[RhyCap]Kẻ Điên Xuyên Không?!
Chương III.Dằn vặt
Hoàng Đức Duy
Vậy có nghĩa là...
Hoàng Đức Duy
Cái con Hân gì đó
Hoàng Đức Duy
Địt mẹ, tao không giết mày
tao không phải Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Mày chờ đó con đĩ
Hệ thống
Sau 10 giây nữa sẽ bắt đầu,
cậu chuẩn bị chưa?
Hoàng Đức Duy
"Em gái của anh ơi, anh đến đây..."
Sau 10 giây, Em đã được chuyển vào của nguyên chủ-Hoàng Đức Duy hiện đang nằm trong phòng đơn số 1106 - bệnh viện tâm thần XXX thuộc thành phố DG do Nguyễn thị nắm giữ
Hoàng Đức Duy
A! Aiya đau vãi
Vừa ngồi dậy là cả người lập tức nhức nhối, Em nhìn vào tình trạng thân thể của mình. Trời ạ! Phải ghét nguyên chủ thế nào mới làm anh ta ra nông nỗi này chứ?!
Vết kim tiêm chằng chịt, thân mình đầy chỗ thâm tím thậm chí đang rỉ máu, bên cạnh có vẻ là khay đựng thức ăn...
Hoàng Đức Duy
"Khay đựng thức ăn đéo nào có mỗi
mấy cọng rau khô thế này?"
Hoàng Đức Duy
"Thua cả chó"
Em biết viện tâm thần có ác đến đâu cũng chẳng làm ra loại chuyện này, huống hồ gì em còn là rể nhà quyền quý, trên danh nghĩa vẫn là chồng nhỏ của Nguyễn Quang Anh- người quyền lực nhất thế giới ngầm này...
Tuy có rất nhiều người ghét nguyên chủ nhưng ghét như này chắc mỗi có Nguyễn Quang Anh và cô ta thôi, mà hắn ta cũng chẳng rảnh đến nỗi làm mấy chuyện tốn thời gian đó với nguyên chủ?
Muốn giết là giết, chơi cái trò đê hèn này làm gì
Hoàng Đức Duy
"Chết tiệt, đánh cái đéo gì mà đau thế"
Hệ thống
Ai gọi đó, có tôi đây
Hoàng Đức Duy
"Cho một liều được không?"
Hệ thống
Như này vẫn muốn à
Hoàng Đức Duy
"Thế có cho được không?"
Nói xong, một bịch bột trắng rơi xuống
Hoàng Đức Duy
"Cái gì đây?"
Hệ thống
Ủa chứ cậu không thích loại đấy à?
Hệ thống
Tôi chỉ có mội loại đấy thôi...
Hệ thống
Không lấy thì đưa đây
Hoàng Đức Duy
"Mày nghĩ cái đéo gì đấy?"
Hoàng Đức Duy
"Ý tao bảo là thuốc giảm đau
đưa tao mai tuý làm gì?"
Hệ thống
Nhưng không có thuốc giảm đau
Hệ thống
Tôi chỉ có thể tạm thời giảm thôi
Hệ thống
Sau 30 phút sẽ hết
Hoàng Đức Duy
"Có còn hơn không"
Em nằm xuống giường cố ngủ để đỡ mệt hơn, có 30 phút thôi phải tranh thủ ngủ, chứ đau như kia em không ngủ được
Nhưng cứ chợt mắt là những kí ức đau khổ xưa kia lại ùa về, từng khoảnh khắc, từng hình ảnh cứ quanh quẩn trong đầu làm em giật mình bật dậy.
Em cũng không nhớ đây là lần thứ bao nhiêu em mơ đến nó rồi, nó cứ như dây xích trói buộc em trong suốt bao năm.
Em muốn quên nó lắm nhưng làm sao đây? Nó cứ mãi xuất hiện như mỗi ngày, cứ bám lấy em... Nói xem, em phải làm gì bây giờ? Ai có thể đến giúp em trong hoàn cảnh bây giờ đây
Comments
mai nêm y pi tơ
lại là DG house
2025-05-21
0