Tiếng trống tan học vang lên, học sinh ùa ra như đàn chim vỡ tổ. Trong lớp, Dạ Minh thu dọn nhanh gọn, đeo cặp lên vai rồi liếc sang bên cạnh. Nhã Kỳ vẫn đang gấp tranh, mấy ngón tay dính màu, cử chỉ thong thả như chẳng bận tâm thời gian.
Tống Dạ Minh
Xong chưa?
Bạch Nhã Kỳ
Ừ đợi tớ chút.
Nhã Kỳ cười, tay kéo dây cặp rồi bước cùng cậu ra khỏi lớp.
Cả hai rời lớp cùng nhau, bước chậm rãi giữa sân trường dần vắng người. Gió cuối chiều lướt qua, mang theo hương hoa sữa và tiếng lá khô xào xạc dưới chân.
Bạch Nhã Kỳ
Nè, cậu có thấy… học hành dạo này hơi ngột ngạt không?
Dạ Minh không trả lời ngay. Cậu chỉ hơi nghiêng đầu, nhìn về phía hàng cây phượng nơi góc sân, ánh mắt xa hơn lời nói
Tống Dạ Minh
Có. Nhưng nhờ cậu, mọi thứ cũng dễ chịu hơn
Cả 2 im lặng không nói gì, chỉ lặng lẽ bước cùng nhau trên con đường thân quen đấy
.
.
Buổi tối — tại nhà Nhã Kỳ
Hạ Vân vừa dọn cơm vừa cười
Lưu Hạ Vân
Kỳ Kỳ, con lại về cùng Dạ Minh hả?
Bạch Hàn Thương
Anh thấy rồi nha, từ xa là thấy bóng hai đứa bên nhau dưới tán cây cơ mà ( ͡° ͜ʖ ͡°)
Nhã Kỳ ăn cơm suýt nghẹn, cúi đầu :
Bạch Nhã Kỳ
Tụi con chỉ học chung thôi mà..
Lưu Hạ Vân
Mẹ không nói gì. Mẹ chỉ đang suy nghĩ... nếu sau này con gái mẹ cưới một cậu biết vẽ, biết nấu ăn như Dạ Minh... cũng không tệ.
Nhã Kỳ đỏ mặt, lặng lẽ gắp cơm. Trong lòng, bất giác nảy mầm một niềm vui… rất nhỏ, rất xanh.
.
.
Sau bữa cơm ấm áp ở nhà Nhã Kỳ. Dạ Minh chủ động nhắn tin cho cô
Khi đèn trong phòng học bật sáng, Nhã Kỳ ngồi trên giường, tay cầm cuốn sổ vẽ nhưng mắt cứ lơ đãng. Đèn điện thoại bất chợt sáng lên.
💬
Tống Dạ Minh
Cảnh lúc về hôm nay đẹp thật
Bạch Nhã Kỳ
Ý cậu là tán cây phượng hay… bức tranh tớ chưa vẽ xong?
Tống Dạ Minh
Cả hai. Nhưng người đi bên cạnh tớ… cũng đẹp.
Tim cô khẽ run lên một nhịp. Mắt dán vào dòng chữ, bàn tay đặt lên màn hình như muốn giữ lấy cảm xúc đó.
Bạch Nhã Kỳ
Ngày mai nếu cậu mệt, có thể dựa vào tớ một chút..
Bên kia không nhắn lại nữa, nhưng vài giây sau, biểu tượng “đã xem” hiện lên. Cô tắt đèn phòng, ôm chăn, miệng vẫn khẽ cười.
Comments
bốp✨
✨🙈
2025-06-02
1