Cộng đồng nhiều người như vậy mà Cơ Triết và Chu Minh Liễu có thể trở thành chị em tốt thì phải có điểm chung, một là đẹp, hai là có sở thích giống nhau.
Bởi vậy nên nam phụ độc ác mới quyến rũ công chính, đoạt bạn trai của chị em tốt.
Chị chị em em, cà lem của chị cũng là của em.
Chu Minh Liễu mất dạy thật.
Đột nhiên nhận thức được mình và nam phụ trùng tên: "..."
Xả xui cực mạnh!
Đứng ngoài cửa mãi cũng không phải cách, cậu không thể nghĩ ra gì tốt hơn ngoài mời Cơ Triết vào nhà ngồi.
Anh ta quan sát căn hộ một vòng, nheo mắt lại.
Từ lần trước khi anh ghé qua chơi, cùng lắm là một tháng, nhưng cách cục và bố trí của căn phòng lại bị thay đổi 180 độ.
Chu Minh Liễu là người thích sống sang chảnh, dùng gia cụ không dùng chất lượng mà xem vẻ ngoài, đồ đẹp mới xài, không tiếc tiền mua thủy tinh, sứ, các loại làm đồ trang trí, cây cảnh cũng là cây có giá trên trời,...Nhiều thứ biến mất, riêng thùng xốp thì chất thành núi.
Cậu định chuyển nhà?
Anh ta liếc bàn trà, đặt câu hỏi: "Bó hoa swarovski kia đâu rồi? Cậu thích nó lắm mà, mượn tiền mình mua cho bằng được."
Nam phụ độc ác không giàu, cậu ta có thể đua đòi sống sang tất cả là nhờ Cơ Triết, con trai tỷ phú.
Khi còn là chị em tốt, Chu Minh Liễu không dưới ba mươi lần xin tiền anh, mua cái này mua cái kia, giá cả càng lúc càng cao. Anh ta cũng vì tình bạn mấy chục năm mới có được mà mềm lòng, cho đi không đòi lại.
Cậu nghe lời nói như chất vấn mà túa mồ hôi, tìm cớ lấp liếm: "Dạo này mình hơi kẹt, nên đem bán."
Cái bó swarovski đó bán được tận 150 triệu, cậu đem gia cố nhà cửa hết rồi, đẹp thì rất đẹp nhưng không thể mài thành bột mì ăn. Những món đồ có giá trị trong nhà cơ bản cậu đều đem đổi thành lương thực dữ trữ, chỉ giữ lại đồ dùng sinh hoạt cần thiết.
Sực nhớ ra, Chu Minh Liễu lắp bắp: "Nếu cậu đòi tiền thì mình sẽ trả ngay! Không quỵt!" Không dám quỵt, cùng lắm thì cạy cửa trả lại.
Cơ Triết lắc đầu cười: "Nào có đạo lý cho đi rồi còn đòi lại. Cậu còn cần tiền không? Mình cho mượn."
Cậu biến sắc, vội vàng xua tay: "Mình vay ngân hàng rồi!" Ai dám mượn tiền của anh, khác gì bước nửa chân vô hòm đâu!
Chu Minh Liễu nói sang chuyện khác, bước vào bếp: "Cậu muốn uống gì?"
Phòng khách và nhà bếp cách nhau mỗi bàn ăn, Cơ Triết chậm rãi ngồi xuống bàn, gõ nhịp ngón tay: "Như cũ, cho mình trà."
Trà? Nhà của thanh niên trai tráng 25 tuổi nào có thứ đó?
Matcha latte được không vậy!?
So với ban nãy, bây giờ cậu còn căng thẳng hơn, cười gượng: "Cậu đợi chút." Đại đại đi, matcha latte cũng là trà mà.
Để ý thấy tướng đi của Chu Minh Liễu kỳ quặc, thường xuyên dùng tay xoa mông, Cơ Triết lấy làm lạ: "Cậu bị sao vậy?"
