Tanashi Kio

một ý ta ở đó, thấy cậu đã tỉnh, liền chạy đi gọi bác sĩ
y tá
y tá
bác sĩ, cậu bé đã tỉnh rồi ạ
cả hai nhanh chóng bước vào
Bác sĩ
Bác sĩ
này cậu bé cháu thấy sao rồi?
Nanase Riku
Nanase Riku
ah, đây là ....
Bác sĩ
Bác sĩ
là bệnh viện
Bác sĩ
Bác sĩ
cháu không nhớ gì sao?
1 loạt kí ức bỗng chạy qua trong đầu cậu
cảnh Tenn rời đi, cảnh ba mẹ nằm trong chiếc xe bốc cháy, cảnh chiếc xe nổ tung
tất cả đều hiện lên trong đầu cậu
Nanase Riku
Nanase Riku
AHHHHH- KHÔNG
cậu vừa ôm đầu vừa hét
Nanase Riku
Nanase Riku
bác sĩ, ba mẹ cháu đâu? hai người họ bị thương nặng lắm
Nanase Riku
Nanase Riku
ba mẹ cháu đâu rồi ạ
vừa nói, cậu dùng hai bàn tay nhỏ bé nắm lấy vạt áo của bác sĩ như cầu xin rằng " hãy nói ba mẹ cậu vẫn ổn"
người bác sĩ nhìn y tá, cả hai nhìn nhau, sau đó thở dài một tiếng
Bác sĩ
Bác sĩ
này cậu bé thân yêu, ta biết, cháu không chấp nhận được điều này nhưng mà...
bác sĩ ngồi xuống, nắm lấy hai tay cậu, nhìn cầu bằng ánh mắt an ủi, thân thương
Bác sĩ
Bác sĩ
ba, mẹ cháu không được đưa tới đây cùng cháu
Bác sĩ
Bác sĩ
Chuyện xảy ra với cháu, ta rất lấy làm tiếc
Bác sĩ
Bác sĩ
ba, mẹ cháu đã đi đến nơi kia hóa thành vì sao rồi
căn phòng trở nên im lặng
chỉ có tiếng thở gấp vang lên
Nanase Riku
Nanase Riku
ha..ha.. ha
Nanase Riku
Nanase Riku
ah.. hức...
Nanase Riku
Nanase Riku
vậy.. tất.... cả... kh...ông ph..ải mơ
Nanase Riku
Nanase Riku
hức hức
Nanase Riku
Nanase Riku
mì...nh.... mấ..t t..ất cả.. r..ồi
oa ahh
căn phòng vang lên tiếng khóc của cậu
cơn hen cũng đến nhưng bác sĩ kịp thời cho cậu dùng thuốc nên mọi chuyện không trở nên quá tệ
mọi người ở xung quanh cũng cảm thương cho số phận của cậu, cô y tá trên mắt đã mang hơi mờ của nước mắt
sau đó cậu thiếp đi
y tá
y tá
hazz, cậu bé ấy, thật đáng thương
Bác sĩ
Bác sĩ
đúng vậy, cũng may là viện phí của cậu ấy đã được nhà tài trợ hội trẻ em trả giúp
Bác sĩ
Bác sĩ
nếu không chắc...
Bác sĩ
Bác sĩ
* chắc cậu ấy cũng không sống sót được* ( suy nghĩ trong đầu của bác sĩ )
tới tầm tối cùng ngày, cậu tỉnh dậy
y tá
y tá
này, cậu bé em cảm thấy sao rồi
y tá
y tá
cần chị gọi bác sĩ không
Nanase Riku
Nanase Riku
dạ chào chị, em không cần đâu ạ
hốc mắt cậu còn đỏ hoe, vì lúc tỉnh dậy cậu khóc suốt
y tá
y tá
thật đáng thương, còn nhỏ vậy mà_
Nanase Riku
Nanase Riku
chị ơi? chị cho em hỏi một chút được không?
y tá
y tá
em hỏi đi
cô vừa nói, vừa xoa đầu cậu
