chapter 3:đến bệnh viện

Ngô Trạch Dương
Ngô Trạch Dương
cơ thể của cô đã ổn định hơn chưa ạ? tôi có thể đưa cho cô thuốc giảm đau
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
cảm ơn ông, nhưng tôi không cần đâu, sức khỏe của tôi đã ổn hơn rồi
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
bây giờ tôi cần phải đi đến bệnh viện gấp
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
tôi cũng cảm ơn mọi người ạ
Ngô Trạch Dương
Ngô Trạch Dương
khoan đã thưa cô tiểu thư, hiện tại cô không thể ra khỏi nhà được, bởi vì thiếu gia dặn tôi giữ cô ở đây
Ngô Trạch Dương
Ngô Trạch Dương
cho nên cô... khụ khụ...
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
cái gì?
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
tại sao tôi không thể rời đi chứ?
Ngô Trạch Dương
Ngô Trạch Dương
tôi cũng không biết...
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
"đáng ghét, cái tên khó ưa đó định nhốt mình ở đây sao?"
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
không!
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
tôi đã ổn định rồi mà, tôi có thể nhảy nhót như vận động viên đấy!
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
mắc gì các người ép tôi phải ở đây chứ?
cô đang bực mình thì bụng của cô đã bắt đầu đánh trống. từ hôm qua đã không ăn uống gì, cô nghĩ nên ra ngoài mua đồ ăn
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
đói quá...
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
"hay mình giả vờ đi ra ngoài mua thức ăn rồi sao đó bỏ trốn nhễ"
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
ông ơi, toii có thể ra ngoài mua đồ ăn được không
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
tôi đói sắp chết rồi *tỏ vẻ đáng thương*
Ngô Trạch Dương
Ngô Trạch Dương
thưa tiểu thư, đồ ăn đã có sẵn dưới bếp rồi ạ
Ngô Trạch Dương
Ngô Trạch Dương
nên tiểu thư không cần phải ra ngoài
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
"hừm"
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
"định trốn mà ai ngờ... "
Hoàng Vương Giả
Hoàng Vương Giả
*mở cửa*
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
?
Hoàng Vương Giả
Hoàng Vương Giả
sao rồi, não của cô cô đã tìm thấy chưa?
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
lại là anh!
Ngô Trạch Dương
Ngô Trạch Dương
thưa thiếu gia, tiểu thư hiện đang muốn đi đến bệnh viện ạ
Ngô Trạch Dương
Ngô Trạch Dương
hay thiếu gia dẫn tiểu thư đến đó xem thế nào ạ
Hoàng Vương Giả
Hoàng Vương Giả
*giễu cợt* chậc, cô ta có não để đi khám hả?
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
*khó chịu* anh nói cái gì?
Hoàng Vương Giả
Hoàng Vương Giả
cô chưa trả lời câu hỏi của tôi đâu đấy, nếu cô nói dối tôi thì đừng hòng tôi tha cho cô
Hoàng Vương Giả
Hoàng Vương Giả
Dương quản gia, mau lấy giùm tôi chiếc xe!
Ngô Trạch Dương
Ngô Trạch Dương
vâng thưa thiếu gia *cúi người*
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
*hắn định đi đâu vậy?"
Hoàng Vương Giả
Hoàng Vương Giả
cô còn đứng đó làm gì, hay là cô không muốn đến bệnh viện?
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
uầy...
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
tôi đi đây!
_________
tại bệnh viện lớn
trong phòng khám
bác sĩ
bác sĩ
hmm...
