Chương 2: Sánh bước

Thanh Thiên
Thanh Thiên
Tôi...tôi là Thanh Thiên
Vừa nói, Thanh Thiên vừa đứng dậy và phủi bụi dính trên người.
Lumine
Lumine
Hừm, nhìn anh... không giống người ở đây cho lắm
Thanh Thiên
Thanh Thiên
À, cái này thì...
Thanh Thiên nghe Lumine nói thế thì gãi đầu khó xử, không biết nên giải thích như thế nào.
Thanh Thiên
Thanh Thiên
Đúng là tôi không phải là người ở đây thật...
Lumine hơi nhíu mày lại, nhưng qua một lúc ngẫm nghĩ thì cô cũng không mở miệng hỏi gì thêm
Dù sao, đối với cô chuyện người con trai trước mắt là người phương nào thì chẳng quan trọng cho lắm.
Việc quan trọng trước mắt của cô là bây giờ đi tới Thành Mondstadt.
Thanh Thiên
Thanh Thiên
À, có thể cho tôi hỏi...đây là nơi nào được không?
Thanh Thiên
Thanh Thiên
Tôi không biết đây là đâu hết á...
Lumine định quay người rời đi thì khựng lại, sau đó khẽ quay đầu nhìn Thanh Thiên
Lumine
Lumine
Anh không biết à?
Thanh Thiên lắc đầu, Lumine hơi thở dài.
Lumine
Lumine
Nơi anh và tôi đang đứng là Rừng Thì Thầm, nằm khá gần với Thành Mondstadt
Nghe hàng loạt những khu vực mà Lumine nói, Thanh Thiên đơ mặt ra.
Cậu hoàn toàn không biết cái Rừng Thì Thầm mình đang đứng là gì và Thành Mondstadt là gì
Lumine
Lumine
Anh... không hiểu à?
Nhìn bản mặt đó của Thanh Thiên, Lumine ngay lập tức nhận ra
Cô càng lúc càng tò mò hơn về chàng trai trước mắt này
Thanh Thiên
Thanh Thiên
Đúng là thế thật...
Thanh Thiên lúng túng, gãi đầu cười cười
Thanh Thiên
Thanh Thiên
Hay là như vậy đi, cô có thể cho phép tôi đồng hành cùng cô đi, dù sao cô cũng đã ra tay cứu giúp tôi mà
Lumine liếc Thanh Thiên từ trên xuống dưới như đang đánh giá, không biết đã ngẫm nghĩ gì mà cô thầm thở ra một hơi
Lumine
Lumine
Cũng được, dù sao nếu anh thấy chán thì có thể rời đi...
Thanh Thiên
Thanh Thiên
Cảm ơn...
Được sự chấp thuận của Lumine, Thanh Thiên vui vẻ không thôi bởi từ giờ bản thân cậu đã có người dẫn đường.
Lumine xoay người bước đi, thấy thế Thanh Thiên cũng nhanh chóng đuổi theo.
Cứ thế, hai người sánh vai nhau mà bước đi. Hai người băng qua từng ngọn cỏ, lá cây.
Tiếng chim hót vang líu lo, làn gió mang mát nhẹ nhàng thổi vuốt qua.
Ánh sáng dịu dàng chiếu rọi qua từng khe lá
Không biết qua bao lâu, khi Lumine nhìn thấy sắc trời đã chạm mốc giữa trưa thì quyết định dừng chân ở bên một dòng suối trong vắt
Cô ngồi lên một cây gỗ nằm gần đó, đôi chân ngâm xuống mặt suối và hay thinh thoảng đá nhẹ chân lên.
Thanh Thiên
Thanh Thiên
Trông cô...có vẻ như đang có tâm sự...?
Lumine
Lumine
Sao anh lại nói thế?
Lumine vừa đá chân làm cho nước văng lên, vừa đáp lại cậu.
Thanh Thiên
Thanh Thiên
Cảm nhận...chăng?
Lumine
Lumine
Anh đúng là một con người kì lạ...
Thanh Thiên
Thanh Thiên
Là khen hay chê thế...?
Lumine
Lumine
Khen anh đấy
Thanh Thiên
Thanh Thiên
Không có ai mà khen như thế đâu nha ಠ⁠_⁠ಠ
Lumine khoé môi hơi cong lên và không nói gì thêm hay để ý gì tới cảm xúc hiện tại của cậu cả
Thanh Thiên lắc đầu cười bất lắc rồi xoăn quần xoăn áo lên bước xuống giữa dòng suối
Lumine
Lumine
Anh định làm gì thế?
Thanh Thiên
Thanh Thiên
Nhìn là biết còn hỏi, đương nhiên là bắt cá để ăn trưa rồi
Không muốn để Lumine coi thường mình, Thanh Thiên hùng hổ thể hiện tài năng của mình.
Nhưng cậu chỉ vừa mới tóm được một con thì đã để nó chạy được
Nhìn thấy cảnh này, Lumine bất ngờ bật cười.
Thanh Thiên
Thanh Thiên
Này này, ai cho cười thế hả?
Lumine
Lumine
Động tác của anh vụng về thật
Thanh Thiên
Thanh Thiên
Hừ, đáng ghét mà!
Thanh Thiên bực mình, quyết bắt lấy một con cá để Lumine rửa mắt mà nhìn
Còn Lumine, cô tay chống cằm, ánh mắt nhìn chăm chú người con trai đang chuyên tâm bắt cá kia.
Lumine
Lumine
'Anh chàng ngốc này cũng vui tính đấy chứ, tò mò về anh ta thật...'
Hot

Comments

thu kim

thu kim

lâu rồi mới thấy một Lumine nghiêm túc sad girl và Best girl/Casual/

2025-06-07

0

❛❜ⓨⓤⓝⓐ‿✿

❛❜ⓨⓤⓝⓐ‿✿

Ngơ🐧

2025-05-21

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play