Chap 2: Có chuyện, giao lưu 1

LynLyn
LynLyn
안녕하세요
LynLyn
LynLyn
祝大家有個愉快的一天
~___________________~
Nối tiếp chap trước
Người hầu
Người hầu
1: 'Cậu chủ tiếp đi rồi, gọi vệ sĩ vào'
Người hầu
Người hầu
2: 'Người mới, em mau ra khỏi vệ sĩ vào nhờ nói nhỏ thôi không kẻo cậu chủ lại tỉnh giấc'
Người hầu
Người hầu
3: 'Vâng ạ'
'Két két'
Người hầu
Người hầu
3: 'Anh ơi, anh vào bế cậu chủ lên giường đi. Cậu chủ đã ngủ thiếp đi rồi ạ
Vệ sĩ
Vệ sĩ
8: Tôi biết rồi //đi vào//
Em ngủ thiếp đi trên ghế sofa trong phòng, còn người vệ sĩ thì nhẹ nhàng bế em lên giường. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, họ lặng lẽ lui ra ngoài. em thích đi được khoảng 25 phút thì đồng hồ điểm 22:00. Khi mơ màng tỉnh giấc, em vô tình làm rơi túi đá chườm xuống giường, lúc này em chỉ cảm thấy đầu óc vẫn mơ hồ, chưa kịp định hình mọi thứ thì anh tắm xong vào bước ra
'Cạch'
Quang Hải
Quang Hải
Đến?
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Ừm //dang tay//
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Đến ôm tao đi
Em dang tay ra, mong anh hiểu ý và bước lại gần ôm em. Anh nhẹ nhàng tựa lưng vào thành giường. Dù đang là mùa đông lạnh buốt, lẽ ra anh phải tắm nước ấm để giữ sức khỏe. Nhưng vì em, anh cố nhịn, tắm nước lạnh, để khi cơ thể em nóng lên, có thể chườm vào người anh một lúc cho dịu lại
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Người mày mát thế
Quang Hải
Quang Hải
Mát cái mẹ mày, vì mày tao phải nhịn mà tắm nước lạnh đấy
Văn Hiếu
Văn Hiếu
//Bĩu môi//
Quang Hải
Quang Hải
Có nóng lắm không
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Quang Hải
Quang Hải
Đợi tao- Ây này //ngại//
Anh vừa tắm nước lạnh xong, định cởi áo ra để em ôm cho dễ chịu hơn. Không ngờ em lại bất ngờ sưu tập vào trong áo anh. Em luồn đầu qua cổ áo, khiến hai đứa mặt đối mặt trong không gian bé xíu, hơi thở quyện vào nhau, Còn anh thì chỉ biết những người nhìn em cười khúc khích
Quang Hải
Quang Hải
Chui vào làm gì? //quay mặt sang chỗ khác//
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Cởi làm gì cho mất thời gian, tao chui thẳng vào luôn cho nhanh
Em cười hí hửng như vừa lập được chiến công
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Đọc sách với //quay người lại tựa lưng vào người anh//
Quang Hải
Quang Hải
Trẻ con vậy //lấy sách//
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Tại sao tao chui vào áo mày rồi vẫn nóng
Quang Hải
Quang Hải
Máu //chăm chú đọc// 22:00 rồi thì có cho cả tấm đá mày vẫn nóng
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Ha...ha.ha...tao đói~
Em quanh người lại, khẽ nghiêng đầu địch cắn vào cổ anh, như một cách tìm chút gần gũi. Nhưng anh nhanh tay giữ lại, nhẹ nhàng lắc đầu. em ngẩng lên, ánh mắt tha thiết, nũng nịu
Dù em năn nỉ, anh vẫn kiên quyết không đồng ý. cơ thể em lúc ấy vẫn như sóc vượt ngưỡng chịu đựng, hơi thở gấp gáp
Em vùng vằng nói nếu anh không cho em cắn, em sẽ gọi người khác. Ai ngờ anh chẳng chút do dự, còn thản nhiên đáp giỏi thì gọi đi
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Được...ha-ha...tao gọi thằng...//thở dốc//
Quang Hải
Quang Hải
Thằng?
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Tao gọi thằng Tiến //cố hết sức nói một câu mạch lạc//
Quang Hải
Quang Hải
KHÔNG ĐƯỢC
Nghe đến tên Tiến, sắc mặt anh lập tức thay đổi. Anh nghiêm giọng cấm em gọi thằng Tiến. Nó là đứa anh ghét nhất. Mới var nhau cách đây 2 ngày trước. Lúc này em chỉ biết bật cười, như vừa được xoa dịu, vừa thấy trái tim mình mềm lại. Không chần chừ, em vui vẻ vươn người lên, khẽ cắn lấy cổ anh
Văn Hiếu
Văn Hiếu
"Máu ngon vãi, đéll ngờ Hải ghét thằng Tiến đến thế. Thù gì Dai dữ" //hút máu anh trong vui vẻ//
Quang Hải
Quang Hải
"Chỉ vậy là nhanh" //dùng tay trái ôm eo kéo lại gần//
Văn Hiếu
Văn Hiếu
//Không quan tâm//
Em ngồi gọn trong áo anh trông rất dễ thương. Thân em bị kéo lại sát sạt với thân anh đến nỗi anh còn cảm nhận được "chồi non" đang "thép" do bị kích thích bởi máu