Cậu đâu dám nói mình bị cuộc gọi của anh ta dọa lọt giường, giải thích đơn giản: "Mình không cẩn thận trượt té."
Giọng Cơ Triết chất chứa quan tâm và lo lắng: "Sao bất cẩn vậy? Còn đau không, mình chở cậu đi bệnh viện?"
Lành lặn thì tra tấn lên mới vui.
Chu Minh Liễu bất an xoa gáy, đầu lắc còn nhanh hơn tay đang khuấy nước trà, cao giọng: "Không, không cần đâu!"
Đi bệnh viện trong thế giới sắp tận thế này á? Cậu chưa chán đời tới mức tự tử.
Cảm giác trước cái chết cậu không muốn nếm lại lần nữa, đau lắm.
Thấy ngữ khí của mình quá hung hăng, không giống nam phụ ác độc đã từng, cậu vội bổ sung: "Vả lại mình bị đau mông, khám bác sĩ thì ngại chết."
Mông bị đau?
Cơ Triết hơi nghi hoặc thoáng nhìn phòng ngủ, không có bóng dáng người đàn ông nào khác. Anh cho rằng cậu suốt đêm tuốt cà hái đào, cưỡi ngựa ngắt hoa hừng hực khí thế nên mới lưu lại di chứng.
Bề ngoài Chu Minh Liễu tinh xảo, khéo léo, lòng dạ khoan dung làm người ta thích, nhưng thực chất là con người ích kỷ, tham tài, đời tư hỗn loạn.
Anh cũng bị cậu ta lừa thê thảm, tận đến lúc chết mới rõ bộ mặt thật ghê tởm của người mình cho là bạn tốt.
Chu Minh Liễu không hiểu sao bị Cơ Triết u ám lạnh buốt nhìn, tay cậu khựng lại trước hộp sữa, chẳng lẽ bột chính uống matcha latte không thêm sữa?
Dữ à.
Cậu ba chân bốn cẳng bưng nước ra cho đại gia đang chờ, cười xòa: "Để cậu đợi lâu."
Cơ Triết nhìn kĩ cốc nước: "..." Gì đây? Trắng trợn cho anh uống thuốc độc?
Chu Minh Liễu thay đổi làm sao anh không phát hiện ra, nhưng với người tham lam như cậu ta, chưa lấy được ngọc không gian của anh thì dễ gì giết anh trước.
Anh ta trọng sinh, người khác cũng có thể trọng sinh.
Chỉ là Cơ Triết không định vạch trần bí mật, nhưng cậu đã muốn giết anh thì...
Đến khi nhìn thấy cốc nước của Chu Minh Liễu cũng một màu xanh lá chết chóc, bàn tay đang nắm chặt con dao trong túi anh cứng ngắc.
"Trà này là?"
"Trà xanh á."
Cơ Triết: "..."
Cậu còn chưa biết mình tránh được một kiếp bị giết, quay mông vào bếp, có chút lấy lòng nói: "Mới sáng sớm cậu chạy tới đây chắc chưa ăn sáng đâu hả? Đợi mình hâm chút cháo lại cùng ăn nha."
Âm thanh lạnh nhạt của anh từ phía sau truyền tới: "Cậu đã đánh răng rửa mặt chưa mà muốn nấu ăn? Ngộ độc là phải nằm viện đấy."
Bộ dạng hiện tại của cậu rất chướng mắt.
"..."
Chu Minh Liễu lật đật chạy vào nhà vệ sinh: "Vậy cậu xem giúp mình nồi cháo!"
Cơ Triết nắng mưa thất thường làm cậu yếu tim quá!
Updated 31 Episodes
Comments
THÈM SẾCH OTP 🐮
Ê má😞 giờ khai ra là giật mình lộn mấy vòng xuống giường thì có nhục quá không ta
2025-07-25
11
THÈM SẾCH OTP 🐮
Rồi mời nhà mình di chuyển lên núi ở ạ
2025-07-25
7
THÈM SẾCH OTP 🐮
😭 thôi về sau chị thích cà lem của em rồi
2025-07-25
8