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
tôi bị làm sao vậy ạ bác sĩ?
bác sĩ
bác sĩ
theo như tôi biết thì đây là bệnh mất trí nhớ, hiện tượng lãng quên trí nhớ bất thường
bác sĩ
bác sĩ
có thể không thể nhớ được ký ức từ quá khứ, không có cách điều trị, trừ khi nó tự phục hồi
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
vậy sao...
bác sĩ
bác sĩ
cô có nhớ sự kiện đêm hôm qua không
bác sĩ
bác sĩ
nếu có thì hãy cố gắng nhớ lại xem, đêm qua cô đã ở đâu
Lưu Nguyệt Trâm nhắm mắt lại, cố gắng nhớ lại đêm hôm đó, sau khi cố gắng thì cô đột nhiên nhớ lại là mình đang ở tòa nhà tầng 408
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
tầng 408?
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
tôi nhớ lúc đó tôi đang cố gắng tẩu thoát nơi có số tầng 408
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
còn lại có vẻ quá mơ hồ...
bác sĩ
bác sĩ
*nhìn trên đầu Lưu Nguyệt Trâm*
bác sĩ
bác sĩ
"đây là một vụ truy sát nghiêm trọng chăng"
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
vậy có cách nào để chữa khỏi không ạ?
bác sĩ
bác sĩ
không, vĩnh viễn không thể lấy lại được ký ức
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
vĩnh viễn?
Hoàng Vương Giả
Hoàng Vương Giả
*đạp cửa*
GẦM
bác sĩ
bác sĩ
*giật mình*
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
oái!!
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
Anh làm cái quái gì vậy!?
Hoàng Vương Giả
Hoàng Vương Giả
tự nhiên cảm thấy ngứa chân nên đụng nhẹ cái cửa tí thôi, ai ngờ cửa kém chất lượng đến thế
bác sĩ
bác sĩ
ngài...ngài Hoàng Vương Giả!
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
" Vương Giả là tên hắn ta sao?"
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
tại sao anh lại vào đây!
Hoàng Vương Giả
Hoàng Vương Giả
cô bị điên mới nghe lời hắn!
bác sĩ
bác sĩ
này, ở đây là phòng khám đấy, tôi làm bác sĩ hơn 10 năm rồi đấy!!
Hoàng Vương Giả
Hoàng Vương Giả
cái miệng ông bác sĩ đã nhai cục phân rồi nên nói như vậy
Hoàng Vương Giả
Hoàng Vương Giả
*lại gần bóp cổ bác sĩ* mau nôn ra cục phân rồi hẳn nói chuyện tiếp, tôi ngửi thấy mùi hôi thối của ông rồi đấy!
bác sĩ
bác sĩ
ặc!! *khó thở*
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
MAU DỪNG LẠI NGAY
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
họ là bác sĩ chuyên nghiệp đấy, anh lấy đâu lời nói mà nói họ như vậy!!
Hoàng Vương Giả
Hoàng Vương Giả
cô mắng tôi?
Hoàng Vương Giả
Hoàng Vương Giả
*thả tay ra*
bác sĩ
bác sĩ
*ngã xuống đất* trời đất, suýt nữa thì !
Vương Giả nắm lấy tay Lưu Nguyệt Trâm thật mạnh
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
anh làm gì vậy! mau thả tôi ra!
Hoàng Vương Giả
Hoàng Vương Giả
mau theo tôi về nhà, ở đây chỉ tốn thời gian thôi!
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
không!!
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
*giật lại*
Hoàng Vương Giả
Hoàng Vương Giả
cô!
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
*thở hổn hển* ....
khi Vương Giả nhìn lại trên tay phải của Nguyệt Trâm thì anh thấy máu cô ấy chảy ra từ miếng băng
Hoàng Vương Giả
Hoàng Vương Giả
*kinh ngạc*
Hoàng Vương Giả
Hoàng Vương Giả
...
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
đồ ác độc, xem anh đã làm gì bác sĩ kìa!
Hoàng Vương Giả
Hoàng Vương Giả
...
Hoàng Vương Giả
Hoàng Vương Giả
xin lỗi...
Lưu Nguyệt Trâm
Lưu Nguyệt Trâm
*cắn răng* anh còn có lương tâm không vậy!
Hoàng Vương Giả
Hoàng Vương Giả
...
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play