Quang Hải
Quang Hải
Dậy đi học thôi Hiếu //gọi em dậy//
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Ưm~//lắc đầu//
Ngày thứ hai gia nhập đội 6, em tỉnh dậy trong ánh nắng vàng nhạt hắt qua cửa sổ. Tiếng chim hót, gió rì rào và bước chân vội vã của người hầu vang lên. Em dụi mắt, lờ mờ ngồi dậy, bắt đầu một buổi sáng mới
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Oáp~ //ngáp// bế tao i
Quang Hải
Quang Hải
Sao? //ngồi trên ghế nhìn em//
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Hức...hức...//sụt sịt//
Quang Hải
Quang Hải
Đừng //chạy lại//
'Rầm'
Văn Phát
Văn Phát
//xông vào// Ai làm con trai ta khóc
Quang Hải
Quang Hải
Nhà vua //cúi chào//
Văn Phát
Văn Phát
Ngươi dám làm con trai ta khóc!?
Vì một sự nhầm lẫn, anh bị phạt. Em đã xin cha tha cho anh nhưng không được, đành bất lực nhìn anh chịu phạt. May mắn thay, cậu đến gọi hai người đi học, cứu vãn tình hình
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Sao Toàn lại ở đây? Và cả tại sao 2 người lại nắm tay nhau!?
Minh Thuận
Minh Thuận
Ờ-ờm...tại...//ngại//
Đức Toàn
Đức Toàn
Trời lạnh mà, nắm tay có thể giúp giữ ấm đó
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Ai kiểm chức chưa?
Đức Toàn
Đức Toàn
Có tao với Thuận nè
Văn Hiếu
Văn Hiếu
"Moẹ bọn yêu nhau" //nhịn//
Hoàng Nam
Hoàng Nam
Con dog Toàn hẹn nhau ở đâu mà lại ở đây
Đức Toàn
Đức Toàn
Ừ nhỉ tao quên mất //cười//
Ái Ngọc
Ái Ngọc
Này Hải, tao làm bánh tặng mày //đưa ra//
Quang Hải
Quang Hải
Ừ //nhận//
Hoàng Nam
Hoàng Nam
Mới tý tuổi đầu bày đặt nắm tay nắm ơ. Đi học //chạy mất//
Ái Ngọc
Ái Ngọc
Thằng Nam đi không đợi //đuổi theo//
Đức Toàn
Đức Toàn
Tớ đi đây bye cậu nhé Thuận //chạy đi//
Minh Thuận
Minh Thuận
Đi thôi //xoè đôi cánh//
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Cậu có cánh hả? Giờ mới biết
Minh Thuận
Minh Thuận
2 người cầm tay tao đi, tao bay cái vèo đến
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Được không đó người mày nhỏ nhỏ bé bé...
Minh Thuận
Minh Thuận
Tin tao
Minh Thuận
Minh Thuận
Cầm chắc vô
Quang Hải
Quang Hải
Cậu dang đôi cánh trắng sứ bay lên, lần đầu em được trải nghiệm cảm giác bay trên không nên rất phấn khởi. Bay khoảng 2 phút, cậu đáp xuống. Em thích thật, nhưng bay nhanh quá khiến em chóng mặt
Khi cậu kích hoạt Thiên Dực, sức bền và tốc độ đều được tăng lên. Dù mức tăng không quá lớn, nhưng với độ tuổi hiện tại của cậu, như vậy đã là khá ổn
Thiên dực là thuật bay bằng cánh của tộc Thiên Thư
Tiêu Cảnh
Tiêu Cảnh
Vào đi, các em phải làm sao trụ được 1 tiếng trong sáng và chiều nay
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Sao mà làm được thấy!? Hôm qua 35 phút bọn em còn không chịu được mà
Minh Thuận
Minh Thuận
Đúng rồi đó thầy
Tiêu Cảnh
Tiêu Cảnh
Các em kiệt sức tôi chữa trị, các em phải chịu cảm giác sống không bằng chết. Đây chỉ là cấp độ nhỏ bé lên trung niên sẽ còn khủng khiếp hơn nhiều
Minh Thuận
Minh Thuận
Sức khỏe em yếu, em xin phép không-
Tiêu Cảnh
Tiêu Cảnh
Tập hết, ĐI VÀO
Minh Thuận
Minh Thuận
V-vâng ạ //sợ hãi//
Văn Hiếu
Văn Hiếu
" Thằng Toàn mà biết ông bắt nạt người yêu nó là ông chết chắc, nghe mọi người nói nó chỉ cần cố gắng luyện tập là có thể sánh ngang 1 trong 5 nhà vô địch: Long Hổ, Vô Ảnh, Hắc Phong và Yến Mặc"
Đúng là khổ sở thật. Cả bọn đã kiệt sức, vậy mà thầy vẫn không buông tha. Ai cũng gắng gượng tập luyện đến trưa, chỉ mong được nghỉ ngơi một chút để lấy lại sức. Nhưng không… thầy vẫn lạnh lùng bắt tiếp tục đến tận chiều
Dù được chữa trị, những cơn đau vẫn âm ỉ, còn mệt mỏi thì chẳng hề thuyên giảm. Với người yếu như cậu, chuyện này chẳng khác gì một cực hình
Cậu ngồi vật xuống, thở dốc từng hơi nặng nhọc. Hai chân cứng đờ, không thể tự đứng lên, tay thì run đến mức chẳng còn sức cầm nổi cây cung. Em nhìn thấy, xót xa vô cùng, định bước đến đỡ lấy cậu — nhưng thầy ngăn lại. Em chỉ biết đứng đó, bất lực và giận dữ, không hiểu vì sao sự nghiêm khắc ấy lại tàn nhẫn đến vậy
