Không còn tự do

________
Đức Duy lờ mờ tỉnh dậy, đầu còn choáng váng, cổ vẫn đau sau cú đập mạnh vừa rồi. Ngay lập tức, em hoảng loạn khi thấy bản thân đang bị trói, ngồi trên một chiếc xe lạ, đi trên con đường lạ, và người lái xe là một người lạ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh..Anh là ai..?!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Xe đang đi tới đâu??
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Sao anh bắt tôi, tôi không có gây thù với ai hết !!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Là ai xúi anh làm hay sao, anh đừng dại dột mà nghe theo.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nè, hình như là có hiểu lầm...
Tên áo đen bực mình hừ lạnh.
Vệ sĩ
Vệ sĩ
Có tin tôi đập cho cậu bất tỉnh lần nữa không?
Duy rụt cổ, giọng nhỏ xíu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thôi, đau lắm..
Em không chịu thua, sau khi đảo mắt quanh xe, em nhanh chóng dùng chân đạp cánh cửa xe bên cạnh mình.
Chiếc xe chao đảo theo từng cú đạp, tên vệ sĩ cau mày, một tay giữ vô lăng, một tay vươn sang đánh vào gáy em lần nữa.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ahh..
Sau tiếng kêu, em gục xuống, trên xe hoàn toàn yên tĩnh, anh ta thở dài một hơi, dán lên miệng em miếng băng keo rồi tăng tốc xe về biệt phủ của hắn.
___
Biệt phủ Nguyễn gia, với diện tích rộng lớn, xa hoa và tráng lệ đúng như quyền thế của Quang Anh. Trước nhà là khoảng sân với những cụm cỏ được thiết kế như một mê cung khổng lồ, chính giữa là bồn nước lớn với tượng đá cẩm thạch, làm tôn thêm vẻ đẹp của căn biệt thự.
Chiếc xe nhanh chóng lái vào trong, dừng trước bậc thềm. Tên vệ sĩ vác em lên vai, bước vội vào nhà. Anh ta để Đức Duy lên bộ sô pha lớn giữa gian phòng khách.
Ngồi trước mặt em là Quang Anh đang nhâm nhi ly trà nóng. Hắn nhìn khuôn mặt nhỏ bị che khuất bởi mái tóc trắng dày xõa xuống, hơi cau mày.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đánh mạnh lắm à, đến giờ vẫn chưa tỉnh.
Vệ sĩ
Vệ sĩ
Không có thưa ngài.
Hắn chống cằm, cười mỉm khi tiếp tục ngắm dáng vẻ ngủ ngon lành của em.
___
Đức Duy lại tỉnh dậy lần nữa, đầu em đau như búa bổ. Em vừa ngẩn mặt lên đã chạm mắt với hắn, sau khi định thần lại, sự hỗn loạn trong lòng cuồn cuộn như sóng dữ. Em nuốt nước bọt, nhớ lại lời Thành An dặn.
---
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Làm sao thì làm.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Chớ có dính líu tới Nguyễn Quang Anh, rõ chưa?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng mà tại sao?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ổng giết người như chơi, cả chính phủ còn phải nhân nhượng.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ai rơi vào tay ổng là chết mất xác.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hi..Hiểu rồi...
---
Giờ đây, ngồi trước mặt em là Nguyễn Quang Anh, bằng xương bằng thịt. Đôi mắt sắc lạnh như nhìn thấu tâm can em. Đức Duy sợ hãi co rúm người, không dám vùng vẫy.
Hắn tiến lại gần, tháo miếng băng keo trên miệng em xuống. Hắn vuốt ve khuôn mặt em, hỏi khẽ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không thắc mắc, không kêu la?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi..tôi...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh..anh định làm gì tôi?
Quang Anh cười nhạt, đôi mắt lướt qua gương mặt em như đang chiêm ngưỡng một tác phẩm nghệ thuật.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Có thể là em không biết.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng tôi để ý em từ lâu rồi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Phải, rất rất lâu..
Từ khi em mới là một ca sĩ nhỏ hát dạo trên đường, với giọng hát trong trẻo cùng gương mặt đáng yêu của em đã làm hắn mê đắm.
Đến khi em thành công, trở thành người của công chúng, hắn vẫn luôn dõi theo em.
Em như con chim nhỏ, luôn tự do và vui vẻ cất vang giọng hát của mình.
