[Quang Hùng X Negav] Ranh Giới Nguy Hiểm [HungAn]
Bức Màn Tối-Bản Giao Hưởng Mới
Sau buổi triển lãm nghệ thuật đêm đó, hình ảnh người đàn ông lịch lãm với khí chất bí ẩn cứ lẩn quẩn trong tâm trí Trung úy Quang Hùng. Anh không biết tên cậu, không biết thân phận cậu, nhưng ánh mắt thông minh đến đáng sợ và vẻ điềm tĩnh đến bất thường của An đã gieo vào lòng Hùng một hạt mầm tò mò sâu sắc.
Đó không phải là nghi ngờ tội phạm, mà là một cảm giác trực giác mãnh liệt, một linh cảm rằng con người này nắm giữ chìa khóa cho điều gì đó lớn lao hơn nhiều.
Trở lại Sở Cảnh sát, không khí vẫn đặc quánh mùi giấy tờ cũ và sự mệt mỏi thường trực. Hùng ngồi trước màn hình máy tính, cố gắng tổng hợp những dữ liệu tưởng chừng rời rạc từ hàng loạt vụ án lớn mà đội anh đang gặp bế tắc.
Một vụ biển thủ công quỹ với số tiền khổng lồ, một đường dây buôn bán thông tin mật trên thị trường chợ đen, và một loạt các giao dịch tài chính bất thường liên quan đến các quỹ đầu tư nước ngoài.
Mỗi vụ án đều được thực hiện một cách tinh vi, không để lại bất kỳ dấu vết nào của kẻ đứng đầu, giống như những bóng ma vụt qua rồi tan biến
Trần Đăng Đương
Hùng mày lại thức trắng đêm nữa à?
Dương bước vào, đặt cốc cà phê nóng lên bàn Hùng, giọng đầy lo lắng.
Trần Đăng Đương
Trông mày như xác sống rồi đấy. Hay mày cứ nghỉ ngơi một ngày đi, mày đã dồn sức cho vụ này quá nhiều rồi
Hùng chỉ lắc đầu, ánh mắt anh dán chặt vào màn hình, nơi những biểu đồ dữ liệu phức tạp đang hiển thị.
Lê Quang Hùng
Tao không nghỉ được Dương. Càng tìm hiểu, tao càng thấy một cái gì đó... Một sự liên kết vô hình.
Lê Quang Hùng
Những vụ án này, chúng không phải là ngẫu nhiên, không phải là những băng nhóm riêng lẻ hoạt động. Chúng đều có một chữ ký chung
Dương nhìn qua vai Hùng nhíu mày.
Trần Đăng Đương
Chữ ký gì chứ? Một vụ thì liên quan đến tài chính, một vụ lại là thông tin mật, một vụ khác thì buôn lậu cổ vật.
Trần Đăng Đương
Hoàn toàn khác nhau mà
Lê Quang Hùng
Không phải về hình thức, mà là về phương thức
Lê Quang Hùng
/Hùng đáp, giọng anh tràn đầy sự kiên định/ Mỗi vụ án đều được thực hiện với độ chính xác đáng kinh ngạc, không có bất kỳ sai sót nào.
Lê Quang Hùng
Không dấu vân tay, không nhân chứng đáng tin cậy, mọi bằng chứng đều được làm sạch một cách hoàn hảo. Hơn nữa, tất cả đều liên quan đến những tầng lớp cao cấp của xã hội, những giao dịch phức tạp mà một tên tội phạm bình thường không thể thực hiện được.
Lê Quang Hùng
Nó không giống như một vụ án của một băng nhóm xã hội đen thông thường. Nó giống như một tác phẩm nghệ thuật tội phạm, được thiết kế một cách tỉ mỉ bởi một bộ óc thiên tài
Hùng ngừng lại, nhớ lại ánh mắt lạnh lùng nhưng đầy cuốn hút của người con trai anh đã thấy ở buổi triển lãm. Một cảm giác khó tả lại dâng lên trong lòng anh.