Tiêu Cảnh
Tiêu Cảnh
Lo cho thân mình chưa xong đừng lo cho người khác
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Nhưng thầy à..
Tiêu Cảnh
Tiêu Cảnh
Tập tiếp
Minh Thuận
Minh Thuận
Tao ổn //cười trừ//
Tiêu Cảnh
Tiêu Cảnh
//Đưa con dao cho cậu// Thầy biết người trong tộc Thiên Thư không chỉ biết dùng cung mà còn vũ khí khác. Em nên tập dùng dao trước rồi thì sẽ dạy em dùng kiếm sau. Khi dùng cung thì em phải xác định là sẽ bị đánh úp mà không phản kháng được vì công là vũ khí từ xa quá gần thì nó sẽ trở nên vô dụng
Minh Thuận
Minh Thuận
Em cảm ơn ạ
Tiêu Cảnh
Tiêu Cảnh
Lo tập tiếp đi, mai chúng ta sẽ đấu với 1 đội bất kì, chỉ giao lưu vui vẻ không cần áp lực
Văn Hiếu
Văn Hiếu
"Mới ngày thứ 2 mà giao với chả lưu"
Quang Hải
Quang Hải
"Mắc đell gì phải giao lưu"
Thầy không hay cười. Khuôn mặt lúc nào cũng lạnh như sương sớm, lời nói gọn, sắc như dao. Nhưng hôm cậu ngã gục, run rẩy không còn đứng nổi, thầy không quay đi. Thầy bước đến, lặng lẽ đưa tay đỡ cậu dậy. Không một lời an ủi, chỉ là ánh mắt nghiêm khắc và bàn tay ấm hơn cả nắng chiều
Tiêu Cảnh
Tiêu Cảnh
Cầm dao cho vững, dao không dành cho người sợ hãi
Thế giới này không nhiều màu sắc. Chỉ có trắng và đen, sống và chết, thiện và ác. Đội 2 thì cách hộ tập luyện khác với đội 6
Cao Liên
Cao Liên
Chúng ta xem ai trong 3 em di chuyển nhanh nhất thì cô sẽ thưởng cho 1 bất ngờ, chịu chứ
Đức Toàn
Đức Toàn
Chơi luôn cô, cái này nghề em
Hoàng Nam
Hoàng Nam
Thế thì thằng Toàn thắng chắc, điểm mạnh nó mà cô
Cao Liên
Cao Liên
Các em đều có điểm mạnh riêng. Mà chắc gì Toàn thắng được nên cứ chơi hết mình đê
Ái Ngọc
Ái Ngọc
Không biết hôm nay ai mới là người chiến thắng //chuẩn bị//
Cao Liên
Cao Liên
Nào, 222222 3 bắt đầu
Ba cây cột, đầy chuông treo lơ lửng. Lấy hết, không thiếu một chiếc — đó là luật chơi. Hắn nhanh tay, khéo léo, từng chiếc rơi nhẹ nhàng. Chiếc cuối cùng trong tay, chiến thắng gọi tê
Đức Toàn
Đức Toàn
Em xong rồi ạ //đưa chuông cho cô//
Ái Ngọc
Ái Ngọc
Nhanh vậy //đi lại// đủ 25 cái nè. Tao lấy được mỗi 10
Hoàng Nam
Hoàng Nam
Tốc độ thằng này quá nhanh
Cao Liên
Cao Liên
Tốt lắm, tốc độ của em có thể nói là 1 9 1 10 với nhà vô địch Vô Ảnh đấy
Đức Toàn
Đức Toàn
Cô nói quá, em Làm sao đạt được thứ sức mạnh gọi là Vô Ảnh. Tốc độ nhanh không bằng nhà vô địch
Cao Liên
Cao Liên
//Lấy hộp quà// hộp quà lần này sẽ giải đáp mọi thắc mắc của em nhưng sẽ chỉ được hỏi một lần
Hoàng Nam
Hoàng Nam
Hỏi xem sau này tao được làm-
Đức Toàn
Đức Toàn
Nếu như cô Liên đưa tôi hộp quà mà hộp quà đó không phải hộp quà này thì sẽ là hộp quà gì
Ái Ngọc
Ái Ngọc
Một câu hỏi xàm xí hơn bao giờ hết
" Ai mà biết được tự hỏi bả đê"
Đức Toàn
Đức Toàn
Ủa? Ê?
Hoàng Nam
Hoàng Nam
Hài hahahahahahaha //cười//
Ái Ngọc
Ái Ngọc
//khúc khích//
Đức Toàn
Đức Toàn
Cô Cao Liên
Cao Liên
Cao Liên
Cười đau cả bụng haha //cười//
Đức Toàn
Đức Toàn
Au- //ôm cánh tay phải//
Cao Liên
Cao Liên
Toàn sao đấy?
Hoàng Nam
Hoàng Nam
Có người đội khác đến, Ngọc ra chữa trị cho nó
Cao Liên
Cao Liên
Tsk //tạo kết giới//
Ái Ngọc
Ái Ngọc
Cây kim có độc nên mày đừng cựa quậy //lấy một chiếc khăn quấn vô tay hắn// khăn có chứa mấy loại thảo mộc giúp ngăn độc phát tán
Ái Ngọc
Ái Ngọc
Cố chịu đau nhé //rút cây kim//
Đức Toàn
Đức Toàn
Aaaaaaaa //la hét//
Ái Ngọc
Ái Ngọc
Ra giữ nó lại nhanh Hoàng Nam //dùng ấn pháp//
Hoàng Nam
Hoàng Nam
//giữ chặt tay gã//
Ái Ngọc
Ái Ngọc
Cô biết em là ai ra mặt đi
Nv bí ẩn
Nv bí ẩn
Cô biết em? //đi ra//
Cao Liên
Cao Liên
Độ liều của em thì ai chẳng biết, Thùy Linh
Cao Liên
Cao Liên
//Thu kết giới//
Thùy Linh
Thùy Linh
Hì hì em có liều lắm đâu
Cao Liên
Cao Liên
2 người động đội em đi chơi rồi à?
Thùy Linh
Thùy Linh
2 người họ chắc đang tìm em, Quốc Huy thì chắc chắn còn Lai Bâng thì em không biết
Quốc Huy
Quốc Huy
Con mặt lol này, bảo bao lần rồi //táng đầu chị//
Lai Bâng