Rồi lâu dần, hắn chợt nhận ra bản thân muốn nhiều hơn. Khi thấy nhiều người vây quanh em, hắn cảm thấy khó chịu và ghen ghét.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em là của tôi, chỉ tôi thôi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi..tôi không phải món đồ, không phải là của ai hết..!!
Quang Anh cúi người, hôn nhẹ lên má em. Đức Duy không dám tránh né, để yên cho hắn làm, chỉ có cơ thể em theo phản xạ run lên từng đợt.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vậy sao?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng giờ vào tay tôi rồi, em có thể chạy thoát không?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đồ khốn nạn !!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi và anh vốn không hề có mối quan hệ nào.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Sao anh lại làm cái trò hèn hạ này?
Đức Duy hét thẳng vào mặt Quang Anh. Đôi mắt em mở lớn, đầy sợ sệt và tức giận.
Những vệ sĩ đứng gần đều sốc nặng. Hắn hơi ngẩn người, nhưng rồi cũng mỉm cười, tiếp lời em.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vì tôi thích em.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhìn em đi với người con trai khác, tôi chịu không nổi..
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh có vấn đề về tâm lí à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đừng có áp đặt cảm xúc của anh lên người tôi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh không thích đó là việc của anh, tôi làm gì là việc của tôi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vì cảm xúc bản thân mà bắt người như vậy là đang vi phạm pháp luật !!
Quang Anh thích thú vuốt ve tóc em. Đức Duy nghiên người né tránh, ánh mắt hằn học nhìn hắn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhìn em mắng chửi trông vẫn đáng yêu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đúng là có bệnh tâm lí.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đồ điên !!
Hắn đứng thẳng người dậy, một tay nhấc bổng em, vác lên vai.
Đức Duy hoảng hốt giẫy giụa, vùng vẫy kháng cự nhưng yếu như một cơn gió.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh..anh làm gì vậy?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh muốn đem tôi đi đâu?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thả tôi ra !!!
Quang Anh chậm rãi bước đi trên cầu thang tối đen, lối dẫn xuống căn hầm trắng muốt. Cánh cửa sắt nhận diện bằng khuôn mặt và vân tay - hệ thống an ninh tối mật.
Bên trong căn hầm, hắn khóa một chân em bằng cọng dây xích lớn được cố định ở góc phòng. Đức Duy cố gắng kháng cự nhưng bất thành, đành phải trơ mắt nhìn chiếc xích lạnh lẽo tra vào chân mình.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nguyễn Quang Anh.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh làm vậy để làm gì chứ..?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chỉ khi em ở gần tôi, tôi mới cảm thấy an tâm.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vô liêm sỉ !!
Hắn thản nhiên quay lưng đi, để mặc em tức giận muốn đuổi theo nhưng trượt ngã vì giới hạn của sợi xích.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngoan ngoãn chút đi Hoàng Đức Duy.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nếu em nghe lời, có khi tôi sẽ nhẹ tay với em hơn.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tên điên..
Cánh cửa nặng nề đóng sầm lại, như thông báo cho em biết rằng từ giờ bản thân sẽ bị hắn kiểm soát như một con rối. Không thể phản kháng, không có quyền lên tiếng.
Con chim nhỏ ngày nào bây giờ đã không thể bay lượn tự do được nữa.
________
Hot

Comments

Quỳnh Nga Luong

Quỳnh Nga Luong

Truyện hay nên cần tôi cần tg một ngày ra 5 chap cho tôi đọc và tặng tg một bông

2025-06-02

1

Quỳnh Nga Luong

Quỳnh Nga Luong

T đọc ra thành yếu như một con chó :))

2025-06-02

1

Ánh_Tuyết (Azuyt)

Ánh_Tuyết (Azuyt)

Kiểu này tôi thích chiếm hữu này, bá đạo này, cường hào đoạt thủ này tôi meeeeeee

2025-06-21

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play