#3

Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*suy ra tên này phải gọi ta là ông cố*
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ta không phải món đồ cho ngươi!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
nhưng ta đã trả tiền
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
ngươi nghĩ tiếng nói của ngươi còn giá trị sao
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Các ngươi sẽ hối hận…💢
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
hối hận?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhìn đuôi của ngươi đi… lấp lánh như viên ngọc
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ta sẽ sưu tầm nó
cậu quẫy mạnh, đuôi quật vào tay lính
???
???
lính: Cẩn thận! Nó có thể làm ngài bị thương
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//cười nhạt, chạm vào vảy cá// lạnh như nước biển… đẹp đến mức đáng tiếc
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đừng… động vào ta
hắn nhìn sâu vào mắt cậu, ánh nhìn tàn nhẫn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ta muốn và ta sẽ làm
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
mang nó về cho ta
cậu bị đẩy xuống đất, hai tay bị khoá chặt
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ngươi… không có quyền
hắn ra hiệu lính lấy dây trói chặt đuôi cá của cậu lôi đi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thả ta! Đồ súc sinh!
hắn vẫn im lặng ánh mắt không rời khỏi đuôi cá lấp lánh đang bị kéo lê trên sàn gỗ thô ráp
-----
Trên xe chở về lâu đài, cậu bị ép nằm trong một chiếc lồng hẹp
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tại sao… ta lại rơi vào tay ngươi…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//nhếch môi// ngươi nên biết ơn vì ta không cắt đuôi cá của ngươi ngay bây giờ
cậu nhắm mắt, giọt nước mắt trượt xuống má dần hóa thành những viên pha lê màu xanh nhạt
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//Cười lạnh// Khóc đi càng yếu đuối, càng khiến ta thấy thú vị
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*tính chơi xíu rồi về mà ca này khó rồi đây*
-----
Xe dừng trước cổng cung điện lính mở lồng kéo cậu xuống
cậu co người, cố giấu đuôi cá sau lưng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
bỏ tay ra ta muốn nhìn kĩ hơn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//lắc đầu, đôi môi mím chặt//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//siết cằm,ép mặt cậu ngẩng lên// cứng đầu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng đừng quên ngươi chỉ còn là một con cá nhỏ dưới quyền ta
cậu quay mặt đi, không nói gì hắn ra hiệu lính giật mạnh đuôi cá, kéo ra trước mặt hắn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
//cúi xuống, chạm vào vảy//thứ ánh sáng này… ta muốn giữ mãi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Giữ được ánh sáng, không giữ được tự do //cười nhạt//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
ngươi không cần tự do
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tự do của ngươi… chính là ta
cậu siết chặt hai tay, ánh mắt dần tối lại
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
*con người này thú vị ta phải bắt về làm vương hậu*
----------end----------

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play