // ơ...ơ.....
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// bất tỉnh //
chiếc xe bỏ chạy để lại một mình em người đầy máu cùng cơ thể yếu ớt
Cách đó không xa, Rhyder vừa kết thúc buổi tập sáng sớm. Cậu chẳng hiểu sao mình lại đổi đường đột ngột, chỉ là... linh cảm dẫn lối. Và rồi—
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
// đi bộ //
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
hứm hưm
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
// đứng lại //
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
khoan đã...C.cái người đó?
Cậu thả balo, lao đến. Trái tim như thắt lại khi thấy Captain nằm giữa đường, máu bê bết, mặt mũi xây xát. Không một tiếng kêu. Không một người xung quanh.
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
“Cap! CAP! Mày nghe tao nói không?” – // hét lên, run rẩy lay em.//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Không đáp lại.//
anh rút điện thoại, gọi cấp cứu, rồi ngồi xuống nắm lấy tay Captain – lần đầu tiên, anh thấy hắn yếu đuối đến vậy. Không còn là rapper lạnh lùng trên sân khấu, mà là một con người, bằng xương bằng thịt, đang cận kề giữa ranh giới sống chết.
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
“Đừng có chết. Làm ơn... Đừng để tao hối hận.” “Vì tao chưa từng ghét mày thật lòng.”
Căn phòng bệnh trắng toát. Máy theo dõi sinh hiệu kêu “tít… tít…” đều đều như tiếng thở hi vọng trong im lặng. Captain nằm đó, băng quấn đầy đầu, tay trái treo nẹp. Cơ thể hắn hầu như bất động – ngoại trừ những cử động khẽ khàng nơi lông mày, như đang vật lộn giữa mơ và tỉnh. Ở chiếc ghế bên cạnh, Rhyder ngồi cúi đầu, hai tay đan vào nhau, ánh mắt cậu chưa từng rời khỏi người nằm trên giường
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
“Cap… mày mà không tỉnh dậy á, tao thề tao sẽ không bao giờ rap nữa…” – giọng Rhyder khàn khàn, như thể từng chữ đều lạc mất hơi thở.
Tiếng máy vẫn tít tít đều đều.
Tay cậu run nhẹ. Cậu không nói dối – mấy tiếng trong phòng cấp cứu, chờ bác sĩ nói “vượt qua nguy hiểm rồi” là mấy tiếng dài nhất đời cậu. Mà điều điên rồ hơn cả… là tại sao cậu lại thấy sợ mất người này đến vậy?
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
“tao không cần mày trả ơn. Nhưng mày phải tỉnh lại.” “Vì mày còn nợ tao một trận đấu thật sự, hiểu không?”
Cùng lúc đó…
Trong cơn mơ nặng trĩu, Captain nghe được giọng Rhyder. Không rõ ràng, không mạch lạc – nhưng ấm. Một thứ ấm áp kỳ lạ, xuyên qua màn tối mịt trong tâm trí em. “tao chưa từng ghét mày thật lòng.” “mày còn nợ tao.”
Tiếng động nhẹ
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
// ngẩng lên //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// lờ đờ, yếu ớt, từ từ mở mắt
Nhưng thật. Rhyder suýt bật dậy nhưng cố kiềm lại, khoanh tay nhìn như thể không có chuyện gì xảy ra.
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
À dậy rồi hả?
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
// giọng bình thản nhưng thật ra đang cố kìm nén //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// khẽ mỉm cười nhưng lại nhăn mặt vì đau//
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
“Thua... một chiếc xe…” “Còn sống nhờ… mày?”
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
// quay mặt đi, che nụ cười nhẹ.//
NGUYỄN QUANG ANH
NGUYỄN QUANG ANH
“Ờ. Cũng hên cho mày là tao đi tập sáng. Không thì xác mày giờ chắc đang nằm trong bài rap tưởng niệm rồi.”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// thầm cảm kích //
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play