Chap 3

Cố Nguyệt Nhi cúi đầu sâu hơn đã ở giới này nhiều năm như cô vẫn chưa nhìn thấu hôn nhân với họ thực sự thứ xa xỉ , đâu chỉ cần tình yêu là có thể bên nhau có nhiều thứ kèm theo nữa . So với cô gái bên cạnh anh thì ra cô chả thể cho anh cái gì hết những thứ cô có đều do Lưu cho cô . Thẩm chí ba của cô vẫn luôn hăm he cái ghế của anh đang ngồi . Cô ngước lên nhìn thì chạm ánh mắt anh, cô vội vàng cúi xuống . Trong bữa cơm họ nói chuyện rất nhưng cô chỉ cúi đầu ăn đồ ăn trước mặt hết thì Cố Mộng Đình lại mang đĩa khác đặt trước mặt cô.

Cô nhìn bà , Cố Mộng Đình mỉm cười nói .

"Con mới khoẻ ăn nhiều chút."

"Dạ."-Cố Nguyệt Nhi cúi đầu ăn tiếp sức ăn của ngày thường cũng đâu lớn vậy đâu .

Lúc lên xe bụng cô đã no căng Cố Mộng Đình nhìn cô, bà vẫn luôn cảm thấy con gái mình có chút bất thường bà muốn hỏi nhưng lại không biết mở lời sao .

"Ba mẹ con muốn đi du học có được không?"- Cố Nguyệt Nhi lên tiếng Lưu Toàn Hải không tỏ vẻ gì nhưng Cố Mộng Đình rất bất ngờ .

Con cái ở giới này nếu không vào đại học nổi tiếng thì cũng đi du học đâu có gì lạ .

"Con đã chọn được nước nào chưa?"- Lưu Toàn Hải lên tiếng dù sao họ cũng không thiếu chút tiền đó hơn nữa có bằng cấp nước ngoài sau là gả đi có giá hơn .

"Con muốn đi Anh đã chọn được trướng học rồi ."- Cố Nguyệt Nhi vội vàng nói sợ chậm chút nữa họ sẽ đổi ý .

"Vậy thì về chuẩn bị đi ."

"Dạ."

Lưu Toàn Hải qua kính chiếu hậu nhìn phía con gái mình không nói gì. Ngững ngày sau đó , Lưu Toàn Hải cho người giúp cô làm giấy tờ rất nhanh đã hoàn thành . Trường cô đăng ký cũng đã nhận được thư nhập học . Ngày cô rời đi ngoài bố mẹ nuôi và đứa em trai không cùng cha không cùng mẹ của mình ra tiễn . Cô không biết bản thân liệu có thể gặp lại họ không nữa dù sao họ cũng là gia đình của cô mà.

...ΩΩΩΩΩΩ5 năm sauΩΩΩΩΩΩ...

Cố Nguyệt Nhi từ sân bay bước ra trên tay bế một đứa bé gái bốn tuổi mặc chiếc váy hồng bồng bềnh vòng tay ôm cổ cô , đôi mắt to tròn khuôn mặt nhỏ nhắn đặc biệt giống cô như đúng. Người ngoài nhìn vào liền xiêu lòng với con bé .

Cố Nguyệt Nhi bước lên taxi tài xế liền mang hành lý của cô xếp lên xe. Cô vỗ lưng đứa bé trong lòng con bé dựa người cô mơ màng rìm vào giấc ngủ.

Chiếc xe lăn bánh mất hơn tiếng mới tới khách sạn . Cố Nguyệt Nhi bước xuống nhân viên liền chạy ra đón lấy hàng lý . Cố Nguyệt Nhi bước vào làm thủ tục lấy thẻ phòng từ tiếp tân rồi đi lên phòng . Đến khi cô bước vào phòng mới thả đứa bé gái lên giường. Nhìn con bé ngủ say cô lấy từ vali ra chú thỏ nhỏ đặt vào vòng tay con bé .

Cô lấy máy tính ngồi trên sofa từ tốn làm việc cho đến khi chuông điện thoại liên tục reo lên đánh thức cả đứa bé đang ngủ .

"Alo mẹ ạ."

"Con về rồi ! Có chút việc ngày mai con sẽ về . Vâng con biết rồi mẹ ."- Cố Nguyệt Nhi từ tốn trả lời đứng dậy đi đến bên giường vuốt tóc con bé tắt máy.

"Bối Bối, con đói chưa chúng ta đi ăn tối được không?"

"Dạ." - Cố Bối Bối ôm chặt con gấu bông vào lòng gật đầu.

Cố Nguyệt Nhi bế con lên tầng thượng khách sạn vì đã quá giờ ăn nhà hàng chỉ có vài người thứ hớt .Cô chọn một chiếc bàn bên cạnh kính có thể nhìn thấy toàn cảnh thành phố . Cô gọi cho Cố Bối Bối một bát súp bí ngô nổi tiếng ở nhà hàng cùng với một bát cháo hải sản . Bản thân thì ăn một phần thịt bò sốt tiêu .

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Chớt anh rồi, chỉ vì sự sỉ nhục và thiếu trách nhiệm của anh mà Nguyệt Nhi ôm con vất vả nơi xứ người một mình tận năm năm. Giờ gặp lại, anh sẽ có thái độ gì đây, chắc cũng ko được thân thiện dễ chịu lắm đâu nhỉ/Hey//Hey/

2025-06-06

10

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play