Lai Bâng
Mày tự ý tách ra hoạt động lần nữa là tao xiên
Cao Liên
Cao Liên
Các em ở đội 9 của thầy Tùng Dương nhỉ, tài nào thấy đi đâu cũng gặp. Thầy tiên dạy về tốc độ lên ngày nào cũng chạy
Quốc Huy
Quốc Huy
Đúng đó cô tụi em chạy sắp què giò rồi
Thùy Linh
Thùy Linh
mày có bao giờ chạy đéo đâu mà rên //khinh//
Quốc Huy
Quốc Huy
Mọe con lol này máu liều nhiều hơn máu não //tát trêu//
Thùy Linh
Thùy Linh
Ê đau đéo đùa
Quốc Huy
Quốc Huy
Kẹ con m.ẹ nhà mày
Lai Bâng
Lai Bâng
Bớt mồm lại, ồn ào ngứa hết cả lỗ tai
Thùy Linh
Thùy Linh
Mày nữa
Đức Toàn
Đức Toàn
Phi kim vào người ta mà không thèm xin lỗi!? //cau mày đứng dậy//
Thùy Linh
Thùy Linh
Ừ ha quên mất xin lỗi cậu nhiều nha
Đức Toàn
Đức Toàn
Xàm
Hoàng Nam
Hoàng Nam
//Đỡ hắn// đi được chứ
Đức Toàn
Đức Toàn
Dìu đi mày
Ái Ngọc
Ái Ngọc
May mà ấy kịp, loại độc này cậu lấy ở đâu thế?
Thùy Linh
Thùy Linh
Không rõ
Cao Liên
Cao Liên
Còn 5 phút mới về nhưng nay cô cho về sớm, ở nhà trưa nay chuẩn bị tinh thần cho chiều nhé //đi ra//
Đức Toàn
Đức Toàn
Moẹ nhức người vcl //đi nhưng được gã dìu//
Hoàng Nam
Hoàng Nam
con trai con gái bị tý kêu oai oái //dìu//
Ái Ngọc
Ái Ngọc
Có gì bất thường là phải gọi tao ngay đó
Cả bọn đi ra khỏi thế giới ảo. Như bao ngày, họ lại mỗi người một đường. Còn gã thì phải dìu hắn đi. Đi đến cổng trường, hắn bảo gã về đi, vì mình có hẹn với người khác. Gã lo cho an nguy của hắn cứ nằng nặc đòi dìu về tận nhà
Minh Thuận
Minh Thuận
Toàn bên này //vẫy tay//
Đức Toàn
Đức Toàn
//Đẩy gã ra// Tao về đây
Hoàng Nam
Hoàng Nam
Ừn về cẩn thận //đi về hướng ngược lại//
Minh Thuận
Minh Thuận
Cậu sao thế?
Đức Toàn
Đức Toàn
Hơi nhức người tý thôi mà
Minh Thuận
Minh Thuận
Hắt xì //sụt sịt//
Đức Toàn
Đức Toàn
Đấy ốm đó, bảo mặc ấm vào không nghe //cởi áo khoác đưa cậu//
Minh Thuận
Minh Thuận
Thôi...cậu đưa tớ khăn quàng cổ là được rồi
Dù cậu từ chối thế nào, cuối cùng vẫn bị hắn bắt mặc còn nắm tay cùng nhau đi trên con đường quen thuộc. Ai đi ngang qua cũng liếc nhìn, vài người còn thì thầm điều gì đó. Nhìn từ ngoài vào, trông chẳng khác gì một đôi yêu nhau. Cậu lúng túng giải thích, giọng nhỏ xíu
Minh Thuận
Minh Thuận
Tại… tại trời lạnh quá, nắm tay cho ấm thôi… bọn mình chỉ là bạn, thật đấy…
Nhưng ánh mắt người ta nhìn cậu vẫn đầy ngờ vực, khiến mặt cậu đỏ bừng, tim đập nhanh không hiểu vì xấu hổ hay vì điều gì khác
Minh Thuận
Minh Thuận
Đến nhà tớ rồi cảm ơn. Cậu về an toàn
Đức Toàn
Đức Toàn
Tạm biệt cậu nhé ăn cơm xong đi ngủ đi //đi về//
Minh Thuận
Minh Thuận
"Không an tâm lắm để chim bồ câu bay theo vậy" //triệu hồi chim bồ câu//
Minh Thuận
Minh Thuận
Theo sát cậu ta không được mất dấu
Chim bồ câu
Chim bồ câu
//Gật đầu bay theo hắn//
Minh Thuận
Minh Thuận
Yên tâm //đi vào nhà//
Cậu mở cánh cửa nhà ra và đi vào, cuộc sống của cậu cũng chỉ quẩn quanh đi học rồi về nhà thôi, cuộc sống bình yên gấp đôi em
"Đoàng"
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Gì vậy?
Quang Hải
Quang Hải
Để tao đi xem //đi//
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Ể đi v-
Quang Hải
Quang Hải
Không
Em chưa kịp nói hết câu thì anh đã ngắt lời. Anh chưa bao giờ lớn tiếng với em, nên lần này khiến em khá hoang mang, không biết mình đã làm gì sai. Anh đi thẳng ra ngoài mà không một lời hỏi han
Văn Hiếu
Văn Hiếu
"Quát người ta cho đã rồi bỏ đi. Tao mà nói yêu mày thì tao làm..."
Quang Hải
Quang Hải
Thì làm gì? //nhếch mày//
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Đ.ụ m.á giật mình, mày vào lúc nào
Quang Hải
Quang Hải
Mới, thích tao hay gì mà cứ úp úp mở mở
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Không thèm ple
Quang Hải
Quang Hải
Nếu tao nói tao thích mày thì mày có đồng ý không?
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Hả!? //chưa kịp phản ứng//
Quang Hải
Quang Hải
Tao trêu thôi //đi tới bàn học//
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Eo tao là trò đùa chắc "tưởng thật là đồng ý rồi"
