[Kiệt Thuỵ] BẤT CẨN KẾT HÔN CÙNG GIẤM TINH RỒI
Chương 3
Bởi vì buổi chiều quá căng thẳng nên Trương Hàm Thụy chưa kịp xử lý mấy đơn hàng tồn đọng.
Sau khi trở về từ cục Dân chính, cậu liền điều chỉnh trạng thái của bản thân một chút, bắt tay vào hoàn thành những công việc phải xong trong ngày hôm nay.
Vầng dương rơi xuống phía sau đường chân trời xa tít tắp, màn đêm ngàn sao lấp lánh được kéo lên. Khi ấy Trương Hàm Thụy mới xong việc và ra khỏi văn phòng. Sau đó cậu liền phát hiện hai nhân viên của mình vẫn đang miệt mài thiết kế áp phích.
Trương Hàm Thuỵ
Ăn cơm chưa?
Đã hơn bảy giờ ba mươi, nhưng đây là vốn lịch làm việc hằng ngày của bọn họ.
Trương Hàm Thụy gọi cơm cho mình, thuận tiện gọi luôn cho Tiểu Triển và Trương Hạ Ái. Nửa giờ sau cơm đến, Trương Hàm Thụy lại giúp đỡ bọn họ chuẩn bị bát đũa, ba người vào phòng nghỉ cùng ăn.
Triển Hậu Trạch
Ông chủ, hôm nay có việc gì à? Sao đột nhiên lại mặc tây trang thế?
Trương Hàm Thụy cười gượng một chút, đáp án kiểu như hôm nay tôi đi đăng ký kết hôn, vẫn không nên nói ra thì hơn.
Trương Hạ Ái
Ông chủ, có phải hôm nay anh đi xem mắt cùng người đàn ông đó không?
Gần đây Trương Hàm Thụy thường xuyên đi xem mắt, chuyện này mọi người đều đã biết.
Trương Hạ Ái
Thì ra là xem mắt thật, tôi còn tưởng là khách hàng của ông chủ đấy. Trời, anh ấy đẹp trai khiếp hồn, sao người đẹp như thế cũng cần đi xem mắt nhỉ?
Triển Hậu Trạch
Ông chủ của chúng ta cũng đẹp trai nhưng vẫn phải đi xem mắt đấy thôi, cô không hiểu rồi, bây giờ chất lượng đàn ông độc thân đang càng ngày càng cao nhé.
Trương Hạ Ái
Ông chủ, người này ổn không? Các anh đứng cạnh nhau xứng đôi hết sức.
Trương Hàm Thụy vẫn chỉ cười trừ.
Người kia không phải ổn, mà là trên cả ổn luôn.
Trương Hàm Thuỵ
Hai người còn nhiều đơn chưa hoàn thành không?
Trương Hạ Ái
Thật ra tôi chỉ còn một đơn thôi, nhưng khách hàng rất khó tính, thế này không được, thế kia cũng chẳng ưng.
Triển Hậu Trạch
Tôi sắp xong rồi, lát nữa cô ở lại một mình đi.
Trương Hàm Thuỵ
Tôi ở lại cùng cô.
Trương Hạ Ái
Ông chủ là tốt nhất!
Sau khi cơm nước xong xuôi, Trương Hàm Thụy xem lại lịch sử tin nhắn giữa Trương Hạ Ái và khách hàng kia một lần, giúp cô chỉnh sửa một vài chi tiết nhỏ để nhanh chóng xử lý được đơn hàng này.
Sửa bản thảo xong, Trương Hạ Ái khóc hu hu nói cảm ơn ông chủ, ông chủ là người tốt nhất trên thế giới này rồi nhảy thẳng lên xe của bạn trai đến đầu cũng chẳng thèm ngoảnh lại.
Trương Hàm Thụy tắt đèn, kéo cửa cuốn xuống, lên xe chuẩn bị về nhà.
Xe vừa khởi động, di động của cậu chợt vang lên. Trương Hàm Thụy nhìn màn hình, phát hiện là số lạ.
Trương Hàm Thụy ngừng một chút, ể, tiếng ai nghe quen thế nhỉ.
Trương Hàm Thuỵ
Là ngài Vương à?