Nanase Riku
Nanase Riku
dạ ba mẹ em được an táng ở đâu vậy ạ? có thể cho e nhìn được không ạ?
y tá
y tá
ah cái này....
cô nhìn cậu, mà lòng chua xót
y tá
y tá
e biết e hôn mê được một tuần rồi không?
Nanase Riku
Nanase Riku
...
y tá
y tá
e đợi chị đi nói với bác sĩ nha, đợi chị một chút thôi
tầm 5 phút sau, cả bác sĩ và y tá đều đi vào, cả hai trên tay mỗi người có một cái hũ nhỏ
Bác sĩ
Bác sĩ
cậu bé, ba mẹ cháu đây
Bác sĩ
Bác sĩ
họ đã được các nhà từ thiện làm hỏa táng rồi, còn đây là những gì còn lại sau đó
Bác sĩ
Bác sĩ
cậu bé à, bác sĩ biết cháu mạnh mẽ lắm
cậu dang tay ôm hai cái lọ vào lòng
Nanase Riku
Nanase Riku
oa ah ah ah
Nanase Riku
Nanase Riku
hức hức
Nanase Riku
Nanase Riku
ba mẹ à... c.on.. gặ..p đư..ợc hai ng...ười r..ồiii
Nanase Riku
Nanase Riku
oa huhu
bởi vì ba mẹ cậu đều là trẻ mồ côi, cả hai đều ở chung một nơi, quen nhau từ bé, vậy nên khi làm đám chỉ có thể hỏa táng tro cốt, bỏ vào hũ. khắc tên và di ảnh trong chứng minh lên hũ tro cốt.
Do trẻ mồ côi, không có cha mẹ người thân, đứng ra làm mộ nên chỉ còn cách này
bác sĩ tiến tới ôm lấy cậu bé
Bác sĩ
Bác sĩ
này cậu bé, có muốn về sống chung với chú không?
Bác sĩ
Bác sĩ
chú nhìn vậy chứ chú mới 29 tuổi thôi
Tanashi Kio
Tanashi Kio
chú tên là Tanashi Kio, cháu gọi chú là Kio là được
Tanashi Kio
Tanashi Kio
cháu có thể coi ta là gia đình mời của cháu
vừa nói, bác sĩ vừa kéo khẩu trang xuống
Nanase Riku
Nanase Riku
như...ng mà..
Nanase Riku
Nanase Riku
ch..áu chá..u
Nanase Riku
Nanase Riku
còn mộ.t ng..ười a.nh nữ..a /hức-hức/
Nanase Riku
Nanase Riku
ch..áu.. s..ợ ch..áu.. kh..ông... th..ể ở với chú nh..ư mộ..t.. gia đình đ..ược...
Tanashi Kio
Tanashi Kio
ha ha ha
Tanashi Kio
Tanashi Kio
t không quan trọng điều đó đâu, cháu có thể xem ta làm người chú, là người bạn ba cháu cũng được
Tanashi Kio
Tanashi Kio
chẳng qua ta muốn chăm sóc cháu thôi
Tanashi Kio
Tanashi Kio
bởi vì cháu, làm ta nhìn thấy hình ảnh của mình ngày xưa..
cậu, ngước lên nhìn Kio
Nanase Riku
Nanase Riku
thậ..t ạ/ hic hic/
Tanashi Kio
Tanashi Kio
ta nói đùa làm gì
Nanase Riku
Nanase Riku
vậy ...
Nanase Riku
Nanase Riku
ch..áu ch..áu x..in tr.ong cậy và..o chú Kio ạ
Tanashi Kio
Tanashi Kio
phải vậy chứ
Tanashi Kio
Tanashi Kio
cười lên đi, chuyện cũng đã qua rồi
Tanashi Kio
Tanashi Kio
cháu khỏe lên thì mới về nhà với ta được chứ
Nanase Riku
Nanase Riku
