[DuongNhamHung]Mật Ngọt Vị Em
Chương 2
Tgia_quỷ theo sau lưng
Chưa nổi mà vt H như đr ấy
Tgia_quỷ theo sau lưng
H nhẹ hoii
Cậu lại quyết định trốn khỏi nhà để đi bar
Lợi dụng lúc thấy anh đã ngủ cậu nhẹ nhàng thay đồ rồi mở cửa lén ra ngoài
Lê Quang Hùng
*đi đến tầm 12h đêm là về thôi*
Lê Quang Hùng
*chắc ảnh không biết đâu ha*
ánh đèn laser chớp nháy liên tục ,tiếng nhạc lớn làm rung chuyển mọi thứ khiến không khí càng thêm sôi động
Cậu vẫn ở trên bục DJ đang điều chỉnh các nút trên đó hăng say
ở góc quán bar vẫn có bóng người quen thuộc đứng đó nhìn cậu
Không ai xa lạ đó là Dương
Hôm nay anh ta vẫn đến...để tìm cậu
Trần Đăng Dương
//đi tới//
Trần Đăng Dương
uống với anh một ly không?//đưa cậu ly rượu//
Lê Quang Hùng
không uống//lắc đầu//
Trần Đăng Dương
Uống thử đi ngon lắm!//đưa cho cậu//
Lê Quang Hùng
Đã bảo không uống mà!!!//đẩy ra//
Trần Đăng Dương
//đặt một sấp tiền xuống//
Đếm sơ sơ cũng không dưới 10tr
Trần Đăng Dương
Bằng vầy đủ cho em xuống với tôi một ly chưa?
Cậu nhìn sấp tiền trước mặt
Số tiền đó không hề ít chút nào ,cậu nhìn có hơi do dự đôi chút nhưng rồi cũng quyết định uống một ngụm
Lê Quang Hùng
Thôi thì...//cầm lấy ly rượu//
Lê Quang Hùng
Uống chút cho vừa lòng anh vậy!!
Lê Quang Hùng
//nhấp vài ngụm//
Lê Quang Hùng
*bị gì vậy trời...*
Nhưng chỉ vài phút sau từng động tác đánh DJ dần chậm đi
Hùng giật gù, tay bám vào bàn DJ, mắt lờ đờ… rồi ngã hẳn ra phía sau
Dương đưa tay ra vừa kịp lúc đỡ cậu khi cậu ngả ra
Trần Đăng Dương
//nhìn cậu//
Trần Đăng Dương
Chúc mừng em đã rơi vào bẫy
Vệ sĩ đứng phía sau anh liền hiểu ý mà gọi một DJ khác vào chơi thay
Còn cậu thì đã bị anh bế đi ra khỏi quán bar mà không ai để ý
ở một khu đất trống ít người đã có một chiếc xe chờ sẵn đang đậu ở đó
Cậu được bế lên xe ,rồi chiếc xe lăn bánh rời đi
Chiếc xe đen dừng trước một căn biệt thự cách xa thành phố
Không nhiều lời anh liền bế cậu ra khỏi xe rồi đi thẳng lên phòng trong khi cậu vẫn còn mơ màng ngủ
Anh đi thẳng về phía giường
Trần Đăng Dương
//đặt cậu nằm xuống//
nhưng không làm ngay ,anh nhìn cậu một lúc lâu ,tay vuốt nhẹ mặt cậu
Trần Đăng Dương
Đẹp thật...
Hùng nằm trên giường vẫn mê man vì thuốc chưa hết ,cậu vẫn chưa xác định được là đang mơ hay là thật
Nhưng có một thứ cậu cảm thấy rất rõ
Không phải mùi của Nhậm ,đây là một mùi hương khác hoàn toàn
Trong cơn mơ hồ, Hùng cảm thấy như có ai đó ngồi sát cạnh. Một bàn tay lạnh chạm nhẹ lên má cậu, trượt xuống cổ, rồi dần đi đến cởi từng chiếc cúc áo
Thân thể nặng nề không nhấc nổi, mí mắt muốn mở mà cứ như bị dán chặt ,cậu cố nói gì đó nhưng lại không phát ra được tiếng
Rồi một sức nặng đè lên người cậu
Không đau, không quá mạnh, nhưng đủ để cậu biết có ai đó đang ở ngay trên mình
Tiếng rên nhỏ vô thức bật ra
trong đầu cậu ngay lúc này vẫn còn khá hoang mang vẫn không biết người trước mặt là ai
Lê Quang Hùng
*đây không phải mùi của Nhậm???*
Lê Quang Hùng
*mình đang ở đâu thế???*
Căn phòng đã phát ra những tiếng rên ,tiếng thở gấp ,tiếng da thịt chạm nhau đều đều
Lê Quang Hùng
Hah~...ưm...~//ôm cổ anh//
Trần Đăng Dương
Em có biết bản thân đang làm gì không?
