Chapter 2

Cậu không biết mình đã ngủ bao lâu.
Nhưng khi cậu mở mắt ra thì đã thấy một hòn đảo hiện ra trước mắt.
Abe Yu
Abe Yu
Đảo à?
Cậu dụi mắt, cố gắng nhìn rõ hơn.
Ngồi ngẩn người nhìn hòn đảo một lúc, đợi não cậu tải xong hình ảnh của hòn đảo, cậu liền mới phản ứng với niềm vui bất ngờ đến này.
Abe Yu
Abe Yu
Đồ ăn, đồ ăn, có đồ ăn rồi~
Cậu ngồi bật dậy, nhanh chóng điều khiển con thuyền hướng về phía hòn đảo.
Khi thuyền cập bến, cậu liền nhảy lên bờ, đôi mắt láo liên quan sát xung quanh.
Abe Yu
Abe Yu
Con này là con gì mà bụng nó dài dữ vậy!!
Abe Yu
Abe Yu
Oa~ đằng kia có con gì đi bằng hai chân luôn kìa.
Thích thú ngắm nhìn cảnh tượng mới lạ xung quanh, thì bỗng nhiên bên tai cậu có tiếng động.
Cộp cộp..
Abe Yu
Abe Yu
Hửm?
Abe Yu
Abe Yu
Tiếng gì vậy.
Nghiêng đầu nhìn quanh, nhưng vẫn chỉ thấy cây và động vật có cơ thể dài bước đi, không liên quan đến tiếng động mà cậu vừa nghe.
Abe Yu
Abe Yu
Không lẽ đói quá nên mình bị lãng tai.
Cộp cộp..
Abe Yu
Abe Yu
Chắc mày đang kêu đúng không?/Vỗ nhẹ lên bụng/
Abe Yu
Abe Yu
Nhưng mày phải đợi tao một chút, chờ tao lựa mấy con vừa ngon vừa nhiều thịt xong, mới có thể để mày hưởng thụ sau mấy ngày bị bỏ đói.
An ủi bụng nhỏ xong, liền bước đi tiếp, tiến sâu vào hòn đảo.
Abe Yu
Abe Yu
Giờ thì mình nên chọn con nào trước đây~
Cậu vừa bước đi, vừa nhìn quanh để tìm miếng thịt ngon.
Thì bất chợt đôi mắt cậu nhìn thấy một ngôi nhà nhỏ xuất hiện giữa giàn cây xanh thưa thớt.
Abe Yu
Abe Yu
Một ngôi nhà..kế bên ngôi nhà còn có một con ngựa...
Abe Yu
Abe Yu
Như vậy, nếu mình ăn con ngựa đó xong thì mình liền có chỗ ngủ sau bữa ăn rồi.
Abe Yu
Abe Yu
Thật là một công đôi việc.
Sau khi xác định được mục tiêu, cậu vận sức, lao nhanh đến con ngựa đứng ở đằng kia.
Híiiiiii..
Nhìn thấy con ngựa đang có ý muốn chạy.
Cậu liền rút con dao găm đã sờn cũ của mình ra, nhắm thẳng vào con ngựa, dồn hết sức lực phóng dao vào bụng của nó.
Nhưng bất chợt, có một cây tre từ đâu lao tới, chắn ngang đường dao của cậu.
Khi con dao lao đến sắp chém đứt cây tre kia, thì con ngựa vừa mới chạy thoát khỏi cậu nhờ cây tre che chắn, giờ đây đã quay lại và chắn trước cây tre kia.
HÍIII....
RẦM_
Abe Yu
Abe Yu
Hơ..
Abe Yu
Abe Yu
Cây tre biết di chuyển?
Híii..
Dời mắt nhìn qua con ngựa nằm dưới đất, rồi lại nhìn qua cây tre đứng vững ở kia.
Nhìn một lúc, rồi di chuyển bước chân đi đến bên con ngựa.
Abe Yu
Abe Yu
Chủ của mày ở trên cây tre đó?
Thấy nó không trả lời mình, cậu liền ngồi xuống vỗ nhẹ lên chân con ngựa, nhắc nó đáp lại lời nói của mình.
Híii
Abe Yu
Abe Yu
Ồ../Gật đầu/
Abe Yu
Abe Yu
Hòn đảo này con nào con nấy cũng dài.
Abe Yu
Abe Yu
Đến cây tre cũng dài đến nỗi tao ngẩng đầu lên nhìn mà vẫn không thấy đọt của nó ở đâu luôn.
Abe Yu
Abe Yu
Ai cũng dài như vậy thì chắc chủ của mày cũng là một người dài ơi là dài đúng không.
Lần này, không quan tâm con ngựa có trả lời mình hay không, cậu liền đưa tay, nắm lấy con dao của mình đang ghim trên bụng nó, rút ra.
Híii
Abe Yu
Abe Yu
Ừm..không ăn mày nữa.
Abe Yu
Abe Yu
Mày với cây tre này làm tao tụt hứng rồi.
Híi..
Abe Yu
Abe Yu
Ừm ừm..xin lỗi vì đã đâm mày mà không ăn mày.
Híiii
Abe Yu
Abe Yu
Muốn tao cứu mày sao.
Abe Yu
Abe Yu
Hưmm..cứu mày thì cũng được, nhưng tao không làm không công đâu đó.
Abe Yu
Abe Yu
Mày phải chấp nhận mọi yêu cầu của tao sau này, thì tao sẽ liền chữa vết thương cho mày.
Híiiiiii
Abe Yu
Abe Yu
Mày đồng ý rồi nhỉ.
Abe Yu
Abe Yu
Vậy mày đợi tao một chút, tao vào nhà chủ của mày, lấy hộp cứu thương chữa cho mày.
Hot

Comments

Ray

Ray

trời ơi lần đầu tiên con tự nói tự trả lời luôn vậy con :)))

2025-06-06

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play