Chap 4

——-
Những ngày sau đó, cuộc sống của tôi càng ngày có thêm nhiều gia vị mới.
Cậu nhóc ấy không còn là người hàng xóm lạ lẫm nữa, mà đã nghiễm nhiên trở thành một phần của nhịp sinh hoạt thường ngày của tôi.
Dù tôi vẫn giữ vẻ ngoài khá điềm tĩnh, nhưng bên trong, tôi cảm thấy một sự thay đổi thú vị.
Một buổi chiều thứ Bảy, tôi đang định tận hưởng sự yên tĩnh hiếm hoi bằng cách nằm dài đọc sách thì tiếng chuông cửa quen thuộc vang lên.
Tôi mở cửa, Anh đứng đó, tay cầm một chiếc máy chơi game cũ kỹ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh Duy ơi, máy game của em bị hỏng rồi.
Quang Anh nói, với giọng điệu bi thảm.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em sửa mãi không được.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh Duy có biết sửa không?
Tôi nhìn chiếc máy game rồi nhìn Anh.
Cậu ta chớp chớp mắt đầy vẻ mong đợi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh không rành mấy cái này lắm...
Tôi trả lời, nhưng rồi lại thấy khó từ chối khi nhìn vẻ mặt thất vọng của cậu nhóc.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thôi được rồi, đưa anh xem thử.
Thế là tôi và Anh cùng ngồi xuống sàn nhà, loay hoay với chiếc máy game.
Tôi cố gắng tìm hiểu từng bộ phận, còn Anh thì không ngừng luyên thuyên đủ thứ chuyện trên trời dưới biển.
Cậu ta hỏi tôi về môn học, về kế hoạch cuối tuần, và thậm chí còn kể cả những chuyện nhỏ nhặt ở trường.
Thỉnh thoảng, khi tôi cúi xuống xem xét bên trong máy, Anh lại ghé sát vào, hơi thở ấm nóng phả vào vành tai khiến tôi hơi rụt lại.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh Duy hay thật đó!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cái gì cũng biết hết!
Mắt Anh sáng lên đầy ngưỡng mộ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sau này có cái gì hỏng hóc em lại sang nhờ anh Duy nha!
Tôi bật cười nhẹ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em cứ làm hỏng đồ nữa đi rồi biết!
Sau gần một tiếng đồng hồ, cuối cùng chiếc máy game cũng hoạt động trở lại.
Anh reo lên sung sướng, ôm chầm lấy tôi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh Duy là nhất!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em cảm ơn anh nhiều lắm!
Cậu ta buông ra ngay sau đó, nhưng cái ôm bất ngờ đó khiến tôi hơi sững lại, cảm giác ấm áp lan tỏa trong lồng ngực.
Buổi tối hôm đó, khi tôi đang chuẩn bị đi ngủ thì tin nhắn đến.
Là Quang Anh.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
💬 Anh Duy ơi, mai anh có rảnh không?
Tôi hơi ngạc nhiên, cậu ta ít khi nhắn tin hỏi trước.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬 Mai anh không có lịch gì đặc biệt.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬 Có gì không em?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mai là sinh nhật em đó!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh Duy sang nhà em ăn tối nha?
Tôi nhìn tin nhắn, rồi quay sang nhìn cuốn lịch.
Sinh nhật của Anh ư?
Tôi chưa từng nghĩ đến.
Bình thường tôi sẽ từ chối một lời mời như thế, vì ngại đám đông và thích sự riêng tư.
Nhưng lần này, tôi lại thấy tò mò.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
💬 Ừ, anh sẽ sang.
...
Ngày hôm sau, tôi mang theo một món quà nhỏ sang nhà Anh.
Căn nhà của cậu ta, dù vẫn còn chút lộn xộn, nhưng đã ấm cúng hơn nhiều.
Bố mẹ cậu đều rất niềm nở.
Suốt bữa tiệc, Anh không ngừng trêu chọc tôi, gắp thức ăn cho tôi, và luôn miệng hỏi han xem tôi có thấy vui không.
Cậu ta còn khoe với bạn bè rằng tôi là "siêu nhân sửa đồ" và "anh hàng xóm tốt bụng nhất thế giới".
Khi mọi người hát chúc mừng sinh nhật, Anh bất ngờ nhìn thẳng vào tôi, nở một nụ cười rạng rỡ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cảm ơn anh Duy đã đến nha!
Cậu ta nói, không hề che giấu sự vui vẻ trong ánh mắt.
Tôi nhìn Anh, cậu nhóc đang cười tươi rói, cảm giác một chút gì đó mà tôi không thể gọi tên.
Duy của sự ngăn nắp và tĩnh lặng, giờ đây lại thấy mình đang dần bị cuốn vào cái thế giới đầy màu sắc và bất ngờ của Anh.
Endchap

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play