Vương Lỗ Kiệt
Buổi tối có rảnh không? Cùng đi ăn một bữa cơm đi.
Bên này, Vương Lỗ Kiệt vừa cúp điện thoại, Hứa Đường – trợ lý của anh lập tức đưa tài liệu tới.
Sáng nay Hứa Đường mới đi công tác về, buổi trưa liền nhận được tin ông chủ của mình đã kết hôn.
Lại còn là kết hôn bất chợt.
Người tên Trương Hàm Thụy kia, Hứa Đường biết.
Tháng trước, vào một tối nọ, ông chủ của anh có một cuộc gặp gỡ sắc đẹp, hôm sau anh chính là người đi dàn xếp những vấn đề rắc rối phát sinh.
Hứa Đường
“Vương Lỗ Kiệt mà cũng chơi tình một đêm sao?”
Dù sao thì trong mắt anh, Vương Lỗ Kiệt là một người vô cùng xa cách thế gian, cũng chẳng thiết yêu đương này nọ.
Cho nên mỗi lần nhớ tới việc này, anh đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Vài ngày trôi qua, bỗng nhiên Vương Lỗ Kiệt sai anh đi điều tra về Trương Hàm Thụy.
Rồi một tuần sau đó, Vương Lỗ Kiệt lại đột nhiên nói chuyện với anh về nhân vật này. Đương nhiên, hai người cũng không nói gì xa xôi.
Vương Lỗ Kiệt
Cậu cảm thấy người này thế nào?
Trương Hàm Thụy không có quá khứ bất lương, xuyên suốt cả quá trình đều là con ngoan trò giỏi, thi đậu vào cùng một trường Đại học với Vương Lỗ Kiệt, bảo vệ luận văn đạt loại một, tốt nghiệp xong tự mở công ty, lịch sử tình yêu trống trơn chẳng có chút gì.
Ngoài ra, còn rất đẹp trai.
Vương Lỗ Kiệt
*Gật đầu* Ừ.
Hứa Đường cho rằng việc này đã kết thúc tại đây.
Nào ngờ, anh lại còn có động thái kế tiếp, hơn nữa còn là động thái siêu siêu lớn.
Đấy chính là lý do, chiều nay, khi nhìn thấy tờ đăng ký kết hôn trên bàn làm việc của Vương Lỗ Kiệt, lại phát hiện người còn lại chính là Trương Hàm Thụy, anh cảm thấy vô cùng choáng váng.
Vương Lỗ Kiệt
Chỗ này không đúng lắm, cậu sửa lại một chút, chỗ này, chỗ này nữa, đều sửa.
Hứa Đường nghiêm túc gật đầu, đánh dấu lại những nơi cần sửa.
Hứa Đường
Bên phía cậu Trương có cần chuẩn bị gì không ạ?
Vương Lỗ Kiệt
Phải chuẩn bị gì?
Hứa Đường
Hôm nay ngài và cậu Trương vừa mới kết hôn, ngài, cậu ấy…
Hứa Đường
Có cần tìm người chuyển đồ của cậu Trương tới chỗ của ngài không?
Hứa Đường bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, nghe giọng của ông chủ nhà mình… chẳng lẽ anh chưa từng nghĩ tới vấn đề này?
Vương Lỗ Kiệt
Ừ, cần phải ở chung.
Vương Lỗ Kiệt
Tôi và cậu ấy là bạn đời hợp pháp.
Vẻ mặt Hứa Đường đầy dấu chấm hỏi. Trong tích tắc, anh bỗng thấy hơi xót xa cho cậu Trương kia.
Hứa Đường
Giám đốc Vương, ngài có thích cậu Trương không?
Vương Lỗ Kiệt
Thích, là cái gì?
Hứa Đường nuốt một ngụm nước bọt. Anh biết ngay mà.
Cuộc hôn nhân kia có lẽ được bắt nguồn từ trận hồ đồ đêm hôm đó, mà cũng vì ông chủ của anh vốn là một người cực kỳ có trách nhiệm.
Nhà hàng là do Hứa Đường đặt. Sau khi mở cửa giúp Vương Lỗ Kiệt, anh liền đi giải quyết công việc của mình.
