“Đi picnic mà lòng rộn ràng như đi trăng mật”

Sáng thứ Bảy, sân trường đông đúc – học sinh tụ tập chuẩn bị lên xe đi picnic. Mỗi nhóm một góc, cười nói rôm rả.
Đặng Thành An(negav)
Đặng Thành An(negav)
//vác túi đồ nặng trịch, thở hồng hộc//
Đặng Thành An(negav)
Đặng Thành An(negav)
Tui lỡ mang theo cả nồi cơm điện, ai muốn ăn cơm nhà thì theo nhóm tui.
Lê Quang Hùng(masterD)
Lê Quang Hùng(masterD)
//giật túi khỏi tay An, mặt tỉnh queo//Vác kiểu đó trật vai giờ đừng khóc.
Đặng Thành An(negav)
Đặng Thành An(negav)
//Ngạc nhiên, hơi đỏ mặt//Bộ… tốt bụng dữ vậy?
Lê Quang Hùng(masterD)
Lê Quang Hùng(masterD)
//nhếch môi//
Lê Quang Hùng(masterD)
Lê Quang Hùng(masterD)
Ừ, chỉ tốt với mấy đứa đầu óc không biết lượng sức mình như mày thôi.
An nghĩ thầm
Tui thấy… hình như tim mình có vấn đề.
Tui thấy… hình như người ta hơi bị manly.
-----------------
Cap vừa bước lên xe, vừa lia mắt tìm người quen – chính xác là một người…
Hoàng Đức Duy(captain)
Hoàng Đức Duy(captain)
//vẫy tay, cười rạng rỡ//Chồng!! Ủa lộn, Rhyder!!
Hoàng Đức Duy(captain)
Hoàng Đức Duy(captain)
Ngồi đây nè, tui giữ chỗ kế tui đó!
Nguyễn Quang Anh(rhyder)
Nguyễn Quang Anh(rhyder)
//leo lên xe, không nói gì… nhưng không chọn ghế nào khác.//
Hoàng Đức Duy(captain)
Hoàng Đức Duy(captain)
//ngồi sát bên, nói nhỏ như thì thầm//
Hoàng Đức Duy(captain)
Hoàng Đức Duy(captain)
Chồng biết không, sáng nay tui mặc áo lớp là để chồng dễ nhận ra tui nhất đó~
Nguyễn Quang Anh(rhyder)
Nguyễn Quang Anh(rhyder)
//Thở ra nhẹ, không liếc nhìn nhưng môi hơi cong//Ồn ào.
Trong tâm trí của Duy
Hễ ảnh không nói gì là tui cứ thấy hy vọng.
Tui đâu có cần ảnh cười…
Chỉ cần ảnh ngồi cạnh tui như này, là tui cười đủ phần cho hai đứa.
----------------
Ở hàng ghế sau: Kiều đang đọc sách, Dương nhai snack rôm rốp.
Trần Đăng Dương(domic)
Trần Đăng Dương(domic)
//vừa nhai vừa nói//Bữa nay mang cả mền luôn hả? Trời có lạnh đâu?
Nguyễn Thanh Pháp(pháp kiều)
Nguyễn Thanh Pháp(pháp kiều)
//Mắt không rời trang sách//
Nguyễn Thanh Pháp(pháp kiều)
Nguyễn Thanh Pháp(pháp kiều)
Tui sợ tối ngủ ngoài trời lạnh. Không ai lo cho tui nên phải lo cho mình trước.
Trần Đăng Dương(domic)
Trần Đăng Dương(domic)
//nhíu mày, rút điện thoại ra//
Trần Đăng Dương(domic)
Trần Đăng Dương(domic)
Tối ngủ chỗ nào nói tui biết. Lỡ cảm thì tui… à, chở đi viện.
Nguyễn Thanh Pháp(pháp kiều)
Nguyễn Thanh Pháp(pháp kiều)
//nhìn Dương thoáng bất ngờ, khép sách lại//
Nguyễn Thanh Pháp(pháp kiều)
Nguyễn Thanh Pháp(pháp kiều)
Hôm nay ăn nhầm gì mà tử tế dữ?
Trần Đăng Dương(domic)
Trần Đăng Dương(domic)
//Cười trừ//Ăn nhầm lòng… lo cho ai đó chớ gì.
Nguyễn Thanh Pháp(pháp kiều)
Nguyễn Thanh Pháp(pháp kiều)
//ngại đỏ mặt,quay đi chỗ khác//
----------------
Cap nhìn ra cửa sổ xe,nghĩ thầm
Mọi người đều có cảm xúc của mình.
Người thì lặng lẽ, người thì lộ liễu…
Còn tui, tui chọn lộ liễu, để người ta không phải đoán.
Tui thương ai là tui nói thẳng.
Dù người ta chưa thương lại, tui vẫn chờ.
Hot

Comments

Coralfanartkpopoaf

Coralfanartkpopoaf

Mỗi ngày đều vào trang chủ kiểm tra, tác giả ra chap nhanh để giải tỏa tâm trạng đi.

2025-05-31

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play