Update: cô Trang bảo ai nộp bài sớm sẽ được cộng điểm chuyên cần.
Tuấn
Ơ vậy là mai phải nộp bài hả?
Thảo
Tới công chuyện...
Linh
Ai có dàn ý không? Đầu tớ chỉ nghĩ giờ toàn khói.
Quân
Q.:
Một vài gợi ý nếu bạn bí ý tưởng:
1. Viết về người không quen nhưng từng giúp gì đó cho bạn.
2. Viết về một lời nói khiến bạn thay đổi cách nghĩ.
3. Viết về một lần bạn quyết định dừng thích ai một ai đó.
Minh
Q. Cho ra đề phụ huynh luôn đi, logic còn hơn cô.
Linh
Sao mỗi lần đọc Q. Viết lại thấy nhẹ mà thấm vậy trời...
Dương
3. Viết về một lần dừng thích ai đó. Khó quá. Làm sao biết lúc nào mình thật sự dừng?
(1 phút)
Quân
Q.:
Là lúc mình đọc lại những tin nhắn cũ mà không còn thấy đau.
Thảo
... Đọc câu này xong muốn viết bài liền luôn á.
Linh
Không hiểu sao group học mà thành group tâm lý như thế này?
Quân
Q.:
Chữ viết là cách chúng ta chữa mình.
Học hành chỉ là cái cớ.
(Dương "seen" tin nhắn đó. Không rep. Không thả tim. Nhưng không rồi group suốt 30 phút sau đó).
Tuấn
Ủa... Tớ tưởng mình vào group để hỏi bài, ai ngờ học được thêm cách vượt qua tổn thương.
Ngọc
Ờ... thấy tự nhiên thương mấy cậu quá trời. Cái group này đúng là vừa deadline vừa trị liệu tâm hồn.
Linh
Chắc tại vì giữa những dòng ồn ào, ai cũng tìm chỗ yên cho lòng mình...
Thảo
Đừng nói nữa, khóc bây giờ đó... Mà bài vẫn chưa viết chữ nào nữa!
Quân
Q.:
Cảm xúc là nguyên liệu. Cứ viết đi, không cần đúng liền. Đôi khi mình hiểu mình qua từng dòng chữ chậm rãi.
(Cả nhóm thả tim)
Hùng
Ủa chứ tụi mình đang viết văn hay viết nhật ký chữa lành vậy mọi người?
Linh
Không biết nữa... Nhưng mà thấy lòng nhẹ ghê.
Ngọc
Hồi trước, mình cứ tưởng chỉ mình mới mệt. Ai ngờ ai cũng đang cố gắng để ổn mỗi ngày.
Tuấn
Khi không cần ai giải quyết giúp mình, chỉ cần có người hiểu là đủ rồi.
Thảo
Ồ, đôi khi group chat không phải để trao đổi kiến thức, mà là để tụi mình không thấy cô đơn.
Quân
Q.:
Viết bài này đi. Viết bằng những gì thật nhất trong lòng tụi mình. Viết để nộp. Và viết cũng để lớn lên.
(Một khoảng lặng dài...)
Minh
Thôi... tao đi pha cà phê. Tối nay chắc mất ngủ với tụi mày.
Ngọc
Gửi thêm một số ý tưởng dàn ý cho nhóm đi ông Hùng ơi, chữa lành xong rồi giờ phải thực tế.
Hùng
Gửi ngay và luôn! Mọi người check file đính kèm nha.
Linh
Deadline là tác giả, tình bạn là thiệt.
(Cả nhóm lại thả tim)
Thảo
Nãy giờ cười vậy chứ... Tớ thấy hơi nghẹn. Có khi nào mình đang sống những ngày đẹp nhất mà không nhận ra?
Quân
Q.:
Có chứ. Chỉ là tụi mình hay đợi đến lúc mọi thứ thành kỷ niệm mới biết nó quý giá.
Tuấn
Tự dưng thấy sợ... sợ một ngày mấy cái tin nhắn này không còn hiện lên nữa. Sợ mỗi đứa một nơi, rồi quên mất từng ngồi cười thế này.
Ngọc
Đừng nói nữa. Tớ đang ở ký túc, không muốn khóc đâu...
Minh
Thì tụi mình cứ viết tiếp. Không phải chỉ là bài văn, mà là từng mẫu ký ức. Mỗi tin nhắn là một lát cắt của tuổi 17.
Linh
Chắc mai cô Trang đọc bài sẽ tưởng chúng mình viết truyện ngắn nhóm...
Hùng
Mà cũng đúng. Mỗi người một giọng, nhưng chung một mạch cảm xúc. Đó là điều đẹp nhất.
Quân
Q.:
Và tụi mình sẽ kết lại bài viết bằng một câu:
"Chúng tôi gọi nhóm chat này là giữa những dòng ồn ào... vì ở đây, ai cũng được lắng nghe.
Thảo
Q. à câu đó hay quá. Kết lại như vậy được không mọi người?
Minh
Chuẩn không cần chỉnh luôn. Đọc xong tự dưng thấy ấm áp.
Ngọc
Tớ sẽ in đoạn chat này ra, dán vào sổ tay. Gọi là " tài liệu tham khảo cảm xúc".
Tuấn
Nhớ ghi chú nguồn: Group chat - 11B Học Hành Chăm Chỉ ( và hơi xíu tâm lý)
Hùng
Gửi bài xong rồi, tụi mình giữ lời hứa nha...
Linh
Hứa gì?
Hùng
Hứa dù có sau này có bận ra sao, mỗi tháng vẫn sẽ có một đêm rảnh để online, ôn bài, kể chuyện và hỏi nhau một câu:
"Dạo này cậu ổn không?"
(Một loạt tim và icon cảm xúc được thả thấp nhóm)
Q.(nội tâm):
Trong tiếng "ting" báo tin nhắn, có cả sự quan tâm thầm lặng.
Giữa những dòng ồn ào, tụi mình đã được học điều quan trọng nhất:
Đừng im lặng với nhau.
[Private status của Dương - cập nhật âm thầm]
"Có những câu trả lời không dành cho mình, nhưng lai cứ thấy như viết ra để mình đọc."
Chương 2 đến đây là hết tạm biệt mọi người.
Cảm ơn mọi người đã đọc truyện.
Comments
Dân manga24h
hết điểm rồi /Sob/
2025-05-16
1