*Hành động+cảm xúc*
💭suy nghĩ
📱nói chuyện qua điện thoại
💬nhắn tin
~~dẹo
⚠️⚠️ Cảnh báo H
🔴 Có yêu tố máu me
Đêm đen như mực bao trùm lấy thành phố Cyberia
Trong một con hẻm nhỏ ẩm thấp và đầy rác thải, chiếc xe hơi cũ kỹ của Nam Hoàng khẽ dừng lại.
Ánh đèn đường leo lét hắt vào bên trong, chiếu sáng khuôn mặt căng thẳng nhưng không giấu nổi vẻ háo hức của anh.
Tây Cung Nam Hoàng_hắn
Xuống thôi. Con mồi của tao ở gần
Hắn tắt máy, tiếng động cơ im bặt làm tăng thêm sự tĩnh mịch đáng sợ của đêm.
Anh nhanh chóng mở cửa, hít một hơi thật sâu bầu không khí ô nhiễm.
Mùi ẩm mốc, rác rưởi hòa lẫn với một thứ mùi tanh nhè nhẹ, gợi nhớ đến căn phòng đầy nhãn cầu.
Âu Thiên Nam_anh
Chúng ta sẽ làm gì?*Giọng có chút run *
Giọng anh khẽ run, không phải vì sợ hãi, mà là vì sự phấn khích đang dâng trào.
Tây Cung Nam Hoàng_hắn
Quan sát trước. Tao muốn biết thói quen của hắn. Mày chỉ cần đứng sau tao và im lặng. Đừng có hành động ngu ngốc.
Hắn bước ra khỏi xe, dáng người cao lớn khuất dần vào bóng tối. Thiên Nam vội vã theo sau, cố gắng giữ khoảng cách vừa đủ để không bị bỏ lại.
Họ di chuyển dọc theo con hẻm, nép mình sau những thùng carton và đống phế liệu.
Tiếng chân họ khẽ khàng trên nền đất ẩm ướt. Thiên Nam cảm nhận được nhịp tim mình đang đập nhanh hơn bình thường.
Cuối con hẻm, một ánh đèn yếu ớt hắt ra từ một căn nhà tồi tàn.
Tiếng nhạc sàn đập thình thịch vọng ra, lẫn trong đó là những tiếng cười nói ồn ào.
Tây Cung Nam Hoàng_hắn
Thấy chưa? Đó là ổ của hắn. Thằng chó buôn thuốc phiện rẻ tiền.
Hắn thì thầm, ánh mắt sắc lạnh như dao găm dán chặt vào cánh cửa gỗ ọp ẹp
Âu Thiên Nam_anh
Bên trong... có vẻ đông người. Chúng ta có nên chờ không, anh?
Tây Cung Nam Hoàng_hắn
Chờ? Để hắn kịp tẩu tán hết hàng à? Không. Tao muốn xem hắn giao dịch với những ai. Mày cứ quan sát đi.
Họ ẩn mình trong bóng tối gần một giờ đồng hồ. Thiên Nam quan sát mọi thứ với sự tò mò và thích thú kỳ lạ.
Anh thấy những kẻ nghiện ngập với khuôn mặt bơ phờ ra vào căn nhà, trao đổi những gói nhỏ đáng ngờ.
Anh thấy những ánh mắt láo liên, đầy cảnh giác. Một thế giới hoàn toàn khác biệt với sự yên tĩnh và trật tự trong bệnh viện mà anh làm
Đến khoảng nửa đêm, tiếng nhạc bên trong căn nhà nhỏ dần, rồi tắt hẳn.
Bóng người mập mạp, vẻ mặt bặm trợn bước ra, khóa cửa cẩn thận rồi đi về phía ngược lại với chỗ Nam Hoàng và Thiên Nam đang ẩn náu.
Tây Cung Nam Hoàng_hắn
Thằng đó đi rồi. Chắc mẻ hàng cuối. Bây giờ là lúc "vui vẻ".
Hắn đứng thẳng dậy, đôi mắt ánh lên một vẻ tàn độc lạnh lẽo.
Âu Thiên Nam_anh
Chúng ta... sẽ đối phó với hắn như thế nào, anh? Anh đã có kế hoạch rồi chứ?
Nam Hoàng nhếch mép, một nụ cười lạnh
Tây Cung Nam Hoàng_hắn
Kế hoạch? Tao chỉ có "bữa tiệc". Mày cứ theo tao rồi sẽ rõ. Đây là "món quà" đầu tiên tao dành cho mày trong trò chơi này.
Hắn tiến về phía căn nhà, bước chân nhẹ nhàng nhưng đầy quyết đoán. Thiên Nam theo sát phía sau, trái tim anh rộn ràng với một cảm giác vừa sợ hãi vừa phấn khích
Âu Thiên Nam_anh
Em... em sẽ làm theo những gì anh nói. Chỉ cần... chỉ cần cho em được chứng kiến.
Nam Hoàng không quay đầu lại chỉ để lại cho anh một câu nói duy nhất
Tây Cung Nam Hoàng_hắn
Im lặng và quan sát. Đó là tất cả những gì mày cần làm lúc này.
Nam Hoàng lặng lẽ mở khóa cửa bằng một dụng cụ nhỏ. Cánh cửa kêu cọt kẹt khe khẽ rồi hé ra một khoảng tối đen. Mùi ẩm mốc và thuốc lá phả ra nồng nặc
Tây Cung Nam Hoàng_hắn
Vào thôi. Trò chơi chính thức bắt đầu.*Cười*
Một nụ cười chứa đầy sự bí ẩn
Âu Thiên Nam_anh
*Nhìn thấy +đỏ mặt*💭Ngài ấy cười lên như vậy sẽ làm mình không chịu nổi mất
Hắn ra hiệu cho Thiên Nam đi trước. Thiên Nam hít một hơi sâu, bước chân vào căn nhà tăm tối.
Phía sau anh, Nam Hoàng khẽ khép cửa lại, nhốt cả hai vào không gian đầy rẫy nguy hiểm và tội ác.
Bóng tối bao trùm lấy họ, như nuốt chửng hai kẻ lạc lối đang tìm kiếm sự đồng điệu trong địa ngục trần gian
Comments