Lê Quang Hùng
Tao cứ có cảm giác... mình đang săn một kẻ kiến tạo. Một kẻ coi tội ác là một bản giao hưởng, cậu ta là người nhạc trưởng. Và cậu ta đang chơi đùa với chúng ta
Trần Đăng Đương
Kiến trúc sư?
Dương lặp lại, ánh mắt anh ta lộ rõ vẻ hoài nghi.
Trần Đăng Đương
Đó chỉ là biệt danh mà đội tình báo gán cho hắn ta thôi, vì hắn ta quá bí ẩn. Nhưng manh mối vẫn là con số 0 Hùng ạ.
Trần Đăng Đương
Chúng ta không có bất kỳ thông tin nào về danh tính, khuôn mặt hay động cơ của hắn. Chỉ là một con ma thôi
Lê Quang Hùng
Con ma nào cũng có một cơ thể
Lê Quang Hùng
/Hùng khẽ nói, rồi bất chợt dừng lại/Dương mày thử tìm kiếm cho tao thông tin về các giao dịch nghệ thuật đắt giá, đặc biệt là những giao dịch liên quan đến các tác phẩm trừu tượng hoặc đương đại, trong khoảng sáu tháng gần đây.
Lê Quang Hùng
Tập trung vào những giao dịch mà thông tin người mua không được tiết lộ rõ ràng, hoặc có liên quan đến các quỹ đầu tư mới thành lập. Tao có một linh cảm mơ hồ về điều gì đó
Dương gật đầu, dù vẫn không hiểu rõ ý Hùng, nhưng sự kiên định của Hùng luôn khiến anh ta phải tin tưởng.
Trần Đăng Đương
Được thôi, để tao xem xét. Nhưng mày cũng nên về nghỉ ngơi đi. Cứ đâm đầu thế này, mày sẽ không đủ sức theo kịp khi có manh mối thật đâu.
Hùng chỉ khẽ gật đầu, ánh mắt anh vẫn dán chặt vào màn hình, những mảnh ghép bắt đầu hình thành một cách mơ hồ trong tâm trí anh. Anh cảm thấy mình đang tiến gần hơn, dù chỉ là trong bóng tối
Cùng lúc đó, tại căn penthouse sang trọng của Thành An, không khí không hề có một chút căng thẳng nào về cuộc điều tra của cảnh sát. Thay vào đó, một sự bận rộn tinh tế đang diễn ra.
An đang ngồi trước màn hình cảm ứng khổng lồ trong phòng làm việc riêng, nơi hiển thị một mạng lưới phức tạp các biểu đồ tài chính, đường truyền dữ liệu mã hóa và bản đồ vệ tinh. Cậu đang dàn xếp một phi vụ mới, một "công trình" quy mô lớn hơn nhiều so với những gì cảnh sát có thể hình dung
Nguyễn Thanh Pháp (Kiều)
Mọi thứ đã sẵn sàng theo đúng kế hoạch rồi An
Kiều báo cáo, cô cầm trên tay một chiếc máy tính bảng, ánh mắt sắc bén lướt qua các con số
Nguyễn Thanh Pháp (Kiều)
Các quỹ đầu tư ở nước ngoài đã được thiết lập, các giao dịch tài chính sẽ được luân chuyển qua ba lớp công ty bình phong, không để lại bất kỳ dấu vết nào về nguồn gốc cuối cùng của tiền.
Nguyễn Thanh Pháp (Kiều)
Hệ thống mã hóa mới của chúng ta sẽ đảm bảo không ai có thể xâm nhập được
Đặng Thành An
Tuyệt vời /An nhẹ nhàng nói, nhưng không rời mắt khỏi màn hình/ Hãy đảm bảo rằng mọi khoản tiền đều được làm sạch hoàn hảo, không một vết bẩn.
Đặng Thành An
Các công ty bình phong phải có lịch sử hoạt động đủ dài và không có bất kỳ mối liên hệ rõ ràng nào với nhau. Tao không muốn có bất kỳ sai sót nào trong giai đoạn này
Nguyễn Thanh Pháp (Kiều)
/Kiều khẽ nhíu mày/ Ừm, tất nhiên rồi. Nhưng có một điều tao hơi băn khoăn, An. Số tiền lần này quá lớn, và việc luân chuyển qua nhiều lớp như vậy sẽ tốn rất nhiều thời gian và công sức.
