2
Căn phòng tập b.ắ.n nằm sâu dưới tầng hầm. Tường bê tông, trần thấp, không cửa sổ. đèn vàng nhạt nhòe treo lơ lửng như sắp cháy. không gian ngột ngạt mùi kim loại, thuốc s.ú.n.g và m.á.u khô.
Phạm Thanh Nhã
Giơ s.ú.n.g lên?
Phạm Thanh Nhã
/Giọng hắn vang lên như cắt vào không khí./
Hắn đứng phía sau, tay đút túi quần, dáng vẻ thảnh thơi nhưng ánh mắt lại lạnh ngắt như băng đá.
Thằng bé chưa đến mười ba tuổi, tay nhỏ, gầy đến mức k.h.ẩ.u s.ú.n.g trông như quá khổ. Mồ hồi rịn trên trán, nhưng tay em vẫn giữ chặt cò s.ú.n.g.
Bée thettt
/em đứng giữa căn phòng, đối diện với hình nộm gỗ, lòng bàn chân rướm đỏ vì tập suốt mấy tiếng đồng hồ không nghỉ./
Phạm Thanh Nhã
Tay trái đang lỏng. Lưng cong. Như thế thì giết được ai?
Phạm Thanh Nhã
/hắn tiến tới, không cần nâng giọng. Giọng nói bình thản, đều đều đến lạnh buốt. Tay hắn đặt lên vai em, chỉnh lại tư thế./
Bée thettt
/em khẽ rùng mình, nhưng không phản kháng./
Bée thettt
Em không muốn b.ắ.n nữa....
Phạm Thanh Nhã
Mày nghĩ g.i.ế.t người chỉ là chuyện muốn hay không?
Bée thettt
Em không phải chú...
Phạm Thanh Nhã
/hắn cười khẽ, như thể vừa nghe được một cậu chuyện buồn cười tí một kẻ không hiểu gì về thế giới./
Phạm Thanh Nhã
Không. Mày là sản phẩm tao nhào nặn. tao dạy mày cách sống sót, cách giết, cách không run tay khi nhìn người khác gục ngã!
Bée thettt
Chú g.i.ế.t cả nhà em. Em không quên!
Phạm Thanh Nhã
/hắn khựng lại. Nụ cười trên môi hắn tắt hẳn. đôi mắt nheo lại, nhìn sâu vào mắt cậu bé trước mặt./
Phạm Thanh Nhã
Tốt. Nhớ cho kỹ. Nỗi đau đó... chính là lý do mày còn sống.
Bée thettt
/em im lặng, em giơ s.ú.n.g. lên lại. Lần này không run. Mắt nhắm một nửa, như thể đã quen với việc bóp cò./
Tiếng s.ú.n.g vang trong không gian chật chội, viên đạn xuyên thủng tâm hình nộm.
Phạm Thanh Nhã
Khá hơn rồi.
Phạm Thanh Nhã
/hắn rút một điếu thuốc, châm lửa. khói thuốc trôi lững lờ trong căn phòng lạnh, hoà vào sự yên lặng c.h.ế.t chóc./
Bée thettt
Chú nuôi em vì gì?
Phạm Thanh Nhã
Vì mày còn sống. Tao thấy mày nhìn tao. ánh mắt đó...không phải ánh mắt của một đứa trẻ.
Bée thettt
Vậy.. giờ thì sau?
Phạm Thanh Nhã
Giờ mày là thứ vũ khí tao rèn.
Phạm Thanh Nhã
Một khi đủ sắc....sẽ chém về phía tao. Tao đang chờ điều đó.
Phạm Thanh Nhã
vì tao muốn xem... rốt cuộc mày là thù tao, hay là tao của kiếp khác.
Bée thettt
/em cười nhẹ, nụ cười không giống một đứa trẻ. Là nụ cười chứa m.á.u và khói s.ú.n.g./
Bée thettt
Cả lẽ là cả hai.
Khi bước ra khỏi phòng tập, em cảm thấy đôi chân nặng nề, em biết mình đang lớn dần trong một cái lồng sắt. Người ngột em là người đã g.i.ế.t hết những người em yêu thương. Nhưng cũng chính là hắn, là người cho em sống, cho em lý do để tồn tại.
Bée thettt
/thì thầm/ tôi sẽ g.i.ế.t chú...nhưng không phải hôm nay.
Tối hôm đó, tại phòng ăn tầng ba, hắn ngồi ăn một mình. Em bước vào, ánh mắt lãnh đạm. Hắn không ngẩng đầu.
Phạm Thanh Nhã
Muốn ăn gì thì lấy. Không ai cấm mày.
Phạm Thanh Nhã
Mày cứ thế này, mày c.h.ế.t trước khi g.i.ế.t tao đấy!
Bée thettt
Vậy chú phải sống lâu hơn em..
Phạm Thanh Nhã
/hắn ngẩng lên, lần này nhìn em kỹ hơn. Trong mắt hắn không phải giận, cũng không phải thương. Chỉ là một sự chú ý lạ lùng, giống như đang quan sát một món đồ nguy hiểm hắn vừa tạo ra./
Phạm Thanh Nhã
Mày nghĩ thù là động cơ đủ mạnh để sống sót sau?
đêm. Phòng em không có cửa sổ, chỉ có ánh đèn trắng gắt gao. Em ngồi trên giường, trước mặt là quyển sổ cũ kỹ.
Bée thettt
/Em vẽ một k.h.ẩ.u s.ú.n.g, bên cạnh là chữ viết nguệch ngoạc/
Bée thettt
" sống để g.i.ế.t. Nhưng không dễ trở thành hắn.! "
Tay em run nhẹ. Không phải vì sợ. Mà vì trái tim em từ lâu, đã chai lì với cảm xúc. Còn lại chỉ là một vết cắt âm ỉ, kéo dài mãi không lành.
Comments
Bii
*để
2025-05-17
0