dạ, ch..ú bao giờ ch..áu có thể xuất viện
Tanashi Kio
Tanashi Kio
tầm ngày mốt, nếu cháu không bị hen nữa
Nanase Riku
Nanase Riku
vậy lúc cháu xuất viện, trước khi về nhà chú
Nanase Riku
Nanase Riku
ch..ú có thể cho ch..áu về nhà l..ấy ít đồ được không?
Tanashi Kio
Tanashi Kio
được chứ
Tanashi Kio
Tanashi Kio
chú hứa, bây giờ trời tối rồi, cháu hãy ngủ đi
Nanase Riku
Nanase Riku
dạ, chào chú
Nanase Riku
Nanase Riku
chúc chú ngủ ngon
Tanashi Kio
Tanashi Kio
hahaa rồi rồi
Tanashi Kio
Tanashi Kio
* ta cũng muốn ngủ lắm, mà nay làm ca đêm, mới thức đi qua với nhóc, trò chuyện với nhóc đây*
Kio xoa đầu Riku, chắc cậu đã vào giấc, anh mới bước ra ngoài
--- Time skip đến ngày ra viện---
trong lúc chờ cậu bình phục, Kio đã làm thủ tục nhận nuôi cậu ( lời tác giả: tui không biết thủ tục nhận nuôi phức tạp sao hết trơn, nên cứ đại đại cho qua cảnh ni dùm tui ಥ‿ಥ)
Kio chở Riku về đến nhà cậu
Nói là nhà, nhưng thực chất nó là ngôi nhà trọ thì đúng hơn
cậu bước đến, định mở cửa nhưng nó đã khóa.
nhưng cậu nhớ, lúc ba mẹ vội vàng đưa cậu đi, nó có khóa đâu?
trong lòng dâng lên nỗi lo lắng, không lẽ nhà này có ng...
cậu giơ tay bấm cái chuông bên cạnh
một chàng trai bé nhỏ, da trắng mở cửa
Izumi Iori/ lúc nhỏ
Izumi Iori/ lúc nhỏ
anh tìm ai ạ?
Nanase Riku
Nanase Riku
ah, trọ này...
Izumi Iori/ lúc nhỏ
Izumi Iori/ lúc nhỏ
nhà này, chúng tôi vừa mua hôm trước, chủ trọ bảo hơn một tuần không thấy người nhà ở đây đâu
Izumi Iori/ lúc nhỏ
Izumi Iori/ lúc nhỏ
nên đã đem bán, và nó khác gần trường học, cũng như là nơi ba mẹ tôi làm việc
Izumi Iori/ lúc nhỏ
Izumi Iori/ lúc nhỏ
nên chúng tôi đã mua nó rồi
Nanase Riku
Nanase Riku
ah ra là vậy
vậy là cậu đoán đúng rồi, đã có người vào ở rồi ..
Nanase Riku
Nanase Riku
hức hức
Izumi Iori/ lúc nhỏ
Izumi Iori/ lúc nhỏ
này anh...
Izumi Iori/ lúc nhỏ
Izumi Iori/ lúc nhỏ
anh khóc hả
Izumi Mitsuki/ lúc nhỏ
Izumi Mitsuki/ lúc nhỏ
Iori, em làm gì mà lâu vậy?
Mitsuki bước ra, thấy Riku khóc
Izumi Mitsuki/ lúc nhỏ
Izumi Mitsuki/ lúc nhỏ
ơ- a
Izumi Mitsuki/ lúc nhỏ
Izumi Mitsuki/ lúc nhỏ
em_ em làm gì mà để cậu bé này khóc vậy?
Izumi Mitsuki/ lúc nhỏ
Izumi Mitsuki/ lúc nhỏ
em nói gì làm cậu ta tổn thương đúng không??
Izumi Iori/ lúc nhỏ
Izumi Iori/ lúc nhỏ
em_ em không có!!
Izumi Mitsuki/ lúc nhỏ
Izumi Mitsuki/ lúc nhỏ
để anh vào lấy giấy
bịch bịch
Izumi Mitsuki/ lúc nhỏ
