[LingOrm-Futa] Yêu Trong Thù Hận
5.
Ngày hôm nay rời xa mái ấm gia đình, là khi Orm Kornnaphat bước vào nơi sẽ chôn vùi thanh xuân.
Vậy còn tình yêu cô dành cho người đàn bà đó, liệu có còn tồn tại trong giây phút này không?
Orm Kornnaphat đặt chân vào biệt thự của LingLingkwong là khi trời vừa chạng vạng tối.
Cô bước vào, trong tâm thế không được chào đón. Quản gia Lâm đưa cô đến một căn nhà nhỏ dùng để chứa đồ, nằm phía sau biệt thự. Sau đó, ông thờ ơ đưa ra căn dặn:
Quản gia Lâm
Đây là chỗ ở và đồng phục người làm của cô.
Quản gia Lâm
Hằng ngày phải bắt đầu làm việc từ ba giờ sáng, điểm tâm được ăn là khi vườn rau bên hông nhà được chăm sóc xong.
Quản gia Lâm
Không được sự cho phép của tiểu thư Kwong, cô không được đặt chân vào biệt thự nửa bước.
Quản gia Lâm
Còn những việc khác, tôi sẽ căn dặn sau.
Nói xong, quản gia Lâm hờ hững rời đi.
Orm Kornnaphat cũng nhìn vào căn nhà chỉ có chút ánh sáng le lói từ chiếc đèn nhỏ treo trên trần nhà, rồi mang theo va-li và đồng phục vừa được phát, từ từ bước vào trong.
Bước chân vào căn nhà nhỏ chật hẹp, tuy là nhà chứa đồ nhưng lại toàn là đồ dùng bị bỏ đi, nên nơi đây căn bản chẳng có ai lui tới dọn dẹp.
Trong nhà có căn phòng vừa vặn cho một người ở.
Chiếc giường bằng sắt cũ kỹ và manh chiếu tre là thứ sẽ đồng hành với Orm Kornnaphat vào đêm hôm nay.
23 năm sống trong nhung lụa, đường đường là tiểu thư khuê các, nay phải sống một cuộc sống cơ cực, đến chỗ ăn chỗ ngủ cũng chẳng được đàng hoàng.
May thay, Orm Kornnaphat từ nhỏ đã biết cách tự lập, là người hiểu chuyện lại không bị ảnh hưởng bởi tính cách như những cậu ấm cô chiêu con nhà quyền quý, nên bây giờ mới có thễ dễ dàng chấp nhận môi trường sống hiện tại.
Sau khi chiêm ngưỡng không gian riêng của mình xong, Orm Kornnaphat bắt tay vào dọn dẹp.
Đầu tiên là quét dọn sạch bụi bặm trong phòng rồi mới tìm giẻ lau, lau chùi sạch sẽ giường ngủ.
Loay hoay tận mấy tiếng đồng hồ, Orm Kornnaphat cũng dọn xong chỗ dừng chân mới của mình.
Lúc này, quần áo trên người cô đã dính đầy vết bẩn.
Bụng lại đói cồn cào và bắt đầu đánh trống.
Giờ việc cô muốn làm nhất là đi tắm rửa sạch sẽ, nhưng khổ nỗi ở đây lại không có nhà vệ sinh riêng.
Cơ thể cô đang đổ rất nhiều mồ hôi vì không gian chật hẹp mà thời tiết mùa hè lại oi bức, khiến làn da thịt mịn màng bắt đầu ngứa ngáy.
Vì không thể chịu nổi, Orm Kornnaphat chỉ còn cách bước ra ngoài, quan sát xung quanh xem có nhà vệ sinh ở ngoài không.
Cũng may, ông trời không phụ lòng người tốt.
Orm Kornnaphat đã tìm thấy toilet dành cho người làm cách đó không xa.
Không cần biết là có phòng tắm hay không nhưng cô vẫn mang quần áo tới đó. Cùng lúc này, LingLingkwong vừa từ bệnh viện trở về nhà.
Có vẻ như chị ta đã uống rượu trước đó, nên dáng vẻ khi ra khỏi xe khá loạng choạng.
Vừa vào trong, chị ta liền đảo mắt nhìn xung quanh như đang tìm ai đó.
Đến khi không tìm thấy người mình cần thì lập tức cáu kỉnh gọi người:
LingLingKwong
"Quản gia Lâm..."
Chưa đầy năm giây sau, người quản gia trung niên đã hớt hải chạy ra cúi đầu trước LingLingkwong.
Quản gia Lâm
"Dạ tiểu thư có gì sai bảo?"
LingLingKwong
"Cô ta đâu rồi? Đã tới đây hay chưa?"
Comments