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Cha mẹ tao chưa về à?
Quang Hải
Quang Hải
Tuần sau mới về mà biết kí hiệu này là gì không. Chỉ cần nói có hoặc không
Anh vẽ lên giấy một ký hiệu gì đó rồi đưa cho em xem. Đó là hình mặt trời và mặt trăng, nhưng cả hai đều bị gạch chéo bằng một đường ngang. Mặt trời và mặt trăng là biểu tượng của hai làng — Hắc Liên và Phong Nhã. Khi biểu tượng này bị gạch đi, điều đó có nghĩa là người mang dấu ấy đã phản bội làng, không còn được phép là người của bất kỳ làng nào, suốt cả đời. Tuy nhiên, vẫn sẽ có một vài trường hợp ngoại lệ
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Biết là kí hiệu Haya- //bịt miệng//
Quang Hải
Quang Hải
//Liếc nhẹ qua cửa phòng//
"Cốc cốc"
Người hầu
Người hầu
Cậu chủ và ngài cận vệ xuống dùng bữa ạ //nói vọng vào//
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Ngươi xuống trước đi tý ra xuống
Người hầu
Người hầu
Vâng ạ //bỏ đi//
Quang Hải
Quang Hải
Đã bảo chỉ cần nói có hoặc không
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Xin lỗi
Quang Hải
Quang Hải
Ai?
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Xin lỗi mày được chưa!?
Quang Hải
Quang Hải
Được??
Văn Hiếu
Văn Hiếu
//Kìm nén cơn tức// Xin lỗi Quang Hải! Nguyễn Quang Hải!
Em cố kìm nén cơn giận, dù trong lòng vẫn sôi sục. Cuối cùng, em thở dài rồi nhỏ nhẹ nói lời xin lỗi. Anh nhìn em, ánh mắt dường như hiểu rõ mọi điều, không trêu chọc thêm nữa
Bàn ăn đã được chuẩn bị tươm tất – những món ăn bốc khói nghi ngút, dậy mùi thơm quyến rũ. Phía góc bàn, một đĩa trái cây được cắt gọt khéo léo, sắc màu tươi sáng như muốn xoa dịu tâm trạng đang vẩn đục của em.
Mạnh
Mạnh
2 người ngồi ăn đi ạ, đồ ăn sắp nguội hết rồi //kéo ghế cho em ngồi//
Văn Hiếu
Văn Hiếu
//Ngồi xuống// mà sao mày lại hỏi tao câu đấy?
Quang Hải
Quang Hải
Mạnh lại đây tôi bảo, mày cứ ăn đi
Mạnh
Mạnh
Cậu gọi tôi //đi tới//
Văn Hiếu
Văn Hiếu
nghe mắc ghéc
Em vẫn cứ ăn mặc kệ họ nói gì với nhau
Người hầu
Người hầu
Cậu chủ tôi bưng nước đến cho cậu
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Cảm ơn //cầm lên uống// ực ực
Uống được 2 ngụm thì bị 1 sợi dây vàng hất ly nước đi
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Mày bị điên à!?
Quang Hải
Quang Hải
Đưa cậu ta lên nhà đi tôi lên sau
Mạnh
Mạnh
Vâng, xin cậu chủ đi theo tôi
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Tôi không đi. Mấy nay mày bị sao đấy
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Mày lạ lắm đ.éo phải người tao đang biết
Mạnh
Mạnh
Cậu chủ
Người hầu
Người hầu
//Nhếch mép// "coi bộ dễ ăn hơn mình nghĩ"
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Hải trả lời câu hỏi của tao //mong chờ//
Quang Hải
Quang Hải
Tao trả lời sau giờ mày cứ lên đi //dịu dàng//
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Ừm //đứng dậy đi lên tầng//
Khi cánh cửa trên tầng khép lại trong tiếng 'cạch' khẽ vang. Anh vẫn đứng đó, trầm ngâm nhìn theo. Một lát sau, anh quay sang dặn các vệ sĩ, giọng thấp nhưng dứt khoát
Quang Hải
Quang Hải
Canh chặt phòng cậu ấy. Không ai được phép lại gần nếu chưa có lệnh. Phần còn lại... để ta tự giải quyết
Ánh mắt anh khi ấy không còn vẻ dịu dàng thường ngày – mà là sự lạnh lẽo của người đã quen sống giữa những âm mưu và gió tanh mưa máu
Quang Hải
Quang Hải
Ngươi muốn gì từ bọn ta?
Người hầu
Người hầu
Người nói gì tôi không hiểu //giả ngơ//
Quang Hải
Quang Hải
Người không che đi ký hiệu trên cổ à?
Nv bí ẩn
Nv bí ẩn
Tinh mắt phết, không ngờ lại bị phát hiện nhanh đến thế //lộ Nguyên hình//
Nv bí ẩn
Nv bí ẩn
Gọi ông già đó ra tao cần gặp!
Quang Hải
Quang Hải
Tôi nói không
Nv bí ẩn
Nv bí ẩn
Chàng hoàng tử nhỏ Văn Hiếu
Quang Hải
Quang Hải
Tsk, đợi ta-
Văn Phát
Văn Phát
Ta đây //đi lại//
Quang Hải
Quang Hải
Nhà vua //cúi chào// không biết là hoàng hậu có đi cùng người không ạ?
Văn Phát
Văn Phát
Cô ấy không, ngươi và ta không có ân oán gì sao phải cần gặp ta. Đông Chi
