Nói Với Cả Thế Giới Rằng Tôi Thích Cậu
Chap 3 : Mưa đầu mùa
chiều hôm đó, bầu trời bỗng đổ mưa cơn mưa đầu mùa bất ngờ đến sớm hơn dự báo, trắng xóa cả sân trường. học sinh ùa ra cổng trường như đàn ong vỡ tổ...
ai cũng cố che chắn thật nhanh. Vy nhìn cơn mưa mà nhăn mặt cô quên mang áo mưa còn ô thì... mất từ tuần trước rồi
*đứng cạnh cổng trường, trên tay cầm một chiếc ô màu đen. Cậu thấy Vy đứng nép dưới mái hiên, ôn tập trước ngực, gương mặt nhăn nhó như mèo ướt*
Hoàng Minh
*bước đến, che dù lên đầu cô* - Đi thôi
Thảo Vy
nhưng... cậu không về cùng hương với tôi mà?
Hoàng Minh
Tôi đi ngang qua, Đi nhanh không ướt
không đợi cô phản ứng Minh bước trước,Vy vội vàng bước theo tim đập thình thịch mưa vẫn rơi, tiếng nước bắn lên là đường hòa lẫn tiếng bước chân hai người trên con đường
Thảo Vy
*lý nhí* - cảm ơn cậu nhé. hôm nay cứu tôi lần 2 rồi
Hoàng Minh
không có gì, lần sau nhớ mang áo mưa
Thảo Vy
biết rồi. nhưng... hôm nay mưa đẹp ghê ha?
Hoàng Minh
*nhìn bầu trời xám xịt*-mưa là mưa, đẹp gì?
Thảo Vy
*bật cười*với tôi mưa đầu mùa lúc nào cũng đặc biệt. mưa là mọi thứ thơ hơn. người ta dễ nhớ nhau hơn
Minh im lặng ,nhưng trong tim cậu ,Câu nói ấy lưu lại lâu hơn cả tiếng mưa
đến ngã ba Minh dừng lại:
Hoàng Minh
tôi sẽ ở đây, cậu về được không?
Thảo Vy
ừ cảm ơn nhé ? hẹn mai ở lớp
Thảo Vy
*cầm dù định trả lại Minh*
Hoàng Minh
giữ đi mai mang lên lớp
Hoàng Minh
ướt thêm tí cũng chẳng sao ,đi nhanh đi
Cậu quay đi trước mái tóc đen sẫm ướt mưa Vy nhìn theo lòng bối rối ~
hôm đó cô ôm chiếc ô về nhà như ôm cả một bầu trời bí mật chiếc ô đen giản dị ấy,-ai mà ngờ lại khiến cô thao thức cả đêm
sáng hôm sau lớp học nhộn nhịp hơn thường lệ. Có lẽ vì buổi kiểm tra Toán bất ngờ,vì thấp thỏm. Minh vừa đến lớp đã ngồi xuống, cô dúi lại chiếc dù:
Thảo Vy
đây, cảm ơn nhé. dù này thần thánh thật đấy
Thảo Vy
nhờ nó mà tôi về không ướt rồi còn được mẹ nấu mì gói, rồi còn mơ thấy... à không. Bỏ qua đi
Hoàng Minh
*nghiêng đầu* mơ thấy gì ?
Thảo Vy
không nói đâu! bí mật!
Vy cười to, che giấu sự ngượng ngùng, Minh chỉ nhìn cô, không hỏi nữa. Nhưng cậu khẽ rút bút ra, đẩy quyển vở về phía cô :
Hoàng Minh
đây là dạng bài hôm nay kiểm tra nhớ cách làm chứ
Thảo Vy
nhớ. cảm ơn cậu. cậu tốt với tôi thật đấy
Minh vẫn không nói gì nhưng lần đầu tiên Vy thấy má cậu hơi đỏ
tiết kiểm tra trôi qua, sau giờ học, Vy đứng ngoài hành lang, gió lùa vào mái tóc, Minh bước ra, đứng cạnh:
Thảo Vy
Làm được mấy phần rồi?
Hoàng Minh
Chắc...7₫. Còn cậu
Thảo Vy
9₫ . Sai dấu ở chỗ cuối
Hoàng Minh
trời, tưởng cậu sẽ được 10₫ chứ
Thảo Vy
Tôi không phải lúc nào cũng hoàn hảo
Thảo Vy
*nghiêng đầu* nhưng mà... vẫn rất giỏi hôm nào rảnh dậy tôi thêm Toán nhé
Hoàng Minh
được, đổi lại, giúp tôi phần cảm nhận bài đoạn thơ" Đồng Chí"
Thảo Vy
*cười xinh* -đúng là đôi bạn học đường
cả hai cùng cười. tiếng cười nhẹ nhàng giữa buổi chiều hanh nắng
lần đầu học cùng nhau là một khởi đầu~
nhưng cơn mưa đầu mùa... mới lúc mà trái tim bắt đầu rung nhẹ
Có lẽ nào một trong hai người này đã rung động trước đối phương? ~
Comments
Lan Yumi
Cảm xúc dâng trào 😊
2025-05-30
0