Tuy Nghèo Nhưng Vẫn Lo Được Cho Em[DuongHung]
chap 1: lỡ đụng trúng
Tác giả nè
T bị lười viết dị má
Tác giả nè
Viết kiếm đc tiền nên là ko có j phải lười
Tác giả nè
Lâu r ko vt nên cx hơi bí
Tác giả nè
Có j mn thông cảm cho tui nghen
Một buổi sáng nọ, mặt trời vừa mới ngoi dậy bầu trời hôm nay trong xanh nắng đẹp, nhưng trái chiều lại hoàn cảnh mà ông trời trao cho 2 người rất khó khăn!
A thì có 1 căn nhà nhỏ có thể sống đủ cho 3 người, anh đc 1 người cậu tốt bụng cho a căn nhà đấy xg chiều hôm đấy ko may sao mà cậu của anh lại bị tngt, ko qua khỏi nên đã mất ngay tại đấy. A buồn chứ, a cứ tưởng là còn người để mình nói chuyện, tâm sự và chăm sóc mình mỗi ngày nhưng ông trời lại cho a cái tưởng ngược lại là rất buồn. Và ngày này qua tháng nọ a vẫn cứ 1 mik đi bán vé số như thường, ko ai nói j và cx ko ai chú ý đến a…
Còn em thì á hả, em thì ko có nhà ko có ai và cx ko còn ai bên cạnh kể cả cậu mợ dì chú bác. E thường ngày, buổi sáng em vẫn đi bán vé số như thường ngày, có ngày thì đc 1 hoặc 2 người qua đường cho 1 hộp cơm hoặc 1 cái bánh, bánh mì. Nhưng em đã nhiều hôm xui lắm, em bị giựt vé số mãi từ những thk côn đồ matday giựt, những hôm em ko bán đc thì cx không tha cho e mà giựt như đúng rồi, những hôm đó em ko có tiền mà ăn, phải đi lm ăn xin… nhiều lúc em có 1 suy nghĩ “ con xui đến v luôn hả ông trời ơi, con đã lm j sai mà bọn họ lại làm với con như thế mãi v ạ…” những buổi tối em thường ngủ ở những ghế đá, đêm khuya sương mù xuống em chỉ có đúng 1 chiếc áo khoác mỏng, em chỉ đắp cho đỡ lạnh, nhiều lúc gió mạnh chiếc áo móng ấy bay xuống đất, tr đêm xuống mà, lạnh lẽo đến nỗi em phải nằm co ro trên ghế và run, có mấy người qua đường thấy v thì có cho e 1 chiếc áo khoác, khoác lên cho em r đi, có người thì để tiền hoặc cơm ở đó cho em. Buổi sáng em dậy thì em thấy những món đồ ấy em rất vui, e nhận lấy và bắt đầu 1 ngày mới đi bán vé số của mik là một ngày thật tràn đầy năng lượng.
Sáng hôm đấy em đg đi tung tăng bán vé số, ko nhìn trước mặt mik là j mà cứ chạy kiểu vừa chạy vừa nhìn xuống đất xg r e ko may em lỡ đụng trúng một người vừa đi mua 1 ồ bánh mì từ trg 1 cửa tiệm ra.
Lê Quang Hùng
//va trúng a//
Trần Đăng Dương
Ui em ơi//đứng lại//
Lê Quang Hùng
//ngước lên// em xin lỗi a ạ, em đi ko cố ý ạ//cúi đầu//
Trần Đăng Dương
Ko sao đâu mà em cx cùng hoàn cảnh giống anh à
Trần Đăng Dương
À mà nè a có mua 1 ổ bánh mì a cho em nè
Lê Quang Hùng
Thôi em ko cần đâu ạ sáng em có 1 người cho em hộp cơm e ăn r ạ, bánh mì này a vừa mua r, nên a ăn đi ạ
Trần Đăng Dương
“ trông cx lễ phép đáng iu thế”
Lê Quang Hùng
A ơi em xin phép đi ạ//cúi đầu r rời đi//
Trần Đăng Dương
Tạm biệt em nha//cười rồi quay người leo lên xe//
Trần Đăng Dương
//vừa đạp xe vừa cầm ổ bánh mì cạp ăn//
Vừa đạp vừa cạp nghĩ nó cx mắc cười:)))))
Tác giả nè
Thoi nhiêu đây đc òi
Tác giả nè
Mà phần nói của hùng t viết dài v
Tác giả nè
Thành quả của siêng:))))))
Comments