Đông Chi
Đông Chi
Tại Ngươi mà ta mới bị đuổi ra khỏi làng mà dám bảo không ân oán //tức giận//
Văn Phát
Văn Phát
Biết bao tội lỗi người gây ra, ta được cảnh răng bỏ qua. Nhưng thì người ra tay giết chết con trai ta... thì sự nhẫn nhịn trong ta cũng đã chết theo nó rồi //kìm nén nước mắt//
Văn Phát
Văn Phát
Một người cha như ta, kẻ sát nhân đứng cho chẽn trước mặt mình, mà chẳng thể làm gì ngoài việc đuổi khỏi làng...Đó không phải là tha thứ, mà là một sự sỉ nhục! Lẽ ra, người phải trả giá bằng máu - nhưng tao lại để ngươi sống. Sống để mang theo tội lỗi, mỗi đêm nhìn bóng tối cũng thấy ta đang nguyền rủa ngươi // nhấn mạnh từng chữ//
Chính Đông chính là kẻ đã ra tay sát hại anh trai của em. Cú sốc ấy suýt chút nữa đã xé nát gia đình. Vì quá thương con, cha mẹ em đã bất chấp tất cả, tìm đến một viên đá quý cổ xưa mang tên Sahara – một báu vật cấm kỵ chỉ được nhắc đến trong truyền thuyết. Viên đá ấy có năng lực nghịch thiên: hồi sinh kẻ đã chết, nhưng cái giá phải trả luôn rất đắt
Việc sử dụng Sahara đã vi phạm luật cổ của tộc, một điều cấm tuyệt đối – không được phép đảo ngược sinh tử. Dù có cứu được anh trai em, cái giá cuối cùng vẫn phải trả: Anh bị đuổi khỏi làng, vĩnh viễn không được quay về, danh xưng, huyết thống, tất cả đều bị xoá sạch
Từ đó, anh trở thành một kẻ ngoài rìa – bị cả làng ruồng bỏ, sống như cái bóng giữa hai thế giới: của người và của ký ức bị phong ấn
Nhưng vẫn còn một cách để anh quay lại làng và tiếp tục duy trì huyết thống gia đình – bằng cách thực hiện một nghi lễ cổ xưa, chỉ được truyền lại qua dòng tộc suốt bao thế hệ. Nghi lễ ấy không chỉ đòi hỏi lòng can đảm, mà còn cần đến sự tha thứ, sự chứng nhận của tổ tiên, và một lời thề vĩnh viễn với linh hồn làng
Văn Phát
Văn Phát
Xin ngươi về cho, nên nhớ ta thừa sức giết ngươi trong 1 nốt nhạc
Đông Chi
Đông Chi
Hết trò để coi. Nhạt nhẽo //biến mất//
Văn Phát
Văn Phát
//Ngã quỵ xuống//
Quang Hải
Quang Hải
Nhà vua ổn chứ ạ //đỡ//
Văn Phát
Văn Phát
Ta ổn, cũng sắp 23:00 rồi ngươi mau đi ngủ mai còn đi hock
Quang Hải
Quang Hải
Vâng ạ //bỏ lên tầng//
Quang Hải
Quang Hải
Không khóc //quỳ trước mặt em//
Em đã lặng lẽ nghe trọn cuộc trò chuyện giữa cha và cô ấy. Ngồi dựa đầu vào bức tường cạnh cầu thang, em không kìm được nước mắt, từng giọt lặng lẽ rơi. Anh đến bên, nhẹ nhàng an ủi rồi cúi xuống cõng em trở về phòng
Văn Hiếu
Văn Hiếu
//Rơi vào trầm tư//
Quang Hải
Quang Hải
Haiz //thở dài// ngủ đi, muộn
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Có khi nào... tao là người được cô ta ch-
Quang Hải
Quang Hải
Không, ngủ đi //kéo em nằm xuống//
Quang Hải
Quang Hải
Đừng suy nghĩ như kẻ thất bại
Văn Hiếu
Văn Hiếu
//Thiu thiu//
Một lúc sau, em đã chìm vào giấc ngủ. Thấy vậy, anh khẽ đứng dậy, bước đến chiếc giường nhỏ đối diện và nằm xuống, cũng để mình được nghỉ ngơi
~Hôm sau~
Tiêu Cảnh
Tiêu Cảnh
Chúng ta sẽ đấu với đội 8 nhé
Minh Thuận
Minh Thuận
Đội đó thấy không phải dạng vừa
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Ừm "mạnh thế nào mình cũng phải chiến thắng"
15 phút sau
Nv bí ẩn
Nv bí ẩn
1: //chạy đến// Cho tớ hỏi là đây có phải đội 6 không ạ?
Tiêu Cảnh
Tiêu Cảnh
Em ở đội 8 hả?
Nv bí ẩn
Nv bí ẩn
1: Vâng ạ. Đúng rồi ra đi
Nv bí ẩn
Nv bí ẩn
2: ~Con bé này làm chuột bạch ổn phết~ //đi ra//
Nv bí ẩn
Nv bí ẩn
3: Tưởng sai nữa cơ //ra theo//
Nv bí ẩn
Nv bí ẩn
4: Chào thầy chúng tôi đến muộn
Tiêu Cảnh
Tiêu Cảnh
Không sao
Nv bí ẩn
Nv bí ẩn
4: Cô xin giới thiệu cô là...
Thu Hoài
Thu Hoài
Cô là Thu Hoài, người huyến luyện của đội 8
Tiêu Cảnh
Tiêu Cảnh
Thầy là Tiêu Cảnh người huyến luyện của đội 6
Thu Hoài
Thu Hoài
Rồi mấy đứa, nghe cô giới thiệu đội cô nè, nhớ kỹ nha chứ mai mốt gọi sai là ăn chửi đó!
Thu Hoài
Thu Hoài
Đầu tiên là Thảo Linh – nhìn thì bánh bèo, nhẹ nhàng vậy thôi chứ năng lực là Hồng Ấn, đừng đùa
Thu Hoài
Thu Hoài