Izumi Mitsuki/ lúc nhỏ
này em lau đi
Nanase Riku
Nanase Riku
ahh em.. em cảm ơn anh
Izumi Mitsuki/ lúc nhỏ
Izumi Mitsuki/ lúc nhỏ
em làm gì ở đây vậy? hàng xóm của chúng ta hả?
Nanase Riku
Nanase Riku
dạ em.. em là người quen của trọ cũ ở đây thôi..
Nanase Riku
Nanase Riku
em cảm ơn anh, có chú đang đợi em ở ngoài..
Nanase Riku
Nanase Riku
em... em đi đây....
Izumi Mitsuki/ lúc nhỏ
Izumi Mitsuki/ lúc nhỏ
ồ, em đi cẩn thẩn
Izumi Iori/ lúc nhỏ
Izumi Iori/ lúc nhỏ
anh đi cẩn thận
*cậu ấy, dễ thương ha* cả hai anh em nhà Izumi đều nghĩ thầm trong đầu
Nanase Riku
Nanase Riku
dạ em cảm ơn ạ
cậu kiềm tiếng khóc bước nhanh đến chiếc xe đỗ ở ngoài
Izumi Mitsuki/ lúc nhỏ
Izumi Mitsuki/ lúc nhỏ
này em có chắc là không chọc cậu bé ấy khóc chứ?
Izumi Iori/ lúc nhỏ
Izumi Iori/ lúc nhỏ
em chắc mà!!
Izumi Iori/ lúc nhỏ
Izumi Iori/ lúc nhỏ
anh không tin em hả?
Izumi Mitsuki/ lúc nhỏ
Izumi Mitsuki/ lúc nhỏ
em lạnh lùng vậy, không đáng tin
Izumi Iori/ lúc nhỏ
Izumi Iori/ lúc nhỏ
anhhhh
tiếng hai anh em cười đùa một lúc nhỏ dần, Riku nghe mà nhớ đến cậu và Tenn lúc còn ở bên nhau
cả hai cũng có những cuộc vui như vậy
nhưng có lẽ tất cả cũng chỉ là đã từng mà thôi... bây giờ không còn một gì cả
Nanase Riku
Nanase Riku
chú Ki..o
Nanase Riku
Nanase Riku
hức hức
Nanase Riku
Nanase Riku
ch.áu.. mất.. hế..t rồi
Nanase Riku
Nanase Riku
cả nhà... đồ.. đạ..c
Nanase Riku
Nanase Riku
tấ..t c..ả
Nanase Riku
Nanase Riku
không còn gì.....
Tanashi Kio
Tanashi Kio
cháu khóc đi, đừng kiếm nén
anh sợ rằng, kiềm nén sẽ làm cậu bé lên cơn hen nhanh hơn, vậy thì thà khóc hết một lần
giải tỏa hết đi, có lẽ sẽ tốt hơn nhiều
Nanase Riku
Nanase Riku
Oaaaaaa
Tanashi Kio
Tanashi Kio
Ngoan, Riku là đứa bé ngoan
anh ôm cậu vào lòng
một lúc sau--
cậu ngủ thiếp đi có lẽ vì đã khóc quá nhiều
cũng may cơn hen của cậu không đến
Kio vuốt nhẹ mái tóc cậu, đặt cậu ngồi cạnh ghế lái, thắt dây an toàn, đặt sau đầu cậu một cái gối nhỏ, và một cái gối ôm cổ để cậu không ngủ nghệch qua một bên, như vậy sẽ đỡ đau cổ hơn
Tanashi Kio
Tanashi Kio
nhóc vất vả rồi, về nhà với chú thôi
nói rồi chiếc xe màu trắng dần dần lăn bánh đi về phía trước
Hot

Comments

Hinata Shouyo

Hinata Shouyo

Ra chap mới đi tác giả, hóng quá trời luôn
+1 vote

2025-05-25

1

ʀᴇʏɴᴏʟᴅ

ʀᴇʏɴᴏʟᴅ

timeskip đẩy nhanh mấy a lên

2025-05-25

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play