Nguyễn Thanh Pháp (Kiều)
Hơn nữa, việc sử dụng cùng một phương thức đầu tư vào thị trường nghệ thuật để hợp pháp hóa có thể khiến cảnh sát để ý
Nguyễn Thanh Pháp (Kiều)
Vụ gần đây nhất, tao nghe nói họ cũng đang rà soát các giao dịch lớn ở các buổi đấu giá
Đặng Thành An
/An mỉm cười nhẹ/ Đó là lý do tại sao chúng ta cần sự tinh vi. Bọn cảnh sát luôn tư duy theo những mô hình cũ kỹ
Đặng Thành An
Chúng ta sẽ không làm theo cách đơn giản, việc đầu tư vào nghệ thuật chỉ là một phần nhỏ trong bức màn che đậy.
Đặng Thành An
Tiền sẽ được luân chuyển qua nhiều kênh khác nhau, từ các quỹ từ thiện ma, đến các dự án phát triển công nghệ cao ở nước ngoài.
Đặng Thành An
Chúng ta sẽ tạo ra một mê cung tài chính mà không ai có thể giải mã được. Càng phức tạp, càng an toàn
Duy đang đứng tựa vào khung cửa với vẻ mặt thoải mái nhưng vẫn đầy tập trung, bỗng lên tiếng
Hoàng Đức Duy
Về phần vận chuyển, tao đã chuẩn bị xong xuôi. Đường dây đã được thiết lập qua ba quốc gia, sử dụng các chuyến bay dân sự với hàng hóa được ngụy trang hoàn hảo.
Hoàng Đức Duy
Người của tao đã kiểm tra kỹ lưỡng từng khâu, không có một kẻ nào có thể phản bội, đảm bảo mọi thứ sẽ trôi chảy như nước.
Hoàng Đức Duy
Nhưng tao có một chút băn khoăn về người trung gian mới ở Thượng Hải. Gã đó có vẻ hơi tham lam và không đáng tin lắm
Hoàng Đức Duy
Tao có nên thay gã ta bằng người khác không?
Đặng Thành An
/An quay lại nhìn Duy, ánh mắt cậu ta sắc bén và lạnh lùng/ Không cần thiết
Đặng Thành An
Gã đó chỉ là một con tốt thí, tao đã cài đặt một vài thông tin giả vào hệ thống của gã ta
Đặng Thành An
Nếu có bất cứ vấn đề gì xảy ra, gã ta sẽ là người duy nhất bị lộ, và mọi manh mối sẽ dừng lại ở đó
Đặng Thành An
Đây là một cuộc chơi cờ Duy ạ, và mỗi con cờ đều có vị trí và số phận của nó
Kiều và Duy nhìn An với sự thán phục lẫn một chút rợn người. An luôn đi trước một bước, luôn tính toán mọi kịch bản, và luôn có phương án dự phòng cho mọi tình huống
Cậu không chỉ là một kẻ chủ mưu, mà là một bậc thầy về tâm lý, có thể đọc vị được mọi người và điều khiển họ như những con rối
An đứng dậy, bước đến cửa sổ lớn, nhìn ra thành phố đang chìm vào bóng tối. Những ánh đèn lấp lánh như những đốm lửa nhỏ bé dưới tầm nhìn của cậu
Đặng Thành An
Thành phố này là một tấm vải trống, và tao là người họa sĩ. Mỗi phi vụ là một nét vẽ, một phần của tác phẩm lớn hơn mà tao đang kiến tạo.
Đặng Thành An
Tao muốn tạo ra một kiệt tác, một công trình vĩ đại nhất, một thứ sẽ mãi mãi tồn tại, không ai có thể chạm tới hay hiểu được.
Giọng An trầm ấm nhưng chứa đựng một sự tham vọng lạnh lùng đến đáng sợ
Đặng Thành An
Vẫn còn những mục tiêu chưa đạt được, những kẻ chưa trả giá. Trò chơi này, chỉ mới bắt đầu.
Comments