Chịu đựng

__________
Phòng Y Tế
căn phòng nằm ở góc khuất cuối hành lang.Mỗi bước chân cậu đều nặng trĩu,đồng phục xộc xệch,dính sát vào vết hằn đỏ bầm từ trận đòn tối qua
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/bước vào - ngồi lên giường/hừ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/chạm nhẹ vào vết thương,rít khẽ/*đau thật,ông già đó điên thật cứ say là lôi ra đánh*
Đôi khi,cậu cũng thấy mình thật đáng thương.Mẹ bỏ đi từ khi còn nhỏ,chẳng ai từng đứng ra bảo vệ hay ôm lấy cậu khi cả thế giới quay lưng
Nvp Nữ
Nvp Nữ
y tá:/giật mình/em bị té à?sao tay chân bầm dữ vậy?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
dạ..em vấp cầu thang thôi không sao đâu ạ/trần giọng/
Lời nói dối tuôn ra như phản xạ,cậu quen rồi.Không ai thật sự muốn biết sự thật đâu
Nvp Nữ
Nvp Nữ
y tá:/băng bó/mai mốt đi đứng cẩn thận
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
dạ
_________
Sau 15 phút - cậu trở về lớp,ngồi vào bàn cũ,cúi mặt im lặng như thường lệ
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
này mày có sao không đấy/khều duy/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
tao không sao/lơ đi/
Nvp Nữ
Nvp Nữ
Chủ nhiệm:/cao giọng/cả lớp trật tự!hôm nay lớp chúng ta có học sinh mới
Cậu không quan tâm.Học sinh mới sao?rồi cũng sẽ giống như mấy người khác - tránh xa hoặc thậm chí ghét bỏ cậu như mấy kẻ bệnh
Nvp Nữ
Nvp Nữ
chủ nhiệm:/niềm nở/em vào đi
Tiếng bước chân chậm rãi vang lên,tôi không ngẩng cao đầu,nhưng không hiểu sao lòng lại khựng lại
Nvp Nữ
Nvp Nữ
chủ nhiệm:đây là Nguyễn Quang Anh,gia đình em ấy đã đầu tư chính cho trường chúng ta,mọi người nhớ đối xử tốt
Ha?đầu tư chính - lần đầu tiên cậu thấy cô chủ nhiệm cúi đầu khi giới thiệu học sinh
Nvp Nữ
Nvp Nữ
chủ nhiệm:Quang Anh,em xuống ngồi bàn cuối ngay sau Duy nhé/chỉ/
Cậu quay đầu,hắn bước đến,ánh mắt lạnh tanh quét qua tôi- và ngồi xuống,không nói một lời
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*hắn là ai?mà ánh mắt như nhìn thấu được mình?*/thầm nghĩ/
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
/để ý - khều duy/ê nhìn dữ vậy,thằng mới đẹp trai ha?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/quay mặt sang - gắt nhẹ/lo học đi
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
thì học..mà hình như ánh mắt nó nhìn mày hơi lâu á/thì thầm/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/liếc ra sau/
Hắn vẫn im lặng không nói một lời,chống cằm nhìn ra cửa sổ bình thản như chưa từng hiện diện
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
này dạo này thấy mày hay lên phòng y tế với uống thuốc hơi nhiều rồi đấy,có sao không?/giọng nhỏ/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/im lặng một lúc rồi trả lời/tao chịu được
Nguyễn Thanh Pháp
Nguyễn Thanh Pháp
*vẫn giấu tao*
Ngoài mặt cậu nói mình chịu đựng được nhưng bên trong thì không
Cậu đã chịu đựng rất nhiều,nhưng chẳng ai hay biết - kể cả Kiều,người tưởng như hiểu cậu nhất,cũng chỉ biết một phần nhỏ
End
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play