[AllNegav] Painful And Sweet Days
3
dta goi tac la chong এ -𝒄𝒉𝒂́𝒏𝒉-
nay siêng 🐧
đêm đầu tiên ở nhà họ Trần
An nằm co mình trên chiếc giường đơn trong căn phòng nhỏ nằm tách biệt ở tầng trệt, gần khu nhà bếp
căn phòng sạch sẽ nhưng lạnh lẽo, như chính ánh mắt của những người sống trong ngôi biệt thự này
một tiếng gõ cửa vang lên
Dang Thanh An
/giật mình + bật dậy/
không có tiếng trả lời. chỉ là tiếng mưa và gió rít qua khe cửa
Dang Thanh An
/run rẩy bước ra mở cửa/
ngoài hành lang tối om, chỉ có ánh đèn ngủ hắt từ xa không một bóng người
nhưng khi cậu quay lại, một tờ giấy nhỏ đã được nhét qua khe cửa từ bao giờ
nét chữ cứng cáp, dứt khoát
*nếu mày muốn sống yên ở đây, thì đừng xen vào chuyện không liên quan. nhớ kỹ*
Dang Thanh An
/lặng người + tay siết chặt tờ giấy đến nhăn nhúm/
cậu không biết ai viết, nhưng cũng không khó để đoán. những ánh mắt ghét bỏ ban sáng đã nói lên tất cả
cậu không có chỗ trong thế giới này. nhưng cậu cũng không cho phép mình gục ngã
sáng hôm sau, An dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà
dù không ai bảo, cậu vẫn học cách tìm vị trí của mình bằng những việc nhỏ nhất
phòng ăn vẫn lạnh như mọi ngày
Tran Minh Hieu
/nhìn đĩa trứng chiên rồi nhíu mày/
Tran Minh Hieu
ai làm cái này vậy?
Dang Thanh An
dạ.. là em, em có xem cách làm của bác giúp việc
Tran Dang Duong
/không thèm ngẩng đầu/
Tran Dang Duong
lần sau đừng làm nữa, không ai bảo mày phải giành phần
Nguyen Quang Anh
muốn lấy lòng mẹ tụi tao hả?
Nguyen Quang Anh
sai cách rồi cưng ơi /cười khẩy/
An mím môi, gật đầu, rồi lùi lại đứng nép vào góc tường. cậu vẫn không lên tiếng phản bác, chỉ lặng lẽ chịu đựng
chỉ có một người im lặng từ đầu đến cuối - Phạm Bảo Khang
anh không nói gì, chỉ liếc qua An một cái rồi tiếp tục ăn
nhưng trong ánh mắt đó, không còn là lạnh lùng nữa. có gì đó như sự thấu hiểu
khi mọi người đã lên lầu, An âm thầm ra dọn lại khu vườn sau. cậu cúi người nhặt từng chiếc lá rụng, bàn tay lấm đầy đất
NVP
:không ai bắt em làm cái này
một giọng trầm ấm vang lên phía sau
An giật mình quay lại. là Bảo Khang. anh khoanh tay đứng bên lan can, ánh mắt như soi thấu lòng người
Dang Thanh An
nhưng em.. không muốn mình vô dụng
Pham Bao Khang
người không biết gì mới là vô dụng
Pham Bao Khang
còn em.. chỉ chưa biết cách tồn tại ở nơi này thôi /giọng dịu lại/
trong khoảnh khắc, ánh mắt họ gặp nhau. cơn gió đêm thổi qua khe lá, lạnh mà dịu
một sự thay đổi rất nhỏ vừa nhen nhóm như tia sáng đầu tiên trong hầm tối
Comments
HiếuT2 đụ banh lồn Negav
anh đã phải trải qua những gì😔
2025-06-04
4
zunny_metruyenH+
𝕜𝕙𝕒𝕟𝕘𝕒𝕟 𝕥𝕦𝕪ệ𝕥 𝕫ời 𝕙𝕖𝕙𝕖 😍😍
2025-06-23
1
captain boy
bộ ảnh bị câm hã =/
2025-06-19
2