Kế bên là Trí Nguyễn – mặt lúc nào cũng nghiêm túc như đang thi học sinh giỏi, năng lực Song Long, đánh thì phải đánh đôi cho đủ cặp!
Thu Hoài
Thu Hoài
Còn cái đứa tóc trắng như mới đi nhuộm lỗi này là Hào, năng lực Trà Vũ, nhìn vậy chứ đụng vô là bị thổi bay như lá chuối!
Thảo Linh
Thảo Linh
Mình nghiêm túc như vẻ bên ngoài được hôm
Thu Hoài
Thu Hoài
Suỵtttt
Tiêu Cảnh
Tiêu Cảnh
Thầy xin phép giới thiệu, Thuận năng lực Thiên Thư. Hải năng lực Thánh Văn, Hiếu năng lực Ước Huyết
Tiêu Cảnh
Tiêu Cảnh
Giờ các em chọn người mình muốn đấu
Thảo Linh
Thảo Linh
Em chọn bạn này //chỉ cậu//
Minh Thuận
Minh Thuận
Hử?
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Mới tới đã chọn Thuận. Nhất Thuận nhá
Minh Thuận
Minh Thuận
Hơ //đánh giá em//
Minh Thuận
Minh Thuận
Hiếu chọn bạn này thầy ơi //chỉ hắn//
Văn Hiếu
Văn Hiếu
What the fuck! ( cái quái gì thế)
Thu Hoài
Thu Hoài
Còn Hải đấu với Hào
Thu Hoài
Thu Hoài
Cặp nào đấu trước?
Thảo Linh
Thảo Linh
Cặp em ạ
Tiêu Cảnh
Tiêu Cảnh
2 em vui lòng di chuyển lên phía trước khoảng 2 mét để thầy có thể tạo kết giới, tránh tình trạng đòn đánh trúng người bên ngoài
Họ bước lên trước 2 mét và được thầy Tiêu Cảnh tạo kết giới
Trước sân đấu, trong tay Thảo Linh là một chiếc roi đặc biệt làm từ thân hoa hồng – những chiếc gai nhỏ li ti sắc bén ánh lên lấp lánh dưới ánh nắng, vừa mềm mại vừa nguy hiểm. Bên kia là Thuận, cao gầy, tay căng cung với năng lực Thiên Thư
Thu Hoài
Thu Hoài
Bắt đầu //hô vang//
Sợ tg thay đổi cách xưng hô mà mn ko bt nên khi đổi tg ghi ra nhé
Đổi Thuận = em Thảo Linh = chị
Vút! – Một mũi tên đầu tiên lao đi, xé gió. Chị nghiêng người, sợi roi vung lên chát! – tiếng roi quất mạnh đánh bật mũi tên, những chiếc gai li ti phát sáng lấp lánh như muôn ngàn mũi kim nhỏ đâm vào không khí
Thảo Linh
Thảo Linh
Đừng tưởng roi chỉ để múa //bước tới gần//
Em cau mày, lùi lại, tay vẽ liên tục lên cung – hiện ra những ký tự lơ lửng. Ba mũi tên được yểm 1 loại ánh sáng đặc biệt bắn cùng lúc, xoay vòng giữa không trung rồi lao tới như máy dò mục tiêu. Đó là thuật “Mũi Tên Ánh Sáng"
Chị dậm chân, 1 vòng tròn hình cánh hoa hồng xuất hiện dưới chân - thuật Pháp Hoa Hồng Uyển. Chị xoay người, vung roi theo hình tròn – Vù! – tạo nên luồng sóng nhiệt chặn đứng cả ba mũi tên
Chỉ trong tích tắc, chị đã áp sát, roi liền quất trúng cung, khiến em mất thăng bằng, ngã xuống sân
Thảo Linh
Thảo Linh
Hè hè, tớ xin phép thắng ván này
Minh Thuận
Minh Thuận
Cậu nhanh thật đó. Nể ghê
Thảo Linh
Thảo Linh
//Giơ tay ra// có gì đâu đứng dậy thôi nào
Minh Thuận
Minh Thuận
Ừm //nắm lấy tay cô//
Tiêu Cảnh
Tiêu Cảnh
//Thu kết giới//
Tiêu Cảnh
Tiêu Cảnh
Rất tốt, 1-0 nghiêm về phía cô Thu Hoài
Tiêu Cảnh
Tiêu Cảnh
Giải lao 3 phút rồi đến trận tiếp theo
Thảo Linh
Thảo Linh
//Chạy lại chỗ cô//
Chỗ cô
Thảo Linh
Thảo Linh
Mày thấy gì chưa Minh Trí
Minh Trí
Minh Trí
Rồi rồi mắt tao không mù
Thảo Linh
Thảo Linh
Nhìn mày chắc lấy thịt đè người may ra thắng
Nhật Hào
Nhật Hào
Kia là con trai của vua làng Hắc Liêm nhỉ?
Nhật Hào
Nhật Hào
Con của người mạnh nhất bên đấy cũng không phải dạng vừa
Minh Trí
Minh Trí
Chưa đấu sao biết được
Thu Hoài
Thu Hoài
Thấy múa roi được ấy, hay đi....
Thảo Linh
Thảo Linh
Em xin cô
Minh Trí
Minh Trí
Đúng lùn lên nhanh nhẹn
Thảo Linh
Thảo Linh
Mày cao hơn tao tý mà bày đặt
Nhật Hào
Nhật Hào
Linh ơi, tao nghĩ mày nên hạ cái tôi trước khi quá muộn
Thảo Linh
Thảo Linh
Sao- hì hì
Minh Trí
Minh Trí
Lùn nhất đội mà cái tôi cao hơn cây cột điện
Thảo Linh
Thảo Linh
Mày cao nhiêu mà sĩ
Minh Trí
Minh Trí
1m53
Thu Hoài
Thu Hoài
Hahahahahahahaha //cười như được mùa//
Nhật Hào
Nhật Hào
Hụ- hụ- //nhịn cười//
Thảo Linh
Thảo Linh
Phận 1m48
Chuyển qua chỗ thầy Tiêu Cảnh
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Mãi mới được chiêm ngưỡng thuật mới của bạn Thuận
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Cái mặt cứ trù ụ trù ụ
Minh Thuận
Minh Thuận
Thua phải buồn chứ mày
Tiêu Cảnh
Tiêu Cảnh