Lê Quang Hùng
Ah~...a-anh là...hức~...ai vậy~??
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương người mà em đã gặp ở quán bar//thúc//
Lê Quang Hùng
Hức~..!!//giật//
Trần Đăng Dương
Người mà đã cho em tiền đấy!
Trần Đăng Dương
Bộ em không nhớ à???
Lê Quang Hùng
Đây là thật...hah~...hay mơ vậy...~
Trần Đăng Dương
Có mơ nào mà sướng như này không?//thúc sâu//
Lê Quang Hùng
Ư...~...hức~!!!//bấu vai anh//
Lê Quang Hùng
V-vậy là thật hả...??
Trần Đăng Dương
Chứ không lẽ giả//lật người cậu lại//
Anh lật người cậu ,cho cậu nằm sấp rồi lại tiếp tục – từng đợt chạm cứ thế trượt dài, sâu, ấm nóng đến mức tiếng rên của cậu cứ vang lên liên tục không thể kìm được
Lê Quang Hùng
N-nhưng mà khoan đã...~!!
Và rồi không còn tiếng nói nào giữa họ ,chỉ có tiếng va chạm của da thịt, tiếng thở nặng nề xen lẫn tiếng giường khẽ rung theo từng chuyển động mạnh mẽ của Dương
Hùng không còn sức để nghĩ nữa – cậu chỉ biết cơ thể mình đang run lên từng đợt, phản ứng với từng nhịp thúc của anh
Đến khi mọi thứ kết thúc, cả 2 đã ướt đẫm mồ hôi, chăn gối lệch, ga giường nhăn nhúm, quần áo vất ngổn ngang khắp nơi
Cậu thì do kiệt sức mà ngủ thiếp đi ,còn anh vẫn còn nằm bên cạnh, tay vắt ngang eo cậu rồi cũng dần ngủ theo
Lê Quang Hùng
Ưm...//tỉnh dậy//
Lê Quang Hùng
Đau đầu quá...!//vỗ vỗ đầu//
Trần Đăng Dương
Dậy rồi đó à??
Dương đang ngồi đối diện tay cầm tách cà phê nhìn cậu
Lê Quang Hùng
//nhìn xuống dưới//
Và tất nhiên người cậu trần trụi
Lê Quang Hùng
Trời ơi!!!anh làm cái gì vậy!!!!
Lê Quang Hùng
a...hức-...!!!//bật khóc//
Lê Quang Hùng
Anh gài bẫy tôi à...!!
Lê Quang Hùng
Lợi dụng lúc tôi không đủ tỉnh táo làm bậy hả...!!
Cậu khóc rồi nghẹn ngào trách anh ta không ngừng có vẻ cậu rất bực rất sợ rất uất ức
Nhưng Dương im lặng vài giây rồi anh đứng dậy đi đến sát cậu
Trần Đăng Dương
Nín đi//gỡ tay cậu ra//
Lê Quang Hùng
Hức-...hức...!!
Trần Đăng Dương
Diễn giỏi thật đấy còn khóc được nữa kìa
Lê Quang Hùng
Hả...??//ngẩng đầu lên//
Cậu sững người nhìn anh với khuôn mặt nước mắt nước mũi tèm nhem
Trần Đăng Dương
Đêm qua tôi còn nhìn rõ mặt em còn cười nữa cơ mà?
Trần Đăng Dương
không phải là đang thoả mãn lắm hả?
Trần Đăng Dương
Sao giờ còn ngồi đây giả bộ khóc nữa
Lê Quang Hùng
Ừ thì xin lỗi diễn hơi dở//nhìn anh//
Cái ánh mắt này nhìn anh không hề đơn giản
Không còn chút sợ sệt hay tức giận nào cả chỉ có sự thích thú và khiêu khích
Trần Đăng Dương
Hửm?//nhíu mày//
Trần Đăng Dương
Mà em bao nhiêu tuổi rồi?
Trần Đăng Dương
Chưa 18 à!!?
Lê Quang Hùng
Vâng,em chưa 18
Tgia_quỷ theo sau lưng
ùi ui mới chap 2 mà đã có H r nó có kì kh ta=)))
Comments
𝑻𝒐𝒏𝒈𝒕𝒂𝒊 𝒁𝒖🖤
Eeee tự dưng thấy Nhậm tội á
2025-05-31
2
Tuyết Nhi Phạm Ngọc
em chưa qua 18 đâu anh
2025-06-06
0
muzik
người đau nhất Nhậm
2025-07-17
0