Lời Hẹn Dưới Trăng [001x456]
Chap 3: _Lần đầu gặp mặt(2) _
Ngày qua ngày, anh cứ kiên trì gặp cậu nhưng cậu chả để tâm mấy, thậm chí chẳng còn biết anh là ai. Sau bao nhiêu ngày gặp cậu, và hỏi các người dân xung quanh. Anh được biết, cậu là một thầy thuốc ẩn cư nơi núi rừng.
Một lần nữa, anh lại tiếp tục vi hành khỏi hoàng cung, anh lặn lội đến rừng sâu chỉ để tìm cậu.
Hwang In-ho
//Dừng lại ở một cái cây// Ôi trời ơi.... Ở đâu mà sâu vậy... mệt quá... đứt hơi mất!
Hwang In-ho
Tiếng gì vậy? //Nhìn xuống chân, hoảng hồn//
Hwang In-ho
L...là... rắn?
Hwang In-ho
AAAAAAAAAAAA RẮN KIÀAAAAAAA! CỨU THÁI TỬ TA VỚIII! //Bỏ chạy//
Con rắn: "?? Ta đã làm gì đâu chứ?"
'RẮN KIÀAAA! CỨU TAAA' //Biến dạng//
Sau một hồi men theo sườn núi, anh cũng đã đến được nơi cậu đang ở. Anh đứng chống tay xuống hai đầu gối, lấy lại hơi thở của mình. Thở dốc, rồi chỉnh lại trang phục của mình. Lịch sự gõ cửa.
Seong Gi-hun
? //Đứng dậy, đi đến mở cửa// Ai vậy? Tôi ra liền
Hwang In-ho
Chào em! //Chống tay ngay cửa, nháy mắt//
Seong Gi-hun
//Mí mắt giật giật// Anh... tìm ai?
Hwang In-ho
Ta tìm em đó! Nghe danh em đã lâu, em là thầy thuốc đúng chứ?
Seong Gi-hun
//Gật đầu// Đúng rồi, sao anh biết tôi?
Hwang In-ho
Tôi hỏi người dân xung quanh! Tôi đến đây để xem bệnh, mấy ngày nay không biết tại sao tôi thấy rất mệt mỏi
Seong Gi-hun
//Né vội sang một bên// A, vậy thì mời anh vào!
Hwang In-ho
//Nghênh ngang bước vào//
Seong Gi-hun
Mời anh ngồi trên đó!
Hwang In-ho
Này hả? //Chỉ tay//
Seong Gi-hun
Vâng! //Mở cửa sổ//
------Góc giải thích-----
Hwang Jae-seok
Cửa sổ ở đây là cửa sổ bằng... tre, bằng lá nha mấy mom💔 Lộn sang cửa thủy tinh là xuyên không luôn đó nha
Seong Gi-hun
//Ngồi xuống//Đưa tay đây, tôi xem mạch cho!
Hwang In-ho
//Đặt tay lên, nhìn anh// "Đẹp thật"
Cậu khẽ đặt ba ngón tay lên cổ tay của anh, bắt đầu chẩn mạch.
Seong Gi-hun
Hừm.. Dạo gần đây anh có hay thức đêm hay bị mệt mỏi ở đâu không?
Seong Gi-hun
//Bỏ tay anh xuống//
Hwang In-ho
Ồ.. không có. Tôi chỉ cảm thấy tim tôi đập hơi nhanh thôi!
Seong Gi-hun
Còn gì nữa không?
Hwang In-ho
Có //Mỉm cười//
Seong Gi-hun
Mời anh nói hết
Hwang In-ho
Ờ... tôi... cũng không rõ nữa, nhưng cứ nhìn thấy em là... tim lại đập nhanh, hơi khó thở.. //Chống cằm nhìn cậu//
Seong Gi-hun
//Khó hiểu, cười gượng// Tôi nghĩ... anh nên nghiêm túc!
Hwang In-ho
Không! Thực sự thì tôi đang rất nghiêm túc đó!
Seong Gi-hun
Vậy để tôi lấy ít thuốc bổ óc cho anh!
Hwang In-ho
Cứ tự nhiên! //Nhìn ngó quang nhà//
Hwang In-ho
Mà em sống ở đây à? Lâu chưa hay chỉ là mới vậy?
Hwang In-ho
Em sống ở đây có bất tiện lắm không? Em ở đây một mình à?
Seong Gi-hun
//Im lặng x2//
Cậu không đáp lại, chỉ lặng lẽ bốc thuốc như thể chẳng nghe thấy lời anh.
Hwang In-ho
Em tên gì vậy? Cho tôi biết tên được không?
Seong Gi-hun
//Đặt thuốc để lên bàn// Của anh! 300 mun tiền thuốc!
Hwang In-ho
//Lấy ra trong túi áo một cục bạc, cầm lấy thuốc// Của em! Coi như quà trà nước! Không cần thối lại đâu! //Đứng dậy rời đi//
Seong Gi-hun
//Nhìn cục bạc trên bàn, rồi nhìn theo bóng lưng anh// "Tên này từ đâu ra mà như muốn thăm dò cả dòng họ tôi vậy?"
Cậu đứng ngơ ngác nhìn cục bạc trên bàn. Trên đầu mọc ra một dấu chấm hỏi lớn về tên lúc nãy.
Tự nhiên mọc đâu ra một tên tra hỏi về cậu, như muốn biết hết cả thông tin cá nhân của cậu vậy.
Cậu gạt cái đó qua một bên, cầm lấy cục bạc rồi đem bỏ vào một thùng gỗ nằm dưới gầm giường của mình. Rồi đi đến đóng cửa lại, tiếp tục sống cô đơn trong một căn chồi nho nhỏ không quá lớn.
-----------Hết-----------
Hwang Jae-seok
Khẹc khẹc🐒💦
Hwang Jae-seok
Cảm ơn mọi ngưòi đã đọc💗
Comments
Rublysmh.
A đứng đây từ chiều 😎
2025-06-09
1
Rublysmh.
Đường đường là thái tử cao quý, cớ sao lại sợ rắn 🐍
2025-06-09
1
Rublysmh.
trời ơi sao hôm nay tôi mới đọc vậy 💔
2025-06-09
1