[Escofuri] [Futa] Gặp Nàng Lần Cuối Vào Mùa Thu Ấm Áp.
Chap 2
!!LƯU Ý: TRUYỆN CÓ MANG YẾU TỐ TÂM LÝ BẤT ỔN, CÓ TỪ NGỮ TỤC TĨU VÀ CÓ YẾU TỐ R-18!!
Tác giả: Mình xin sửa lại xưng hô ạ.
Em: Escoffier
Chị: Furina
Mùi thuốc sát trùng tràn ngập cả căn phòng.
Chị lại tới viện nằm rồi.
Lại lần nữa, lại thêm một lần nữa.
Chị cứ bình thường xong lại bất tỉnh, liên tiếp hai năm trời.
Furina
"Mệt quá... Thà chết đi còn hơn..."
Những ý nghĩ tiêu cực lại lần nữa cứ lặp lại trong đầu.
Một giọng nói nhẹ nhàng, trong trẻo nhưng đầy uy lực cất lên.
Và nó làm cắt ngang suy nghĩ của chị.
???
Bác sĩ: Tình trạng của cô ấy tạm thời đã ổn.
???
Bác sĩ: Nhưng nếu bản thân cô ấy vẫn còn tiếp tục ăn uống không lành mạnh, nghỉ ngơi không hợp lí thì khó mà chữa trị được.
???
Được rồi, tôi biết rồi.
???
Bác sĩ: Không cần khách sáo, đây là nghĩa vụ của tôi.
Nói xong, bác sĩ liền rời đi.
Cô gái kì lạ kia tiến lại gần nàng, nở một nụ cười nhẹ nhõm.
Cô gái đó cười nhẹ, khẽ xoa đầu nàng.
Escoffier
Xin chào ngài Furina, em là Escoffier.
Escoffier
Là đầu bếp danh giá của Fontaine ạ.
Furina
Tôi...quen cô hả...?
Giọng chị khàn khàn, nước mắt cứ lặng lẽ chảy trên má.
Em vươn tay, nhẹ nhàng gạt đi những dòng nước mắt nóng hổi trên mặt chị.
Furina
Cô...làm gì vậy...?
Chị có chút sợ hãi gạt tay em đi, ôm chặt lấy bản thân đang run rẩy.
Escoffier
Ngài Furina, ngoan nào.
Em ngồi bên cạnh chị, bàn tay thon dài của em khẽ nâng khuôn mặt đang đỏ bừng của chị lên.
Escoffier
Ngoan, ngài đừng khóc như vậy.
Xong, em tiến tới ôm lấy chị vào lòng thật chặt.
Như thể, nếu em buông tay ra thì chị sẽ biến mất vậy.
Furina
Đừng động vào tôi mà...
Từng câu chữ chị nức nở nói thật nặng trĩu.
Nặng như vậy, bảo sao em không sót chứ.
Escoffier
Ngài Furina, đừng khóc nhé...?
Escoffier
Em thương ngài lắm...
Escoffier
Đừng khóc nữa ạ...
Escoffier
Ngài khóc, tim em cũng đau lắm ạ...
Escoffier
Em thương ngài lắm, đừng khóc nữa được không ạ...?
Tiếng khóc của chị càng ngày lớn hơn.
Lần đầu tiên, có người lại nói thương chị nhiều như vậy.
Comments