không thể buông

Quang Anh nằm dài trên giường, tay cầm điện thoại đã tắt màn hình
Không tin nhắn. Không cuộc gọi
Nhưng cảm giác bị giám sát vẫn rõ ràng đến rợn người
Căn phòng yên ắng
Nhưng tim anh đập dồn dập
Từ lúc quen Duy… anh như bị cuốn vào một thế giới khác
Lạnh, sâu, nhưng cũng đầy mê hoặc
Duy không nói nhiều, nhưng từng câu chữ đều khiến người ta muốn tin, muốn yêu, muốn giữ lấy
'Anh biết không, em ghét việc anh im lặng.'
'Nhưng em thích cảm giác được phá vỡ sự im lặng đó.'
Quang Anh từng cười vì câu đó
Giờ thì… nó lại vang trong đầu như một lời cảnh báo
Gần đây, lịch học của anh bị điều chỉnh
Ba lần nhóm bạn hẹn ăn tối đều hủy
Điện thoại có những ứng dụng anh không nhớ đã cài
Duy chưa từng hỏi, nhưng mọi chuyện đều như nằm trong lòng bàn tay của cậu ta
Và dù biết điều đó là sai… là đáng sợ...
Anh vẫn thấy bản thân không thể buông tay
Không phải vì bị ép Mà vì yêu
Duy không chỉ khiến anh cảm thấy đặc biệt
Duy khiến anh tin rằng nếu không có cậu ấy, thế giới này chẳng còn ai đủ quan tâm để đau vì mình
Ting - tin nhắn từ Duy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬: ra ban công đi
Quang Anh đứng bật dậy. Mở cửa kính
Dưới sân trường – Duy đang đứng đó
Một tay đút túi quần, tay kia cầm một bó hoa
Cậu ngước lên nhìn anh, ánh mắt sâu không thấy đáy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh xuống đi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em nhớ anh
Quang Anh bước nhanh xuống sân ký túc, trái tim vừa thấp thỏm vừa nghẹn lại
Dưới ánh đèn vàng mờ nhạt, bóng Duy – cậu sinh viên năm nhất lớp Kinh doanh – đứng đó, áo khoác đen phủ vai, tay cầm bó hoa thạch thảo tím.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Khuya rồi còn gọi anh xuống…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em biết mai anh có tiết không?
Quang Anh nửa trách, nửa cười, tay đón lấy hoa
Anh đang học năm 3 – thời gian không còn dư dả như mấy năm trước
Duy không trả lời ngay. Cậu chỉ nhìn anh, ánh mắt sâu như kéo người khác rơi vào khoảng trống mình tạo ra
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nếu em không gọi… thì chắc gì anh đã nhớ em
Quang Anh hơi sững người. Câu nói nhẹ như gió thoảng
Nhưng có gì đó như sợi chỉ lạnh quấn quanh cổ tay anh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy..
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em đang thử anh à?
Duy lắc đầu. Cậu vẫn giữ nụ cười nhẹ – nhưng Quang Anh biết
Nụ cười đó không phải của một sinh viên năm nhất đơn thuần
Cậu ta suy nghĩ quá nhiều. Và cũng quá giỏi trong việc khiến người khác cảm thấy có lỗi thay vì tức giận
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không. Em không cần thử
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vì em tin anh sẽ không để em phải đặt câu hỏi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
....
Duy nhỏ hơn anh 2 tuổi, nhưng chưa bao giờ khiến anh thấy bản thân là người nắm thế chủ động
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
À, mà...
Duy cuối sát vào tai Quang Anh, thì thầm
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Lúc chiều anh tắt định vị gần một tiếng. Là vô tình... hay cố ý?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em không giận đâu. Nhưng lần sau… đừng khiến em phải tìm anh bằng cách khác
Nghe nhẹ thôi, mà như lưỡi dao mỏng cứa vào khoảng tin tưởng giữa họ
Quang Anh hít một hơi. Không biết mình nên bước tiếp… hay nên sớm quay đầu
Chỉ là... quay đầu sao được, khi mà trái tim mình đã lỡ đặt vào tay người ta rồi
Hot

Comments

💅🫦

💅🫦

gì mà biến thái đến từng lời nói và hdong v

2025-05-24

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play