Thua keo này ta bày keo khác //xoa đầu cậu//
Quang Hải
Quang Hải
Đúng
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Chủ ngữ vị ngữ đâu thằng kia?
Quang Hải
Quang Hải
Không cần
Minh Thuận
Minh Thuận
Ván sau là Hiếu đấu á
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Tao á! cái gì mà đến tao vậy trời
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Huhu //khóc trong lòng//
Quang Hải
Quang Hải
Cố gắng cố gắng
Tiêu Cảnh
Tiêu Cảnh
Nhìn em với đối thủ bên kia hơi chênh nhau
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Tại thằng Thuận chứ bộ. Chọn đúng thằng to cao
Minh Thuận
Minh Thuận
Hem biết nha bẹn iu ơi
Tiêu Cảnh
Tiêu Cảnh
Uống miếng nước lấy tinh thần // đưa mỗi người 1 chai nước//
Thầy Tiêu Cảnh đưa cho mỗi người một chai nước, họ lần lượt nhận lấy
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Hải ơi
Quang Hải
Quang Hải
Hửm?
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Hải đấu thay trận này cho tớ nhé //mắt long lanh//
Minh Thuận
Minh Thuận
//Đưa mắt đánh giá//
Quang Hải
Quang Hải
Không. Chịu
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Nhaa Hải~ Tớ biết Hải thương tớ nhất mà. Đấu hộ tớ lần này thôi, nha bạn Hải yêu quý oi
Minh Thuận
Minh Thuận
Tý nó sặc-
Quang Hải
Quang Hải
//Sặc// khụ khụ mày- mày nói gì đấy trời
Anh đang uống nước, em nói một câu làm anh sặc đến đỏ cả mặt. May mà chưa phun thẳng vào em!
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Thì tớ nói thật mò~ //nháy mắt kiểu đưa tình//
Minh Thuận
Minh Thuận
Nam mô a di đà phật //chấp tay//
Văn Phát
Văn Phát
Đi học hay đi thả thính đây
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Hải~
Quang Hải
Quang Hải
Rồi tao thay, tao thay liền "mày nói kiểu đó ai chịu nổi cơ chứ!"
Văn Phát
Văn Phát
Rồi trận này Hải thay Hiếu, trận sau Hiếu vào đấu
Văn Phát
Văn Phát
Để thầy bảo cô Thu Hoài
Sau khi trao đổi nhanh với cô Thu Hoài, thầy Tiêu Cảnh ra hiệu cho Quang Hải và Minh Trí vào sân đấu
Trận đấu bắt đầu. Minh Trí – khí thế hừng hực, hai thanh kiếm chéo sau lưng. Quang Hải – bước lên sân, tay đút túi, mặc đồ đơn giản, áo sơ mi trắng, quần đen, thánh thư gập lại cầm hờ bên tay trái. Ánh mắt thờ ơ
Trí chủ động tấn công trước. Kiếm vung tới tấp. Hải dùng thánh thư mở nhẹ, văn tự vàng hiện lên, kết giới chắn đòn. Nhưng Trí quá nhanh – chém trúng vai Hải, vết rách nhỏ hiện rõ
Hải lùi lại nửa bước, 1 tay vẫn đút túi, khẽ lật trang khác
Quang Hải
Quang Hải
Ràng buộc
Trí bị ghìm đứng tại chỗ trong vài giây, nhưng lập tức phá ấn, tung Song Long Trảm, khiến đất tung bụi, ép Hải lùi sâu.
Nhưng rồi…Trang cuối mở ra
Quang Hải
Quang Hải
Phán quyết
Một tia sáng trắng từ trời giáng xuống người Trí. ẦM! – Mặt đất nứt toác, Trí bị đánh bật ngửa, bất tỉnh, hai kiếm rơi lăn lốc
Thảo Linh
Thảo Linh
Ôi má bạn tôi //sốc//
Nhật Hào
Nhật Hào
Ngậm mồm vào đi, sắp rớt mồm đến nơi
Văn Phát
Văn Phát
Người chiến thắng trận này là Quang Hải
Văn Phát
Văn Phát
Tỉ số bằng nhau 1-1
Hải quay đi, máu rỉ bên vai, áo dính bụi
Thu Hoài
Thu Hoài
Ra vác nó vào Linh
Thảo Linh
Thảo Linh
Con gái như em tay yếu chân mềm nên xin phép nhường bạn Hào ạ
Nhật Hào
Nhật Hào
Căk
Thu Hoài
Thu Hoài
Nhanh lên
Thảo Linh
Thảo Linh
Vâng //ngán ngẩm ra vác Trí//
Văn Hiếu
Văn Hiếu
Quay lại vác Trí phụ Linh kìa Hải
Quang Hải
Quang Hải
Đéo, tao không thích phụ
Minh Thuận
Minh Thuận
Nhẫn tâm
Chị vác hắn đến chỗ cô, mệt đến mức phải khom người, thở hổn hển từng nhịp
Chỗ cô Thu Hoài
Thu Hoài
Thu Hoài
Rồi làm sao với nó
Thảo Linh
Thảo Linh
Em chịu //nhún vai//
Thu Hoài
Thu Hoài
Cứ để nó nằm đấy, sống thì sống chế.t thì chôn
~__________~
LynLyn
LynLyn
Ra sớm tý
Hot

Comments

𝙨𝙖𝙤 𝙘𝙪̃𝙣𝙜 đ𝙪̛𝙤̛̣𝙘

𝙨𝙖𝙤 𝙘𝙪̃𝙣𝙜 đ𝙪̛𝙤̛̣𝙘

còn ông Hải nx...

2025-06-10

1

𝙨𝙖𝙤 𝙘𝙪̃𝙣𝙜 đ𝙪̛𝙤̛̣𝙘

𝙨𝙖𝙤 𝙘𝙪̃𝙣𝙜 đ𝙪̛𝙤̛̣𝙘

bên này thân thiện còn bên kia😀

2025-06-10

1

⋆˚𝜗 𝚝𝚒𝚗 𝜚˚⋆

⋆˚𝜗 𝚝𝚒𝚗 𝜚˚⋆

Lyn viết dài ghê đọc đã quá

2025-06-08

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play