Vương Lỗ Kiệt cất điện thoại di động đi, bước tới phòng riêng đặt trước, Trương Hàm Thụy đã đến rồi.
Bữa cơm này cũng là do Hứa Đường đề nghị.
Hứa Đường
Tối nay Giám đốc Vương không có kế hoạch gì, mà ngài lại vừa mới kết hôn, tôi cảm thấy ngài có thể ăn một bữa cơm cùng cậu Trương.
Bản thân anh cũng cảm thấy đề nghị này rất tốt, khi hoàn thành một chuyện trọng đại đều nên đi ăn một bữa cơm.
Trong mắt anh, kết hôn cũng vô cùng trọng đại, cho nên ăn cơm với Trương Hàm Thụy là việc hiển nhiên phải làm.
Hai người bắt đầu dùng bữa.
Kế đó, nguyên cả một bữa cơm, không ai nói một câu nào.
Trương Hàm Thụy chẳng biết nên nói gì. Cậu căn bản không hiểu Vương Lỗ Kiệt nên không thể chọn được đề tài chung.
Mà Vương Lỗ Kiệt, anh vốn không có ý định nói chuyện phiếm.
Sau khi cơm nước xong xuôi.
Vương Lỗ Kiệt
Tôi có một đề nghị.
Trương Hàm Thuỵ
Ngài nói đi ạ.
Vương Lỗ Kiệt
Trước khi nói, tôi đề nghị em sửa lại cách xưng hô.
Vương Lỗ Kiệt
Tôi là chồng của em, em không nên gọi tôi là “ngài”.
Trương Hàm Thuỵ
Ngại quá, bệnh nghề nghiệp.
Vương Lỗ Kiệt
Được rồi, đề nghị của tôi là, chúng ta cần ở chung.
Vương Lỗ Kiệt
Bạn đời hợp pháp, là phải ở chung.
Đương nhiên Trương Hàm Thụy đã từng nghĩ tới vấn đề này, hôn nhân của bọn họ cũng không phải theo hợp đồng, ở chung là điều chắc chắn.
Nhưng cách nói của Vương Lỗ Kiệt cũng quá… cứng nhắc đi.
Trương Hàm Thụy không biết là nên khóc hay nên cười.
Em dọn đến nhà tôi được không? Một câu đơn giản thế, vì sao lại thành kiểu chính trị đại đội như vậy chứ.
Vương Lỗ Kiệt
Tôi biết em có một căn hộ.
Vương Lỗ Kiệt
Nhưng cân nhắc đến diện tích của căn hộ kia, tôi đề nghị chúng ta cùng sinh hoạt trong nhà của tôi.
Vương Lỗ Kiệt
Có được không?
Vương Lỗ Kiệt
Nếu tiện, tối nay em chuyển tới luôn đi, ngày đầu sau tân hôn mà ở riêng, nghe cũng không thỏa đáng lắm.
Vương Lỗ Kiệt
Mai tôi phải đi công tác, những hành lý khác em có thể dọn về dần, nhưng trước khi tôi trở về, làm ơn thu xếp cho xong. Đồ cá nhân cần để trong phòng ngủ, tôi sẽ chừa chỗ trống cho em.
Vương Lỗ Kiệt
Bình thường tôi rất bận, có lẽ sẽ không có nhiều thời gian để tiến hành quan hệ hôn nhân cùng với em.
Trương Hàm Thuỵ
Không sao cả, tôi cũng rất bận.
Vương Lỗ Kiệt
Trong mối quan hệ này, em có yêu cầu gì có thể đề xuất với tôi, tôi sẽ cố hết sức để đáp ứng em.
Trương Hàm Thuỵ
Anh cũng thế nhé.
Vương Lỗ Kiệt
Ừ. Ngoài ra, chúng ta làm việc trong những lĩnh vực khác nhau, hy vọng không ai làm ảnh hưởng đến ai cả.
Trương Hàm Thuỵ
Không đâu, tôi sẽ không quấy rầy ngài, ừm, anh công tác.
Một tương lai kính nhau như khách được vạch ra, Vương Lỗ Kiệt hết sức hài lòng.
Comments