Khi Mùa Hoa Đến, Mình Yêu Nhau Nhé! [HungAn] X [Quanghungmasterd X Negav]
chương 2: Quay về
rồi bỗng một giọng nói ấm áp lẫn vang lên lấn át đi sự yên tĩnh trong quán
Quang Hùng
chào nhé, Thành An
Thành An
h..hả- chào //ấp úng//
Quang Hùng
lâu rồi không gặp, em khoẻ chứ
Thành An
v..vâng, em khoẻ
ông chủ
hạt dẻ đây hạt dẻ đây
Quang Hùng
cho cháu gửi tiền, lẫn phần em ấy nữa ạ
ông chủ
rồi rồi, hai đứa ngồi đó đi nhé ông có chút việc
tôi biết thật ra ông chẳng hề có việc gì cả, đấy chỉ là cái cớ để chúng tôi có thể nói chuyện với nhau
Thành An
anh không cần trả hộ cho em đâu
Thành An
cho em gửi lại t-
Quang Hùng
không cần đâu, chỉ là vài bạc lẻ thôi mà //cười//
ngoài trời bỗng mưa giông kéo đến khiến căn nhà trở nên âm u, những chiếc lá khô xào xạt trên mặt đất rồi từng hạt mưa dần đổ xuống
hơi đất bốc lên đem đến mùi hương khó chịu nhưng lại đổi quen thuộc đến lạ thường, nó làm tôi nhớ đến thuở bé vẫn luôn ngồi ngay hiên nhà chờ mẹ về vào những ngày mưa. Những hạt mưa hạ nhiệt cho mảnh đất khô cằn rồi nó trả lại sự ấm áp, đấy được gọi là sự ấm áp đặc biệt mà đất mang đến
cơn mưa cứ tiếp diễn mà vẫn chưa có dấu hiệu ngừng, trong ngôi nhà lấp loé những ánh đèn vàng tôi và anh mang vẻ suy tư nhìn những hạt mưa bên ô cửa sổ
bất chợt tôi liền nhớ đến khung cảnh vào 3 năm trước, hôm ấy cũng là một ngày mưa tầm tã
Quang Hùng
An có thích mưa không
Thành An
có, siêu thích luôn á
Quang Hùng
mưa có gì đâu mà vui nhỉ, ướt hết cả tóc rồi anh rồi
Thành An
hứ- quan tâm gì mấy thứ đó, anh cứ thứ chú tâm vào những hạt mưa đi
Quang Hùng
bằng cách nào?
Thành An
anh nhìn vào những hạt mưa ấy đi //chỉ ra ngoài//
Thành An
giờ thì nhắm mắt lại
Quang Hùng
rồi có thấy gì đâu mà chú tâm //vẻ khó hiểu//
Thành An
giờ thì đưa tay ra
Thành An
thấy sao //cười//
Quang Hùng
thì…cũng có chút vui
Quang Hùng
sao lại cười anh
Thành An
//bốc hạt dẻ// nè, ăn đi
Thành An
mưa mà ăn hạt dẻ là hết sẩy luôn đó
Thành An
đó thấy chưa em nói rồi, mưa là tuyệt nhất
dưới căn nhà thân thuộc ấy mọi ánh nhìn của chúng tôi nhường như đã bị những hạt mưa kia ôm trọn, khoảng khắc đó tôi mới chợt nhận ra rằng sẽ rất lâu sau này chúng tôi mới có thể gặp lại
ngày hôm ấy nắng hạ như thiếu đốt mọi thứ, chậu hoa lan ngoài vườn mà anh tặng tôi cũng bị những tia nắng cực đoan ấy huỷ hoại và tình yêu cũng chúng tôi cũng từ đó mà rạn nứt theo chậu hoa giữa cái nóng của mùa hạ
năm đó vì không muốn ảnh hưởng đến việc đi du học tôi chọn cách rời xa anh trong im lặng biết chuyện anh cũng bỏ lên thành phố tiếp quản công ty của bố mẹ thế là từ đó chúng tôi không gặp lại nhau nữa
lần này tôi về nữa vốn dĩ ban đầu chỉ là về thăm cha mẹ nhưng khi gặp anh tôi mới chợt nhận ra rằng lần này tôi quay về là để yêu anh thêm một lần nữa
sau tận từng ấy năm cái bóng của người con trai ấy tôi chẳng tài nào quên được
Comments
vợ Qanghung🎀
troii cần ngdepp ra chapp giấp
2025-05-20
0
in_mykn
Great!
2025-05-22
0