chap 3
Sau buổi chiều trên bãi cỏ , Emi bắt đầu thay đổi. Cô hay mỉm cười một mình , hay lơ đãng nhìn ra cửa sổ . Những buổi học thêm không còn là trọng tâm tuyệt đối . Lịch trình vốn cứng ngắt cũng mềm lại bởi luôn có một khoảng trống cho một người tên Bonnie
Emi không nói gì với Bonnie nhưng cô viết . Những dòng chữ ngắn trong sổ tay , những tờ giấy gấp lại bỏ vào ngăn bàn nàng mỗi sáng. Mặc dù không ký tên nhưng nàng luôn biết đó là cô.
Một chiều muộn , cô tới sân sau sớm hơn mọi khi , hy vọng sẽ thấy Bonnie như thường lệ . Nhưng thay vào đó , cô thấy Bonnie đang ngồi cùng một người khác.
Là Love lớp trưởng lớp bên , giỏi giang , xinh xắn , và từng được đồn có tình cảm với Bonnie
Pattranite Limpatiyakorn
" cười "
Pattraphus Borattasuwan
" trò chuyện "
Họ ngồi rất gần nhau . Love đang cười , tay đặt nhẹ lên cánh tay nàng và nàng cũng cười , không rụt tay lại
Thasorn Klinnium
" lặng người"
Cô đứng sau tán cây, bàn tay siết chặt cuốn sổ nhạc đang định đưa cho Bonnie. Cơn gió thoảng qua mang theo mùi nắng cuối ngày , nóng hổi và nhức nhói.
Hôm sau cô không ghé sân sau , cũng không nói chuyện với nàng
Pattraphus Borattasuwan
ba ngày rồi , nhắn tin thì không trả lời còn gọi cũng không bắt máy
Pattraphus Borattasuwan
haizzz" thở dài "
Nàng bước vào lớp trong giờ ra chơi , Emi vẫn ngồi im , mắt dán vào quyển sách mở dở .
Pattraphus Borattasuwan
" ngồi xuống kế bên "
Thasorn Klinnium
" nhìn nàng rồi mở lá thư "
Thasorn Klinnium
" tay run nhẹ "
" Nếu hôm đó cậu nhìn thấy tôi ngồi với Love ..thì xin đừng hiểu lầm .Cô ấy là bạn thân của tôi , dạo này cô ấy bận nên ít gặp nhau nói chuyện . Cái tay cậu ấy đặt lên..tôi nghĩ là bạn thân nên không gỡ ra .Và tôi không nghĩ cậu buồn như vậy .
Tôi không muốn chơi đàn cho ai khác , Emi ạ . Chỉ cậu và nếu cậu vẫn muốn rời đi , tôi sẽ không giữ . Nhưng bài hát đó vẫn còn nốt cuối và tôi nghĩ chỉ cậu mới viết nổi "
Thasorn Klinnium
" gập thư lại , nước mắt ứa ra nơi khóe mắt"
Cô biết mình cũng đã vội nhưng cũng là lần đầu , cô nhận ra tình cảm khi lớn dần..cũng dễ tổn thương đến thế.
Pattraphus Borattasuwan
" ôm cô an ủi "
Pattraphus Borattasuwan
chỉ là bạn thôi " thì thầm "
Sau khi đọc bức thư , Emi vẫn chưa thể nguôi ngoai . Trong lòng cô , những nỗi nghi ngờ ngày một lớn dần . Cô bắt đầu thấy mình như kẻ ngoài cuộc , không còn là người duy nhất trong thế giới của Bonnie.
Những lần nàng gọi , nhắn tin , cô đều lảng tránh hoặc chỉ trả lời qua loa . Một lần , khi nàng mời cô đi tập luyện cho buổi biểu diễn , cô từ chối khéo nhưng nàng vẫn cố gắng níu kéo.
Pattraphus Borattasuwan
Emi đừng làm vậy , tớ thật sự không muốn mất cậu " khẩn thiết "
Thasorn Klinnium
" lắc đầu , ánh mắt xa xăm "
Thasorn Klinnium
Bonnie à...tớ cần thời gian
Từ đó giữa họ xuất hiện những khoảng im lặng dài hơn , những câu hỏi không lời đáp và cả những ánh nhìn ngờ vực.
Một buổi chiều , Love bất ngờ đến gặp Emi , với thái độ hơi bối rối
Pattranite Limpatiyakorn
Emi , tớ không biết Bonnie đã nói gì với cậu , nhưng tớ không có ý gì với cậu ấy đâu
Pattranite Limpatiyakorn
Chỉ lâu rồi mới gặp nên ngồi trò chuyện , với lại bạn thân nên tớ mới có hành động thân mật như vậy
Thasorn Klinnium
" cười gượng "
Nhưng sâu thẳm trong lòng cô , mảng tối vẫn không tan. Cô tự hỏi : liệu có phải mình đã quá nhẹ dạ tin vào những gì mình tưởng tượng?
Trong khi đó , Bonnie ngày càng tuyệt vọng . Cô viết những tin nhắn dài nhưng không được hồi đáp . Cô đến lớp cố gắng giữ nụ cười , nhưng trong mắt đã chứa đựng một nỗi buồn sâu sắc
Lễ hội trường sắp đến gần , nơi Bonnie sẽ biểu diễn bài hát cô và nàng cùng viết . Nhưng nếu mâu thuẫn không được hóa giải , liệu họ có thể đứng cùng nhau trên sân khấu ?
Sau chuỗi ngày im lặng , nàng gửi cho cô một tin nhắn đơn giản
Pattraphus Borattasuwan
💬Tối nay , 7 giờ quán cà phê nhỏ bên sông . Tôi muốn nói chuyện với cậu
Cô nhận tin , lòng bỗng rung lên một niềm hy vọng lẫn hồi hộp . Cô đồng ý đi , dù vẫn còn nhiều ngờ vực.
Tối đó dưới ánh đèn vàng ấm áp của quán ven sông . Nàng ngồi đợi , trước mặt là cây đàn guitar và 1 bó hoa nhỏ
Thasorn Klinnium
" bước vào "
Pattraphus Borattasuwan
" đứng lên ,nở nụ cười nhẹ nhàng "
Pattraphus Borattasuwan
cảm ơn cậu đã đến
Pattraphus Borattasuwan
" giọng run nhưng kiên định"
Pattraphus Borattasuwan
" lấy hơi sâu rồi nói tiếp "
Pattraphus Borattasuwan
Tớ biết thời gian qua đã làm cậu tổn thương và tớ cũng nghĩ mình sẽ mất cậu mãi mai
Pattraphus Borattasuwan
" nhìn vào mắt Emi , nắm chặt tay cô "
Pattraphus Borattasuwan
Tình cảm này của tớ không chỉ là một giai điệu..nó là cả trái tim của tớ nhưng tớ cần thời gian , sợ...nó chỉ là..khoảng thời gian nhất thời
Pattraphus Borattasuwan
Mong cậu hiểu
Emi cảm nhận tim mình như ngừng đập . Cô muốn nói gì đó nhưng giọng cô nghẹn lại . Những giận hờn , những hiểu lầm trước đó giờ như tan biến trong ánh mắt chân thành của Bonnie
Thasorn Klinnium
" mỉm cười , chạm nhẹ vào tay nàng "
Thasorn Klinnium
Tớ cũng vậy...cũng yêu cậu mất rồi , Bonnie à" nói nhỏ "
Ánh đèn quán như dịu lại , chiếu lên hai con người đang cùng nhau viết tiếp một chương mới , ngọt ngào và chân thật
Comments
...
zợ iuu
2025-06-06
1